Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 311: Kiếm Chủ Nhân Gian tới đây cũng không được

Nghe hai vị trưởng lão nói vậy, Diệp Quân chân thành nói: "Đa tạ! Ân tình giúp đỡ của động thiên Tuế Nguyệt hôm nay, Diệp Quân ta nhớ kỹ trong lòng!"

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nghe Diệp Quân nói thế thì cười tươi như hoa!

Lúc này, Tiêu Đạo Nhân đứng ở phía xa bỗng khẽ cười: "Xem ra động thiên Tuế Nguyệt thật sự định đối đầu với Tiên Bảo Các ta! Nếu đã vậy thì từ hôm nay Tiên Bảo Các sẽ tuyên chiến với động thiên Tuế Nguyệt, giết!"

Giết!

Dứt lời, những tiên binh bên cạnh lão định ra tay thì đúng lúc này, không gian xung quanh bỗng rung chuyển, một giây sau không gian nứt ra, mấy nghìn người bước ra!

Dẫn đầu chính là Trương Vân Thiên!

Sau lưng ông ấy chính là những cường giả của phúc địa Linh Hư!

Trương Vân Thiên nhìn thấy Diệp Quân không sao thì mới thở phào nhẹ nhõm!

Thật ra không phải Diệp Quân gọi ông ấy tới đây mà ông ấy đã phái người âm thầm theo dõi Diệp Quân và Tiên Bảo Các, sợ Diệp Quân xảy ra chuyện!

Lúc nhận được tin Tiên Bảo Các điều động lượng lớn tiên binh thì ông ấy biết rằng Diệp Quân sắp gặp chuyện!

Thế là ông ấy quyết đoán triệu tập tất cả cường giả phúc địa Linh Hư tới đây!

Tiên Bảo Các?

Cút sang một bên đi!

Ông ấy tin mắt nhìn người của tiên tổ mình!

Giúp đỡ Diệp Quân tới cùng!

Thấy cường giả phúc địa Linh Hư xuất hiện, mọi người ở đó đều sững sờ!

Phúc địa Linh Hư làm gì vậy?

Sắc mặt của Tiêu Đạo Nhân bên phía Tiên Bảo Các bỗng cực kỳ u ám, lão nhìn chằm chằm Trương Vân Thiên: "Sao? Phúc địa Linh Hư của ngươi cũng muốn tuyên chiến với Tiên Bảo Các ta à?"

Trương Vân Thiên vô cảm đáp: "Phúc địa Linh Hư của ta không có ý tuyên chiến với Tiên Bảo Các, nhưng hôm nay không ai được động tới Diệp công tử, dù ông trời có xuống đây cũng không được!"

Nghe Trương Vân Thiên nói vậy, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đứng một bên nhìn nhau rồi gật đầu.

Rõ ràng, nhà họ Trương này đã biết được thân phận của Diệp Quân rồi!

Giờ phút này, bọn họ càng chắc chắn hơn về thân phận của Diệp Quân!

Nghĩ đến đấy, họ càng có lòng tin hơn!

Đại trưởng lão đứng hẳn ra, lớn giọng nói: "Động thiên Tuế Nguyệt của bọn ta cũng không có ý đối địch với Tiên Bảo Các, nhưng hôm nay không ai được động đến Diệp công tử, dù Kiếm Chủ Nhân Gian tới đây cũng không được!"

Nói xong, tất cả mọi người ở đó đều đồng loạt nhìn ông ta!

Đại trưởng lão cũng hơi ngớ người!

Mẹ kiếp!

Mình đã nói gì vậy?

Hả?

Nhị trưởng lão đen mặt: "Lão Đại, mẹ kiếp, ông nói hơi quá rồi đấy! Ông nghĩ thế nào vậy hả?"

Đại trưởng lão hơi gượng: "Hơi kích động, nhất thời làm màu hơi quá!"

Nhị trưởng lão: "..."

Ở phía xa, Tiêu Đạo Nhân kia giận quá hóa cười: "Hay, hay lắm! Hay cho một động thiên Tuế Nguyệt và một phúc địa Linh Hư, nếu các ngươi đã dám bảo vệ Diệp Quân này thì các ngươi cùng hắn biến mất khỏi thế giới này đi!"

Nói rồi, lão bỗng bóp nát một tấm truyền âm phù!

Ầm!

Truyền âm phù khia phát sáng rực rỡ, sau đó biến mất trong tinh không!

Gọi người!

Thấy vậy, Nam Ly Âm bỗng lên tiếng: "Trương tông chủ, hai chúng ta cùng ra tay, cầm chân những tiên binh này, sau đó để Diệp công tử tới Kiếm Tông trước!"

Trương Vân Thiên gật đầu: "Được!"

Nói rồi ông ấy nhìn những tiên binh kia với ánh mắt lạnh lùng: "Giết!"

Giết!

Dứt lời, ông ấy dẫn cường giả của phúc địa Linh Hư xông lên!

Nam Ly Âm cũng hét lên: "Giết!"

Dứt lời, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão bên cạnh bà ấy xông lên đầu tiên, những cường giả khác cũng ồ ạt xông lên!

Tuy trong lòng bọn họ rất bồn chồn nhưng đã đến lúc này rồi, chỉ có thể liều mạng thôi!

Diệp Quân định ra tay nhưng Nam Ly Âm bỗng kéo tay hắn lại, ngăn cản hắn. Bà ấy nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ta biết ngươi biết thuật ngự kiếm, bây giờ ngươi đi ngay đi, tới Kiếm Tông. Chỉ khi ngươi tới được Kiếm Tông thì thư viện và Tiên Bảo Các mới có chút kiêng dè! Ngươi là người thông minh, chắc hiểu được bây giờ ở đây giết chóc không có ý nghĩa gì, hiểu chưa?"

Diệp Quân trầm giọng nói: "Mọi người..."

Nam Ly Âm lắc đầu: "Đừng lo cho bọn ta, bọn họ không diệt được bọn ta đâu! Mau đi!"

Nhưng lúc này, không gian xung quanh nứt ra, hàng vạn cường giả mặc giáp đen xuất hiện!

Đạo binh!

Một vạn đạo binh!

Vẫn chưa hết, sau lưng một vạn đạo binh này còn có mười vạn cường giả mặc giáp vàng!

Mười vạn tiên binh!

Thấy đội hình này, sắc mặt các cường giả động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư đều tái đi.

Tiêu Đạo Nhân thờ ơ ra lệnh: "Giết! Giết hết! Không chừa một ai!"

Lời vừa dứt, những đạo binh và tiên binh kia xông thẳng về phía cường giả phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt!

Có sự gia nhập của đội binh này, tình thế đã biến đổi trong nháy mắt!

Rất nhiều cường giả của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt chết thảm!

Thực lực chênh lệch quá xa!

Hoàn toàn bị áp đảo!

Đúng lúc này, tiếng kiếm xé gió vang vọng từ phía cuối tinh không, ngay sau đó, một tiếng quát giận dữ vang lên: "Ai dám động vào Diệp Quân!"

Tiêu Đạo Nhân quay đầu nhìn, ở đó có mười mấy đạo kiếm quang đang phóng tới!

Đồng tử của lão lập tức co rút lại!

Ba vị Kiếm Đế và mười vị Đại Kiếm Tiên!

Kiếm Tông tới rồi!

...
Chương 312: Chiến thì chiến!

Kiếm Tông!

Thấy cảnh này, Nam Ly Âm thầm thở phào!

Bà ấy biết nếu Kiếm Tông không tới thì bà ấy chỉ còn cách cho mời tiên tổ!

Vì động thiên Tuế Nguyệt không thể đánh lại Tiên Bảo Các được, cứ đánh tiếp thì tổn thất của động thiên Tuế Nguyệt quá nặng nề, sẽ đại thương nguyên khí, thậm chí bị diệt tộc!

Trương Vân Thiên cũng thở phào một hơi!

Kiếm Tông mà không xuất hiện thì thật sự phải huyết chiến đến cùng!

Mà dù là phúc địa Linh Hư hay động thiên Tuế Nguyệt đều không thể chống lại được Tiên Bảo Các!

Dù sao Tiên Bảo Các cũng là thực lực siêu cấp lớn thứ hai vũ trụ Quan Huyên hiện này mà!

Là thựthế lực khủng bố có thể sánh ngang hàng với thư viện Quan Huyên!

Rất nhanh, mười mấy đạo kiếm quang đã xuất hiện, kiếm quang tản đi, mười ba người hiện ra trước mặt mọi người.

Người dẫn đầu chính là Tào Bạch!

Bây giờ y đã là Kiếm Đế!

Một nam một nữ đứng hai bên y đều rất trẻ, nam mặc một bộ trường bào trắng, lưng mang một hộp kiếm màu đen, hai tay gã chắp sau lưng, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ!

Còn cô gái thì mặc một bộ váy dài màu trắng, đeo mạn che mặt, không nhìn thấy được dung nhan nhưng từ khí chất có thể nhận ra được chắc chắn sẽ là một cô gái quốc sắc thiên hương, tay cô ấy cầm một thanh trường kiếm!

Sau lưng bọn họ còn có mười vị Đại Kiếm Tiên!

Nhìn thấy mười ba người này, sắc mặt Tiêu Đạo Nhân bỗng trở nên vô cùng khó coi!

Lần này bọn họ tới đây là để ngăn cản Diệp Quân tới Kiếm Tông!

Một khi Diệp Quân tới Kiếm Tông thì bọn họ sẽ khó xử! Vì Kiếm Tông này gai góc lắm! Dù là Tiên Bảo Các cũng không muốn chọc vào!

Mà lúc này, nhờ có động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư hộ tống, Diệp Quân đã đợi được Kiếm Tông đã tới.

Bây giờ thì hơi phiền phức rồi đây!

Tào Bạch ngó lơ cường giả Tiên Bảo Các, y bước tới trước mặt Diệp Quân, ôm quyền chào: "Diệp huynh!"

Diệp Quân ôm quyền chào: "Tào huynh, làm phiền các huynh quá!"

Tào Bạch lắc đầu: "Không có gì phiền phức cả! Diệp huynh, bọn ta muốn mời huynh gia nhập Kiếm Tông!"

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đó đều sững sờ!

Mời Diệp Quân gia nhập Kiếm Tông?

Tiêu Đạo Nhân kia nghe Tào Bạch nói vậy thì mặt biến sắc, lão nhìn Tào Bạch: "Tào công tử, bây giờ Diệp Quân đang nằm trong danh sách truy nã của thư viện Quan Huyên!"

Tào Bạch nhìn Tiêu Đạo Nhân: "Hôm đó Kiếm Chủ Nhân Gian đã lật lại vụ án cho Diệp Quân rồi, lẽ nào ông không biết chuyện này?"

Vẻ mặt Tiêu Đạo Nhân vô cảm: "Kiếm Chủ Nhân Gian chỉ trừng trị nhà họ An thôi, không hề lật lại án cho Diệp Quân!"

Tào Bạch nheo mắt: "Bây giờ ông đang chơi chữ với ta đấy à?"

Tiêu Đạo Nhân: "Tào công tử, dù nói thế nào thì bây giờ Diệp Quân vẫn đang nằm trong danh sách truy nã của thư viện, mà Kiếm Tông lại nằm trong phạm vi quản lý của thư viện, các cậu mà thu nhận Diệp Quân là đang tát thẳng vào mặt thư viện đấy, cậu thấy làm vậy có ổn không?"

Tào Bạch vô cảm: "Theo ta được biết thì thư viện đã bắt đầu trình tự gỡ bỏ lệnh truy nã đối với Diệp Quân rồi!"

Tiêu Đạo Nhân trầm giọng nói: "Nhưng bây giờ vẫn chưa gỡ bỏ..."

Tào Bạch ngắt lời Tiêu Đạo Nhân: "Đây là chuyện nội bộ thư viện Quan Huyên, liên quan quái gì tới ông?"

Sắc mặt Tiêu Đạo Nhân bỗng trở nên khó coi, lão nhìn chằm chằm Tào Bạch, Tào Bạch thì lại ngó lơ lão: "Tiêu thống lĩnh, thư viện Quan Huyên ta có gỡ bỏ lệnh truy nã hay không, đó là chuyện của thư viện bọn ta! Kiếm Tông bọn ta có nhận Diệp Quân hay không, đó là chuyện của Kiếm Tông bọn ta! Không liên quan gì tới ông cả! Mời ông đừng bắt chó đi cày, lo chuyện bao đồng!"

"Hỗn xược!"

Tiêu Đạo Nhân nổi cơn thịnh nộ: "Tào..."

Tào Bạch cầm kiếm chỉ thẳng vào mặt lão: "Không phải ông muốn chiến à?"

Những người sau lưng y đồng loạt nhìn về phía Tiêu Đạo Nhân, ánh mắt sắc bén như kiếm, toát ra khí thế như kiểu một lời không hợp thì chiến tới cùng! Nghe Tào Bạch nói vậy, sắc mặt Tiêu Đạo Nhân tái đi, lão không ngờ người của Kiếm Tông lại ngang ngược đến thế!

Vừa tới là định đánh luôn!

Nhưng lão biết mình không thể nhún nhường!

Nếu hôm nay bị mười ba người của Kiếm Tông trấn áp thì không chỉ làm mất mặt Tiêu Đạo Nhân lão mà còn làm mất mặt cả Tiên Bảo Các!

Tiên Bảo Các không thể để mất mặt như vậy được!

Nghĩ đến đây, Tiêu Đạo Nhân cười lạnh: "Nếu Kiếm Tông đã muốn chiến, thì chiến!"

Nói rồi, lão xòe tay ra, một tấm truyền âm phù phóng lên trời rồi biến mất trong tinh không vời vợi.

Gọi người!

So sánh về quân số?

Dù thư viện Quan Huyên của ngươi ở đây thì Tiên Bảo Các cũng chưa chắc đã sợ!

Muốn chiến, thì chiến!

Nghe Tiêu Đạo Nhân nói vậy, Tào Bạch cười nói: "Vậy thì chiến thôi! Diệp huynh, cùng bọn ta giết!"

Dứt lời, y bỗng lao lên phía trước, hóa thành một đạo kiếm quang!

Sau lưng y, hai vị Kiếm Đế cũng ngự kiếm bay đi, hóa thành hai đạo kiếm quang, những nơi kiếm quang đi qua, không gian vỡ nứt trong nháy mắt!

Mười vị Đại Kiếm Tiên còn lại cũng bay vút lên trời, hóa thành những đạo kiếm quang phóng về phía những đạo binh kia!

Thấy cảnh này, vẻ mặt Tiêu Đạo Nhân dữ dằn: "Giết!"

Vừa dứt lời, tất cả cường giả sau lưng lão đồng loạt xông lên!

Những đạo binh này không phải kẻ ăn chay đâu, dù phải đối diện với cường giả Kiếm Tông, bọn họ cũng không lộ ra chút sợ hãi nào!

Thấy hai bên đại chiến, Nam Ly Âm và Trương Vân Thiên nhìn nhau, một giây sau, họ cũng dẫn tất cả cường giả của mình xông lên!

Mẹ kiếp, không màng gì nữa!

Đánh rồi tính sau!
Chương 313: Mau giết đi, ta giúp ngươi

Mà lúc này, Diệp Quân cũng lặng lẽ biến mất!

Hắn không giết Tiêu Đạo Nhân kia mà xông thẳng vào đám đạo binh!

Thực lực của Tiêu Đạo Nhân không dưới Nam Ly Âm, hắn không thể giết cường giả cấp bậc này trong tích tắc được, thế nên hắn quyết đoán thay đổi mục tiêu!

Sau khi Diệp Quân xông vào đám đạo binh kia, mười mấy cái đầu đẫm máu đã bay vút lên!

Tốc độ của Diệp Quân quá nhanh!

Thấy vậy, mặt Tiêu Đạo Nhân biến sắc: "Mau cản Diệp Quân lại!"

Lão vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên đã xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Ông ta vừa định ra tay, Diệp Quân đã biến mất.

Vù!

Tiếng kiếm xé gió vang lên, một đạo binh cách đó mười mấy trượng về phía bên phải đã bị kiếm đâm xuyên trán!

Người đàn ông trung niên kia thấy vậy thì tái mặt, ông ta bước tới trước một bước, xông tới chỗ Diệp Quân, nhưng ông ta vừa biến mất thì Diệp Quân cũng đã biến mất.

Vù!

Bên phải, lại vài đạo binh nữa mất mạng!

Người đàn ông trung niên hoảng hốt: "Tốc độ của hắn quá nhanh, ta không thể cản được!"

Ở phía xa, Diệp Quân đã xông vào trong đám người, hai thanh phi kiếm không ngừng xoay vòng quanh người hắn. Nhanh quá, nhanh đến nỗi rất nhiều đạo binh không thể nhìn rõ vết tích của hai thanh phi kiếm này.

Trong vòng mấy giây mà Diệp Quân đã giết được đến mười mấy đạo binh!

Ngay lúc này, một người đàn ông mặc khôi giáp bỗng cản trước mặt Diệp Quân, hắn ta đâm một nhát thương thẳng về phía Diệp Quân, thương thế mạnh mẽ bao trùm không gian xung quanh Diệp Quân lại!

Diệp Quân giậm mạnh chân phải xuống.

Vù!

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Vù!

Thanh trường thương kia bị nhát kiếm của Diệp Quân chém đứt, sau đó, kiếm tiếp tục đâm về phía trước, đâm thẳng vào giữa ấn đường của hắn ta!

Sau lưng người đàn ông kia, Diệp Quân xòe tay, phi kiếm quay trở về trong tay hắn. Sau đó, hắn lại biến mất như một hồn ma!

Vù!

Mấy trượng về phía bên phải, lại có một đạo binh bị đâm, chết trong nháy mắt!

Thấy cảnh này, những đạo binh đứng quanh Diệp Quân bỗng thấy hoảng sợ. Tốc độ của Diệp Quân này nhanh quá, nhanh đến nỗi bọn họ không thể nào phản ứng kịp.

Có thể nói, Diệp Quân nhìn đến ai thì người đó sẽ chết!

Tuy bên Diệp Quân thua thiệt về quân số nhưng có mấy người Diệp Quân dẫn đầu, khí thế của bọn họ lại áp đảo Tiên Bảo Các!

Đặc biệt là mười bốn kiếm tu bao gồm cả Diệp Quân, phải nói là khí thế ngút trời, đánh đâu thắng đó, thế như chẻ tre, mở ra một con đường giữa hàng vạn đạo binh và mười vạn tiên binh.

Thấy cảnh này, sắc mặt của Tiêu Đạo Nhân kia trở nên cực kỳ u ám!

Lão không ngờ thực lực của mười mấy vị kiếm tu lại mạnh mẽ đến thế!

Nam Ly Âm nhìn chằm chằm Tiêu Đạo Nhân, nếu lão dám ra tay thì bà ấy sẽ ra tay. Bà ấy buộc phải cầm chân được Tiêu Đạo Nhân, thực lực của Tiêu Đạo Nhân quá mạnh, nếu ra tay sẽ là cú huých mang tính hủy diệt đối với phe mình!

Một bên khác, Diệp Quân điên cuồng chém giết, càng giết người, xung quanh thân hắn bỗng xuất hiện một vầng sáng đỏ nhạt!

Càng giết càng hưng phấn!

Cảm giác này khiến chính Diệp Quân cũng cảm thấy hơi hoang đường!

Sao mình lại có cảm giác kỳ lạ này?

Rất nhanh, Diệp Quân đã phải nhíu mày, vì hắn phát hiện thể lực của mình đang xuống dốc!

Đặc biệt là thuật ngự kiếm, thuật ngự kiếm này tiêu hao quá lớn, dù hắn đã uống một viên Hồi Phục Đan rồi mà vẫn không đủ!

Đúng lúc này, hắn bỗng cảm thấy cơ thể mình trở nên nhẹ bẫng. Hắn quay đầu nhìn, Kiều Tinh Dao đang ở gần đó, từng tia sáng xanh đang cuồn cuộn tràn về phía hắn, những tia sáng xanh này hòa vào cơ thể khiến hắn cảm thấy huyền khí trong mình đang hồi phục với tốc độ cực kỳ khủng khiếp.

Không chỉ vậy, hắn phát hiện cơ thể mình trở nên nhẹ hơn rất nhiều, tốc độ cũng càng nhanh hơn!

Diệp Quân sững sờ!

Kiều Tinh Dao chớp mắt: "Mau giết đi, ta giúp ngươi!"

Diệp Quân gật đầu, xông lên giết!

Vù!

Chớp mắt đã có mấy đạo binh bị chém bay đầu!

Nhìn thấy cảnh này, Kiều Tinh Dao phấn khởi: "Một người đàn ông mạnh mẽ!"

Đúng lúc này bỗng xảy ra một chuyện lạ...

Rầm!

Không gian phía xa nứt ra, một ông lão áo đen bước ra ngoài. Ông ta vừa bước ra đã nhìn Diệp Quân và Tào Bạch rồi phất tay áo.

Rầm!

Trong tích tắc, một luồng uy lực đáng sợ bao trùm lấy Diệp Quân và Tào Bạch, không gian chỗ bọn họ đang đứng lập tức hình thành một lồng giam không gian đáng sợ!

Diệp Quân thầm kinh hãi, ngẩng đầu nhìn ông lão áo đen kia. Mặt lão vô cảm, tay phải phất một cái, một luồng uy lực khủng khiếp ập xuống, trấn áp hết tất cả những cường giả không thuộc Tiên Bảo Các.

Giây phút này, tất cả bọn họ thấy như bị núi lớn đè lên người, không thể hít thở được!

Đại lão thật sự xuất hiện rồi!

Nam Ly Âm nhìn ông lão áo đen, ánh mắt nghiêm trọng: "Thống soái tiên binh, Âu Dương Tiêu!"

Thống soái tiên binh, quản lý tất cả tiên binh của Tiên Bảo Các, đại lão đích thực!

Vẻ mặt Âu Dương Tiêu vô cảm, lão nhìn chằm chằm nhóm người Tào Bạch bên dưới với ánh mắt lạnh như băng: "Kiếm Tông của ngươi muốn chiến chứ gì? Thế thì chiến!"

Nói rồi lão định ra tay.

Mà lúc này, từ tinh không xa vời vợi vọng lại tiếng hô: "Chiến thì chiến!"

Vù!

Một đạo kiếm quang phóng qua tinh không, một người phụ nữ kiếm tu xuất hiện!

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Không ngờ là bà ấy... lâu lắm rồi!"

...
Chương 314: A La Bất Bại!

Người phụ nữ mặc một bộ váy màu đen, tay cầm một thanh trường kiếm, lướt tới trên không trung.

Lúc nhìn thấy người phụ nữ này, đám người Tào Bạch cực kỳ vui mừng, đồng loạt hành lễ: "Bái kiến A La sư tỷ!"

A La Đại Kiếm Đế!

A La Bất Bại!

Một trong ba vị Đại Kiếm Đế của Kiếm Tông ở vũ trụ Quan Huyên!

Nhưng đây không phải là bản thể!

Chỉ là một phân thân hư ảo!

Dù là vậy thì kiếm thế mạnh mẽ kia cũng đủ để khiến cả tinh hà sôi trào!

Diệp Quân thấy vậy thì máu nóng cuồn cuộn!

Kiếm thế!

Kiếm tu này mạnh thật, tuy chỉ là một phân thân nhưng khi bà ấy xuất hiện, cả tinh hà đều run rẩy.

Đại Kiếm Đế!

Bấy giờ Diệp Quân mới hiểu, tuy Kiếm Đế và Đại Kiếm Đế chỉ chênh nhau một cảnh giới nhưng thực lực lại chênh lệch một trời một vực!

Đại Kiếm Đế!

Diệp Quân nhìn chằm chằm người phụ nữ kia, hai tay siết chặt, lòng kích động. Giây phút này, hắn có một mục tiêu mới!

Thấy A La, sắc mặt Âu Dương Tiêu kia xám xịt!

Lão không ngờ một vị Đại Kiếm Đế của Kiếm Tông lại xuất hiện ở đây!

Ở thư viện Quan Huyên, Kiếm Tông có ba vị Đại Kiếm Đế, ba vị Đại Kiếm Đế này đều ở thế giới Hư Chân, rất hiếm khi có mặt ở vũ trụ Quan Huyên. Lão không ngờ lần này một vị Đại Kiếm Đế lại xuất hiện!

A La bước tới, bà ấy nhìn chằm chằm Âu Dương Tiêu, lão đang định lên tiếng thì A La phất tay áo, một đạo kiếm quang lướt qua!

Sắc mặt Âu Dương Tiêu lập tức biến đổi, hai tay lão chưởng mạnh về phía trước tạo ra một cơn lốc khổng lồ trước mặt lão, từng đạo sức mạnh khủng bố phóng ra!

Rắc!

Không gian xung quanh tầng tầng lớp lớp nứt vỡ!

Nhưng lúc đạo kiếm quang kia vẫn đâm tới...

Vù!

Dưới sự quan sát của mọi người, đạo kiếm quang kia đâm thẳng vào giữa trán Âu Dương Tiêu!

Ầm!

Âu Dương Tiêu bị đóng cọc tại chỗ, cả người như một quả bóng xì hơn, vô số linh khí tinh thuần bắt đầu tản ra ngoài, sau đó thì trở về với cát bụi!

Làm màu mỡ cho vũ trụ!

Thấy cảnh này, sắc mặt của tất cả mọi người ở đây đều trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Lão bị giết rồi!

Cường giả phía Tiên Bảo Các thì hoảng sợ, không dám động đậy gì thêm!

Âu Dương Tiêu nhìn A La, ngỡ ngàng: "Đây chính là Đại Kiếm Đế sao?"

Nói rồi lão biến mất, cùng lúc đó, một luồng linh khí mạnh mẽ phát tán ra, sau đó bay vào vũ trụ tinh hà.

Bấy giờ, lại một luồng khí tức khủng bố nữa xuất hiện. Khi luồng khí tức này xuất hiện, tinh hà vốn đã dịu lắng xuống lại lần nữa cuộn trào như nước sôi, vô cùng khiếp người!

Mọi người hoảng hốt!

Lại là nhân vật nào nữa đây?

Trong ánh nhìn của tất cả mọi người, thời không trên đỉnh đầu những tiên binh kia nứt ra, một hư ảnh chậm rãi bước ra!

Thấy hư ảnh này, sắc mặt Nam Ly Âm u ám hẳn: "Thống lĩnh đạo binh, Nam Cung Trấn!"

Nam Cung Trấn!

Thống lĩnh đạo binh, lại là một đại lão tuyệt thế nữa!

A La nhìn thống lĩnh đạo binh Nam Cung Trấn kia với vẻ mặt vô cảm.

Nam Cung Trấn nhìn chằm chằm A La: "A La Đại Kiếm Đế, bà đường đường là một Đại Kiếm Đế, ra tay với tiểu bối hơi mất giá rồi đấy!"

A La nhướng mày: "Thấy khó chịu à?"

Nam Cung Trấn nheo mắt lại, A La xòe tay ra, một thanh phi kiếm đã xuất hiện trong tay bà ấy, bà ấy nhìn chằm chằm Nam Cung Trấn: "Thấy khó chịu thì cứ chiến là được rồi!"

Cứ chiến là được rồi!

Nghe A La nói vậy, những cường giả của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt đều nhìn nhau.

Kiếm Tông này mạnh mẽ quá!

Nam Cung Trấn nhìn chằm chằm A La mà không lên tiếng!

Chiến sao?

Không phải Tiên Bảo Các không có lực để chiến!

Nhưng nếu đánh nhau thì sẽ lớn chuyện!

Địa vị của Kiếm Tông ở thư viện Quan Huyên quá đặc biệt!

Hơn nữa, thực lực của Kiếm Tông thật sự rất đáng sợ, nếu đánh nhau thật, quả thật những kiếm tu trong Kiếm Tông quá khó đối phó.

Quan trọng nhất là nếu bọn họ đánh nhau với Kiếm Tông thì chắc chắn thư viện Quan Huyên sẽ đứng về phía Kiếm Tông!

Kiếm Tông là một thanh kiếm của thư viện Quan Huyên, chắc chắn thư viện không thể tự phế võ công, bẻ gãy thanh kiếm này của mình, dù bọn họ có muốn như vậy cũng không dám làm vậy!

Tông chủ trước của Kiếm Tông là ai?

Là người mang thiên mệnh!

Tông chủ trước đó nữa là ai?

Cũng là người mang thiên mệnh!

Ngoài Kiếm Chủ Nhân Gian, không một ai có thể phế đi Kiếm Tông!

Nam Cung Trấn suy nghĩ rồi nói: "A La Đại Kiếm Đế, đúng là Kiếm Tông rất đặc biệt nhưng cũng phải nói đạo lý chứ?"

Phía xa, Nhị trưởng lão kéo tay áo Đại trưởng lão đứng bên: "Ông ta sợ rồi!"

Đại trưởng lão gật đầu: "Ta nhìn ra được!"

Nam Cung Trấn tiếp tục nói: "Diệp Quân này bây giờ vẫn đang là người thư viện truy nã, Kiếm Tông làm thế này..."

A La cắt ngang lời Nam Cung Trấn: "Đó là chuyện của Kiếm Tông ta, liên quan gì tới Tiên Bảo Các các ông?"

Sắc mặt Nam Cung Trấn vô cùng khó coi: "A La Đại Kiếm Đế, Diệp Quân này không chỉ là người thư viện truy nã, hắn cũng là người Tiên Bảo Các ta truy nã. Kiếm Tông của bà bảo vệ hắn, thật sự không xem Tiên Bảo Các bọn ta ra gì à? Bà..."

A La lại ngắt lời Nam Cung Trấn: "Nếu ông thấy khó chịu thì chiến thôi! Sao phải nói mấy lời thừa thãi này?"

Vẻ mặt Nam Cung Trấn cứng đờ!
Chương 315: Phải chuồn ngay thôi

A La chẳng thèm quan tâm tới Nam Cung Trấn, bà ấy nhìn Diệp Quân ở đằng xa: "Cậu qua đây!"

Diệp Quân hơi sững người, hắn do dự một lát rồi bước tới trước mặt A La. Bà ấy quan sát Diệp Quân một hồi, ánh mắt lạnh như băng kia bỗng trở nên dịu dàng, sau đó khẽ nói: "Theo mấy đứa Tào Bạch về Kiếm Tông đi!"

Diệp Quân gật đầu: "Vâng!"

Nói rồi, hắn chần chừ một lát mới nói: "Tiền bối, phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt lần này đã giúp vãn bối, có lẽ Tiên Bảo Các sẽ trả thù bọn họ, vãn bối mặt dày xin tiền bối giúp đỡ bọn họ giải quyết nguy cơ này!"

Nghe lời Diệp Quân nói, những cường giả của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt đều nhìn hắn, thiện cảm đối với hắn tăng lên vùn vụt!

Cậu nhóc này làm người nhân nghĩa, khá lắm!

Nam Ly Âm dẫn đầu cũng khẽ gật đầu, ánh mắt tràn ngập ý cười!

Dù Kiếm Tông có bằng lòng giúp bọn họ hay không thì tâm ý của Diệp Quân đã khiến bọn họ cảm thấy rất ấm lòng rồi.

Nhân tình thế thái, trước nay luôn là có qua có lại mới toại lòng nhau!

Nghe Diệp Quân nói vậy, A La nhìn những cường giả của phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt, sau một hồi trầm ngâm, bà ấy nhìn Nam Cung Trấn. Bà ấy đang định lên tiếng thì Nam Cung Trấn bỗng nói: "A La Đại Kiếm Đế, hẹn gặp lại!"

Nói xong, ông ta nhìn Diệp Quân ở phía xa rồi nói: "Rút!"

Vừa dứt lời, tất cả cường giả của Tiên Bảo Các lập tức rút lui!

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân trầm hẳn xuống!

A La bỗng nói: "Đi thôi!"

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn quay người nhìn Trương Vân Thiên và Nam Ly Âm, khẽ hành lễ: "Ân nghĩa giúp đỡ của động thiên Tuế Nguyệt và phúc địa Linh Hư, tại hạ đã khắc kỹ trong tim, ơn lớn không lời nào cảm tạ cho hết, ngày sau sẽ đền đáp!"

Trương Vân Thiên cười nói: "Diệp công tử, lần này tới Kiếm Tông hãy phát triển cho tốt, trận chiến giữa ngươi và người mang thiên mệnh, ta tin ngươi sẽ thắng!"

Diệp Quân cười đáp: "Được!"

Nam Ly Âm cũng nói: "Diệp công tử, đây là cơ hội của ngươi, cố lên!"

Diệp Quân khẽ gật đầu: "Hai vị tiền bối, chắc chắn Tiên Bảo Các sẽ không chịu bỏ qua, mọi người cẩn thận!"

Nam Ly Âm gật đầu: "Ta biết rồi! Ngươi không cần phải lo lắng cho bọn ta, cứ tu luyện cho tốt, đợi đến ngày diễn ra trận chiến, ta sẽ dẫn theo tất cả mọi người ở động thiên Tuế Nguyệt tới cổ vũ cho ngươi!"

Trương Vân Thiên cũng cười nói: "Phúc địa Linh Hư của ta cũng vậy, đến hôm đó, tất cả mọi người ở phúc địa Linh Hư đều sẽ đến thư viện Quan Huyên để cổ vũ cho Diệp công tử!"

Diệp Quân mỉm cười: "Các vị, hẹn gặp lại!"

Nói xong, hắn quay người nhìn A La Đại Kiếm Đế, A La khẽ gật đầu: "Đi thôi!"

Diệp Quân khom người hành lễ: "Cảm tạ tiền bối đã giúp đỡ!"

Nói rồi hắn và đám người Tào Bạch ngự kiếm, biến mất phía chân trời!

A La đứng đó nhìn Nam Ly Âm và Trương Vân Thiên, sau đó nói: "Thời gian này cố gắng chịu đựng một chút!"

Nói rồi, bà ấy quay đầu nhìn hướng Diệp Quân rời đi, trong lòng thầm nói: "Ca, mắt mày của thằng bé, thật giống huynh..."

Rất nhanh, bà ấy đã biến mất.

Trương Vân Thiên suy nghĩ rồi nói: "Nam Ly động chủ, tiếp theo chắc chắn Tiên Bảo Các sẽ đối phó với chúng ta, thế nên bây giờ chúng ta sẽ liên minh, giúp nhau cùng tiến cùng lùi, được không?"

Nam Ly Âm gật đầu: "Được!"

Chẳng mấy chốc, mọi người đã giải tán!

Tiên Bảo Các.

Trong một đại điện, các trưởng lão của Tiên Bảo Các đều có mặt.

Nam Cung Trấn cũng có mặt ở đó.

"Hỗn xược!"

Cát trưởng lão bỗng đập bàn đứng lên, vẻ mặt u ám: "Hay cho một Kiếm Tông, dám xem thường Tiên Bảo Các ta!"

Nói rồi ông ta nhìn Nam Cung Trấn, tức giận nói: "Bà ta muốn chiến thì chiến, sao ông phải sợ bà ta?"

Nam Cung Trấn im lặng!

Mẹ kiếp!

Đó là một vị Đại Kiếm Đế đấy, hơn nữa còn là Đại Kiếm Đế đã sống sót sau trận đại chiến Hư Chân. Chiến sao? Ông đi mà đánh với bà ấy kìa!

Đối với Kiếm Đế sống sót trên chiến trường Hư Chân, ông ta thật sự rất kiêng dè, họ đều bò ra từ đống người chết đấy!

Sức chiến đấu tuyệt đối không phải là thứ người thường có thể sánh được đâu!

Cát trưởng lão nổi trận lôi đình: "Lần này chúng ta nhún nhường trước Kiếm Tông, chắc chắn sẽ bị người đời chê cười!"

Nói rồi ông ta nhìn Nam Cung Trấn với ánh mắt tràn ngập bất mãn!

Nam Cung Trấn do dự một lát rồi nói: "Đại trưởng lão, nếu dốc hết sức đại chiến, ông thấy có xứng đáng không?"

Cát trưởng lão giận tím mặt: "Có gì mà không xứng? Ông có để ý tới danh dự không hả? Người đời đều đặt Tiên Bảo Các chúng ta ngang hàng với thư viện Quan Huyên, mà bây giờ, một Kiếm Tông đã dọa lui được cường giả của Tiên Bảo Các ta, người đời sẽ nhìn Tiên Bảo Các chúng ta thế nào?"

Sĩ diện?

Sắc mặt Nam Cung Trấn chợt hơi khó coi. Mẹ kiếp, thứ ông cần phải suy nghĩ bây giờ không phải nên là vì sao Kiếm Tông với phúc địa Linh Hư và cả động thiên Tuế Nguyệt đều dốc sức giúp đỡ Diệp Quân kia như thế à?

Ông không thấy có gì lạ thường hết sao?

Ông không thấy trong chuyện này có tình tiết gì đó quái lạ à?

Ông không cảm thấy Diệp Quân kia thật sự rất không đơn giản hả?

Vốn dĩ ông ta định nói ra nhưng ông ta đã phát hiện đa số trưởng lão ở đây đều đang nhìn mình với ánh mắt phẫn nộ, cho rằng ông ta đã làm mất mặt Tiên Bảo Các.

Thấy cảnh này, lòng Nam Cung Trấn bỗng chùng xuống!

Ông ta biết, bây giờ Tiên Bảo Các đã quá lớn mạnh rồi!

Tiên Bảo Các chính là một trong hai thế lực lớn nhất hiện nay, bây giờ lại bắt quàng với người mang thiên mệnh, có thể nói Tiên Bảo Các càng phách lối, không xem ai ra gì.

Không được!

Nam Cung Trấn bỗng ngửi được mùi nguy hiểm!

Mẹ kiếp!

Ông đây phải chuồn thôi!

Tiếp tục ở lại Tiên Bảo Các e rằng sẽ có đại nạn ập xuống đầu!

Nghĩ đến đây, ông ta bỗng khom sâu người hành lễ: "Tại hạ suy nghĩ không chu toàn, làm mất mặt Tiên Bảo Các, đây là tội lớn, ta xin từ chức, không đảm nhận chức thống lĩnh đạo binh nữa, mong hội trưởng lão chọn hiền tài khác!"

Nói rồi, ông ta lấy ra ấn thống lĩnh đạo binh đặt lên bàn, sau đó quay người chuồn đi ngay.

Cả hội trưởng lão đều ngơ ngác.

Mẹ kiếp!

Đâu có ai nói muốn bãi chức của ông đâu chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK