Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thôi rồi!

Đây là cảm giác lúc này của Tiểu Tháp!

Đừng thấy tiểu chủ này bình thường rất hồ đồ, cười hi hi ha ha, nhưng một khi tức giận thì hậu quả rất, rất đáng sợ!

Mọi người xung quanh nhìn động tác của ông lão gù lưng, cũng không có gì bất ngờ, rõ ràng, ông lão lưng gù làm loại chuyện như vậy cũng không phải là lần đầu!

Lúc này, ông lão lưng gù bỗng nhìn về phía Diệp Huyên, nhìn thấy Diệp Huyên, ông ta nhíu mày: “Ngươi không phục?”

Vù!

Vừa dứt lời, một thanh kiếm xuyên thẳng qua giữa trán ông ta!

Mọi người trong sân đều sững sờ!

Bản thân ông lão lưng gù lúc này cũng ngây người tại chỗ!

Ngay sau đó, ông ta định thần lại, sau đó quay đầu nhìn Diệp Thanh Thanh bên cạnh, ánh mắt đầy vẻ khó tin: “Ngươi dám đánh lén ta!”

Diệp Thanh Thanh nhíu chặt mày, lúc này, Diệp Huyên ở bên cạnh bỗng quay đầu nhìn ông lão áo đen kế bên: “Cũng có nghĩa, bên trên chọn người, là xem ai cho bọn họ lợi ích, thì bọn họ chọn người đó, đúng chứ?”

Ông lão áo đen do dự, sau đó gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên nói: “Không ai phản đối sao?”

Ông lão áo đen cười khổ: “Ai dám?”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Lúc này, ông lão lưng gù bỗng hung hăng nói: “Các ngươi có biết các ngươi đang làm gì không?”

Diệp Huyên nhìn ông lão lưng gù: “Cứ giết ngươi như vậy, thực sự quá dễ cho ngươi rồi! Thanh Nhi, rút linh hồn hắn ra trấn giữ nơi này, giam cầm hắn trăm đời, khiến hắn muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong, vĩnh viễn không thể siêu sinh!”

Vừa dứt lời, trên đầu mọi người bỗng truyền đến tiếng cười lớn: “Đúng là kiêu ngạo!”

Nghe vậy, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, một người đàn ông trung niên đạp không bước đến!

Diệp Huyên quay đầu nhìn Diệp Thanh Thanh: “Muội tự do phát huy đi!”

Diệp Thanh Thanh khẽ nhếch miệng, không nói dông dài, nàng ấy vung tay tung ra một kiếm!

Mọi người chỉ thấy kiếm quang lóe lên!

Vù!

Thoáng chốc, trong tầm mắt của mọi người, đầu người đàn ông trung niên kia lập tức rơi xuống chầm chậm.

Mọi người đều hóa đá!

Mà ở bên kia, ông lão lưng gù thấy vậy, cuối cùng cùng đã thấy tính nghiêm trọng của chuyện này.

Ông lão lưng gù nhìn Diệp Thanh Thanh chằm chằm: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Thanh Thanh trực tiếp quất kiếm vào mặt ông lão lưng gù!

Bốp!

Thân xác ông lão lưng gù lập tức vỡ nứt, máu tươi tung tóe!

Diệp Thanh Thanh lạnh lùng nhìn ông lão lưng gù: “Ta là ai, ngươi xứng được biết sao?”

Ông lão lưng gù hung hăng nói: “Ta là người của thần điện Tuế Nguyệt!”

Diệp Thanh Thanh lạnh nhạt nói: “Ngươi sắp không phải nữa rồi!”

Ông lão lưng gù nhíu mày: “Tại sao?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Hỏi hay lắm! Bởi vì thần điện Tuế Nguyệt sắp sửa biến mất khỏi thế gian này rồi!”

“Xấc xược!”

Ngay lúc này, trên đầu mọi người lại vang lên âm thanh, âm thanh đó cười lạnh nói: “Khiến thần điện Tuế Nguyệt ta biến mất khỏi thế gian? Ngươi…”

Diệp Thanh Thanh vung tay đánh ra một kiếm!

Vù!

Âm thanh kia bỗng dừng lại, tiếp đó, một đầu người chầm chậm rơi xuống cùng máu tươi từ trên trời.

Mọi người sững sờ!

Thấy vậy, mọi người trong sân đều sững sờ!

Đây là chiêu thức gì vậy?

Một kiếm?

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão lưng gù chỉ còn lại linh hồn ở trước mặt: “Thần điện Tuế Nguyệt? Rất lợi hại sao?”

Ông lão lưng gù kinh sợ nhìn Diệp Thanh Thanh: “Ngươi…”

Diệp Thanh Thanh bỗng vung tay đánh ra một kiếm!

Vù!

Một luồng kiếm quang lướt qua bầu trời, một vết nứt khổng lồ xuất hiện trong tầm mắt mọi người!

Nhìn thấy vết nứt khổng lồ kia, ánh mắt mọi người trong sân lập tức nóng rực!

Phía sau vết nứt, chính là thời không Tuế Nguyệt trong truyền thuyết kia!

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên: “Ca ca, đi!”

Diệp Huyên gật đầu.

Hai huynh muội đi vào vết nứt kia!

Lúc này, Diệp Huyên bỗng quay đầu nhìn mọi người bên dưới: “Cùng đi không?”

Nghe vậy, mọi người sững sờ, sau đó vội đi theo!

Cứ như vậy, mọi người xuyên qua vết nứt kia, đến một vùng hư không, khi vừa vào vùng hư không, từng luồng hơi thở đáng sợ bỗng ập đến từ phía xa!

Thấy vậy, sắc mặt mọi người bỗng thay đổi, sau đó đều lui ra sau lưng Diệp Huyên!

Đi cùng với đại lão!

Lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão đang định nói thì Diệp Thanh Thanh đã vung tay đánh ra một kiếm!

Vù!

Đầu ông lão lập tức bay đi!

Mọi người: “…”

Diệp Thanh Thanh không nói dông dài, cùng Diệp Huyên đi về phía xa.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng vội đi theo.

Đi không bao lâu, lại một luồng hơi thở xuất hiện trước mặt mọi người!

Diệp Than Thanh vung kiếm!

Vù!

Ở phía xa, thời không nứt ra, tiếp đó, một đầu người lập tức bay đi!

Sau lưng Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh, mọi người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi!

Diệp Huyên cũng không nói gì!

Đã nói sẽ để Thanh Nhi tự do phát huy, thì sẽ để nàng ấy tự do phát huy!

Mọi người đi về phía xa, lúc này, nơi cuối thời không bỗng truyền đến âm thanh: “Các hạ là?”

Diệp Thanh Thanh vung kiếm!

Vù!

Thời không lập tức nứt ra, sau đó, nơi cuối chân trời vang lên tiếng kêu thảm thiết!

Mọi người im lặng, sau đó tiếp tục đi về phía trước!

Rất nhanh sau đó, mọi người nhìn thấy một đại điện cổ xưa.

Thần điện Tuế Nguyệt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK