Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2476: Thân xác Vạn Kiếp

Ầm!

Sau khi kiếm quang và huyết quang bị phá nát, một luồng sóng xung kích đáng sợ lan ra, khi nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám người Bùi thần hầu thay đổi, tất cả đều lùi về sau, thế nhưng vẫn hơi chậm, bị đánh văng ra xa hàng vạn trượng.

Diệp Quân cũng bị đánh văng xa ra lần nữa, nhưng Ác Đạo đó cũng bị sóng xung kích của thế kiếm đáng sợ đó đánh lùi về sau cả ngàn trượng. Sau khi dừng lại, cô ta cúi đầu xuống nhìn tay phải của mình, lúc này vết nứt trên tay phải đã lớn hơn trước rất nhiều, trên đó vẫn còn sót lại kiếm khí.

Ác Đạo khẽ cau mày, khẽ vung tay phải lên, kiếm khí còn sót lại trong tay cô ta lập tức tiêu tan, sau đó cô ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân cách đó không xa, lúc này Diệp Quân trông rất thê thảm, thân hình như bị nứt thành từng mảng, cả người be bét máu.

Đòn tấn công vừa rồi suýt nữa đã đánh nát thân xác của hắn.

Nhưng ánh mắt Diệp Quân vẫn tràn đầy ý chí chiến đấu.

Diệp Quân lau máu trên khóe miệng, hắn nhìn Ác Đạo, lúc này giọng Tháp gia vang lên: “E là hai chúng ta không đánh lại cô ta”.

Lúc này Diệp Quân đã đánh đòn át chủ bài của mình, thế nhưng vẫn không chiếm được ưu thế, hơn nữa đánh đến giờ Ác Đạo ở cách đó không xa vẫn rất bình tĩnh, ung dung.

Diệp Quân bỗng nói: “Lại lần nữa”.

Vừa dứt lời, hắn biến thành một tia kiếm quang rồi biến mất khỏi đó, thoáng chốc một tia kiếm quang màu đỏ dài cả vạn trượng đánh đến trước mặt Ác Đạo.

Ác Đạo bỗng giơ ngón tay lên, lôi quang lóe lên trên đầu ngón tay cô ta.

Bùm!

Kiếm quang và lôi quang cùng vỡ nát, Ác Đạo lui lại mấy ngàn trượng, nhưng thân xác Diệp Quân nổ tung tại chỗ, biến thành vô số ngọn lửa.

Thân xác nứt ra.

Diệp Quân nhìn thân xác nứt ra của mình, chậm rãi nhắm mắt lại, tay phải nắm chặt kiếm Thanh Huyên, như cảm nhận được ý chí chiến đấu của Diệp Quân, kiếm Thanh Huyên bỗng nhiên run rẩy, phát ra một tiếng kiếm sắc bén và chói tai.

Ở đối diện hắn, Ác Đạo đang nhìn hắn, khóe miệng cong lên.

Tháp gia run giọng nói: “Nhóc con, chúng ta không còn gì nữa đâu”.

Đánh đến giờ đúng là họ đã xài hết chiêu thức của riêng mình.

Diệp Quân không nói gì, hắn nhắm mắt lại, kiếm Thanh Huyên trong tay vẫn kêu liên tục.

Lúc này Ác Đạo ở cách đó không xa bỗng nói: “Ngươi còn đánh nữa không?”

“Mẹ kiếp!”

Lúc này Tháp gia bỗng tức giận nói: “Ngươi kiêu ngạo cái rắm”.

Ác Đạo liếc nhìn Tháp gia: “Đồ vô dụng”.

“Đệch!”

Tháp gia nổi giận: “Khinh thường ông đây à? Xem ông đây đánh chết ngươi”.

Nói rồi nó thiêu đốt thân tháp.

Ầm!

Lúc này ngọn lửa quanh người Diệp Quân biến thành ngọn lửa màu vàng.

Ngay lúc Tháp gia quyết định thiêu đốt thân tháp, khí tức của Diệp Quân bỗng tăng lên rất nhanh.

Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được sức mạnh vô tận trong cơ thể, tay phải hắn nắm chặt kiếm Thanh Huyên, vô số kiếm ý khiến hắn tài tạo lại thân xác.

Thân xác kiếm ý!

Hồi sinh ngay tại đó.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Ác Đạo, ngay sau đó hắn biến mất.

Một tia kiếm quang màu đỏ vàng lóe lên.

Vút!

Tia huyết quang ở phía xa lập tức bị vỡ nát, sau đó Ác Đạo bị đánh văng ra xa cả mấy ngàn trượng.

Thấy thế đám người Bùi thần hầu ở phía xa sầm mặt.

Sau khi dừng lại, Ác Đạo nhìn thoáng qua người mình, trên người cô ta xuất hiện mấy vết nứt, kiếm thế của Diệp Quân cách đó không xa càng lúc càng mạnh.

Diệp Quân bỗng lại biến mất.

Một tia kiếm quang màu đỏ vàng cuồn cuộn lao đến như sấm chớp.

Ác Đạo híp mắt, tay phải tung ra nắm đấm, một cột sấm chớp màu đỏ vàng lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.

Bùm!

Cột sấm màu đỏ máu đó lập tức vỡ nát, Ác Đạo lại lùi về sau cả ngàn trượng, vừa dừng lại thì Huyết Lôi quanh người cô ta lóe lên.

Ác Đạo vung tay phải, kiếm ý trên cánh tay cô ta lập tức bị đánh vỡ, cô ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân cách đó không xa: “Ta chơi với ngươi lâu thế, cũng cũng nên kết thúc rồi”.

Vừa dứt lời, chỉ thấy trong Kiếp Giới ở phía xa, rất nhiều tia chớp màu đỏ bỗng cuồn cuộn lao đến, sau đó tràn vào cơ thể cô ta như thủy triều.

Ầm!

Thoáng chốc một luồng khí tức đáng sợ lao đến Chư Thiên Vạn Giới.

Lúc này tất cả sinh linh ở Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đều cảm nhận được uy lực đáng sợ.

Thân xác Vạn Kiếp.

Đây mới là bản thể thật của cô ta.

Khi cảm nhận được uy lực đáng sợ này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi, ngay cả những cường giả cảnh giới Thần Tổ cũng không thể chịu nổi khí tức đáng sợ này. Thân xác và thần hồn của đám người Bùi thần hầu bắt đầu trở nên hư ảo, khiến họ hoảng sợ phải vội lùi về sau.

Đúng lúc này, Từ Chân ở trong thời không hư vô bỗng tiến lên một bước, lúc cô ta chuẩn bị ra tay thì một chiếc xiềng xích bí ẩn đột nhiên từ trên trời rơi xuống, nhốt cô ta lại.

Khóa Đại Đạo!

Tổ Đạo ra tay, vạn đạo run rẩy.
Chương 2477: Vẫn chưa đủ

Trong khoảng thời không hư vô này, Từ Chân bị khóa Đại Đạo khóa chặt, xung quanh cô ta, khóa Đại Đạo không chỉ khóa cô ta, mà còn khóa cả khu vực thời không quanh cô ta lại, bốn phía đều có vô số phù văn Đại Đạo cổ xưa hiện ra, trấn áp mọi thứ.

Khi nhìn thấy khóa Đại Đạo, vẻ mặt Cửu Châu Chủ lập tức trở nên nghiêm trọng, trong mắt là sự sợ hãi sâu sắc.

Khoảnh khắc này, ông ta nhớ lại năm đó.

Năm đó ông ta cùng từng kiêu ngạo cố chấp, đi ngược lại với xu thế, bước trên một con đường khác, sau đó, lúc đối mặt với Tổ Đạo, ông ta đã bị ổ khóa Đại Đạo này khóa cứng ba ngàn năm.

Năm đó ông ta đột nhiên biến mất khỏi vực Cửu Châu, thật ra là bị cầm tù rồi.

Năm đó lúc đầu khi ông ta đối mặt với khóa Đại Đạo, vậy mà chẳng có bất kì sức phản kháng nào.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy khóa Đại Đạo lần nữa, ông ta vẫn sợ hãi như cũ.

Chỗ không xa, Từ Chân đột nhiên chĩa hai ngón tay ra, sau đó nhẹ nhàng chọc vào trước mặt mình, thời không tức khắc dập dờn như làn sóng.

Ầm!

Quanh người cô ta, khóa Đại Đạo bắt đầu tiêu tan từng chút một, trong khoảnh khắc này, những phù văn Đại Đạo cổ xưa kia cũng bắt đầu tiêu tan dần đi, rồi mất hẳn.

Nhìn thấy cảnh này, con ngươi của Cửu Châu Chủ lập tức co rút lại, trong lòng sợ hãi.

Ngay cả khóa Đại Đạo mà Từ Chân cũng có thể phá vỡ được?

Sao có thể?

Bên khác, chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Từ Chân, trong mắt xẹt qua một tia phức tạp, thực lực của Từ Chân này, đến cả ông ta cũng thấy hơi bất ngờ.

Lại có thể chống chọi với khóa Đại Đạo!

Phải biết rằng, Đại Đạo này không phải Đại Đạo bình thường, mà là Tổ Đạo của nguồn gốc vạn đạo, có thể nói, đây không phải là thứ mà một nền văn minh vũ trụ cấp chín trở xuống đối chọi được, mà cho dù là nền văn minh vũ trụ cấp chín, cũng chỉ có hai ba loại Đại Đạo vạn cổ khủng bố mới cạnh tranh với nó được.

Từ Chân lại không đến từ nền văn minh vũ trụ cấp chín!

Nền văn minh đã sinh ra cường giả ở cấp bậc này, thật sự quá khủng bố.

Trong không gian sâu, Tổ Đạo nhìn xuống Từ Chân, “Chân Thần đi ngược, đường này là con đường không thể quay về, ngươi chắc chắn là ngươi muốn khăng khăng một mực, tiếp tục đi tiếp sao?”

Đi ngược!

Không tuân theo tuần hoàn của Thiên Đạo, không tuân theo Đại Đạo tự nhiên, đường của ta chính là Thiên Đạo.

Từ Chân ngẩng đầu nhìn Tổ Đạo, cười nói: “Nói nhiều vậy làm gì?”

Tổ Đạo nhìn chằm chằm vào Từ Chân: “Bây giờ ngươi hối hận, vẫn còn cơ hội sống, nếu tiếp tục cố chấp không tỉnh ngộ thì chỉ có đường chết.”

Từ Chân nhìn thẳng vào Tổ Đạo, “Đường của Đại Đạo, thuận phép thành nô, nghịch phép thành đạo, cả đời này Từ Chân ta chỉ thuận theo một người, đó chính là người đàn ông của ta.”

Nói rồi, cô ta đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, mắt đầy tình cảm dịu dàng, “Từ Chân ta, nguyện tuân theo trật tự của cậu.”

Ầm!

Khoảnh khắc lúc tiếng Từ Chân vừa dứt, khí tức của Diệp Quân ở nơi xa đột nhiên phun trào như núi lửa, phun trào điên cuồng.

Kiếm ý trật tự!

Trong khoảnh khắc này kiếm ý trật tự của Diệp Quân sống lại rực rỡ, thế mà kiếm ý mạnh mẽ kia lại áp chế được sức mạnh Vũ Trụ Kiếp của Ác Đạo ở nơi xa.

Nhìn thấy cảnh này, đám người Bùi thần hầu lập tức bối rối.

Còn có thể như vậy ư?

Nhưng trong nháy mắt, bọn họ đã hiểu ra.

Lúc này bọn họ đột nhiên nhớ lại, hình như Diệp Quân tu luyện trật tự, mà bây giờ, một cường giả tuyệt thế lại tình nguyện tuân thủ trật tự này của hắn, thế này chẳng khác nào một người bình thường đột nhiên được hàng tỷ phú hào đầu tư, lập tức cất cánh tại chỗ.

Đương nhiên, quan trọng nhất là Từ Chân tình nguyện!

Càng tình nguyện, kiếm ý trật tự của Diệp Quân cũng càng tinh khiết.

Giờ này khắc này, kiếm ý trật tự phát ra từ trên người Diệp Quân đã mạnh mẽ dị thường, cho dù là sức mạnh của Vũ Trụ Kiếp đầy trời lúc này đứng trước kiếm ý của hắn, cũng bị đàn áp tới chết.

Tay Diệp Quân nắm kiếm Thanh Huyên, kiếm Thanh Huyên kêu rung không ngừng, nhuốm máu sống lại, không chỉ nó, mà thân xác của Diệp Quân lúc này cũng trở lại bình thường nhờ sự sửa chữa của kiếm ý trật tự, phải biết rằng, thân xác của hắn có thể dùng kiếm ý để ngưng tụ ra.

Ác Đạo nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, giờ khắc này, nụ cười trên mặt cô ta dần dần biến mất.

Bên kia, Vô Biên Chủ đột nhiên quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo: “Nếu ông tuân theo trật tự của hắn, sẽ thế nào?”

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh nói: “Nền văn minh vũ trụ dưới cấp mười, một tay của hắn đè giết hết được.”

Chủ nhân bút Đại Đạo lại nhìn qua Tịnh tông chủ trong thời không hư vô: “Cộng thêm cả cô ta thì sao?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Dưới Tứ Kiếm, hắn vô địch!”

Nói xong, ông ta dừng một chút, nói thêm, “Thật sự vô địch.”

Vô Biên Chủ hưng phấn nói: “Thử xem?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thoáng qua Vô Biên Chủ, “Nằm mơ đi.”

Biểu cảm của Vô Biên Chủ cứng đờ, sau đó cười khổ.

Tất nhiên là ông ta hy vọng Diệp Quân thắng, chung quy, người này cũng coi như là cháu trai ông ta, là người nhà.

Nhưng ông ta hiểu rõ, chủ nhân bút Đại Đạo không thể tuân thủ quy tắc của Diệp Quân, ít nhất chắc chắn trước mắt là không thể.

Diệp Quân bây giờ vẫn chưa đủ để khiến chủ nhân bút Đại Đạo bội phục, tán thành.

Sở dĩ Từ Chân làm vậy, đa phần vẫn là do có nhân tố tình cảm cá nhân.

Đúng lúc này, Ác Đạo đột nhiên bước về trước một bước, một bước này, trên đỉnh đầu Diệp Quân đột nhiên xuất hiện một đám Vân Kiếp đỏ như máu, trong Vân Kiếp, vô số sấm sét đỏ như máu lập lòe không ngừng, những luồng sức mạnh Vũ Trụ Kiếp khủng bố ập xuống như mưa to xối xả.

Ở nơi xa, hai mắt Diệp Quân từ từ nhắm lại, khoảnh khắc này, kiếm ý trật tự khiến hắn hơi xa lạ.

Mạnh đến mức hơi xa lạ!

Hắn biết, đây là vì duyên cớ của Chân Thần.

Răng rắc!

Đúng lúc này, ở đỉnh đầu Diệp Quân, bên trong Vân Kiếp đột nhiên có một luồng sấm sét đỏ như máu ập xuống, sấm sét vừa xuất hiện, xung quanh tinh hà lập tức bắt đầu mai một từng tấc, những luồng uy lực của Vân Kiếp ùn ùn kéo đến lan ra bốn phía.
Chương 2478: Lập lòe

Khi luồng sấm sét màu đỏ kia còn cách đỉnh đầu Diệp Quân hàng trượng, Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang công kích lại.

Vèo!

Nhát kiếm này, vậy mà chém cho luồng sấm sét kia thành hai nửa.

Hai mắt Ác Đạo híp lại, tay phải từ từ nắm chặt.

Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên hóa thành một luồng kiếm quang, từ trên trời giáng thẳng xuống, cuối cùng dừng lại trong lòng bàn tay hắn một cách vững vàng, sau đó, hắn biến mất ngay tại chỗ.

Ác Đạo vung một đấm ra.

Lôi Kiếp rung động!

Rầm!

Khi một tiếng nổ vang lên, trong ánh mắt của mọi người, chỉ thấy Ác Đạo bị nhát kiếm này chém cho lui ra xa mấy ngàn trượng.

Nhìn thấy cảnh này, đám người Bùi thần hầu đều sợ hãi.

Sắc mặt Vô Biên Chủ cũng vô cùng nghiêm trọng, “Bây giờ thực lực của thằng nhóc này khủng bố vậy à?”

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ gật đầu, “Dù sao cũng là Chân Thần.”

Nói xong, ông ta nhìn về phía Từ Chân cách đó không xa, sau khi im lặng một lát, ông ta lại nhìn sang Tổ Đạo, mãi lâu nữa, ông ta thấp giọng thở dài, không nói gì.

Ở phía kia, sau khi Ác Đạo lui mấy ngàn trượng, trong nháy mắt vẻ mặt cô ta đã trở nên dữ tợn.

Theo cô ta thấy, tên Diệp Quân này cùng lắm cũng chỉ là con kiến hôi.

Nhưng bây giờ, con kiến hôi này lại làm cô ta bị thương, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy.

Tay phải Ác Đạo đột nhiên chỉ lên trên.

Ầm!

Một luồng sấm sét đỏ như máu từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng vào lòng bàn tay cô ta.

Luồng sấm sét đỏ như máu này nối liền với bầu trời, phát ra uy lực khủng bố, xung quanh thời không tinh vực đều đã sớm biến thành tro tàn.

Đột nhiên, Diệp Quân biết mất tại chỗ.

Vụt!

Một luồng kiếm quang chém từ giữa sân bay tới.

Trong mắt Ác Đạo hiện lên vẻ dữ tợn, tay cô ta đang cầm luồng Lôi Kiếp đột nhiên đập về trước một phát, luồng Lôi Kiếp đỏ như máu hung hăng ập xuống như núi lớn sụp đổ.

Lôi quang và kiếm quang vừa va chạm, hai người đã nổ tung ngay lập tức, từng luồng kiếm quang và lôi quang đáng sợ cứ lan ra bốn phía như làn sóng, ngay khi mọi người còn chưa phản ứng lại, một luồng kiếm quang đã xé rách sóng xung kích, lại chém về phía Ác Đạo lần nữa.

Mặt mũi Ác Đạo dữ tợn, giơ tay vung một đấm ra, vô số sấm sét đỏ như máu trào ra như thủy triều.

Rầm!

Những luồng sấm sét đó vỡ nát ầm ầm, Ác Đạo lại lui về.

Trong quá trình Ác Đạo lui về, Diệp Quân lại hóa thành một luồng kiếm quang đánh về phía cô ta.

Hai người đánh nhau, cũng đã tiến vào trong một khoảng thời không chưa rõ, ở trong khoảng thời không chưa rõ này, kiếm thế của Diệp Quân lại đè ép được Ác Đạo.

Nhìn thấy cảnh này, đám người Bùi thần hầu lẫn cường giả đều hoảng sợ, thực lực của Diệp Quân đã bất thường đến mức nghiêm trọng rồi.

Lúc này, cho dù là Vô Biên Chủ cũng cảm thấy thực lực của Diệp Quân mạnh tới mức không bình thường, phải biết rằng, lúc trước Diệp Quân còn bị Ác Đạo đập cho không đánh lại được, nhưng bây giờ, sau khi Từ Chân tín ngưỡng vào trật tự kiếm ý của hắn, thực lực của Diệp Quân lập tức xảy ra sự thay đổi triệt để.

Trật tự kiếm đạo này ghê thế à?

Dường như biết được suy nghĩ của Vô Biên Chủ, chủ nhân bút Đại Đạo nhẹ giọng nói: “Con đường của trật tự, thật ra chính là đường của tín ngưỡng, hắn đi theo con đường đó, người tín ngưỡng càng nhiều, thì hắn càng mạnh, khi tín ngưỡng càng mạnh, thì Đại Đạo của hắn cũng càng mạnh. Từ Chân không chỉ tin vào trật tự của hắn, mà còn có Đại Đạo mà hắn đi. Có thể nói, tín ngưỡng bình thường có thể gia tăng độ rộng của Đại Đạo, nhưng tín ngưỡng của cường giả cấp bậc như Chân Thần thì có thể tăng chiều sâu cho Đại Đạo của hắn.”

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Hắn đánh thắng được Ác Đạo không?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thoáng qua Ác Đạo cách đó không xa, “Ông sẽ biết ngay thôi.”

Vô Biên Chủ nhíu mày, ông ta ép mình uống một ngụm rượu, sau đó quay đầu nhìn Ác Đạo và Diệp Quân. Vì Diệp Quân có huyết mạch phong ma, nên khí tức trên người hắn dâng trào điên cuồng không ngừng, sức chiến đấu càng ngày càng mạnh, nhưng, khí tức của Ác Đạo cũng đang điên cuồng gia tăng, hơn nữa, tốc độ gia tăng còn nhanh hơn Diệp Quân!

Trừ cái này ra, sức mạnh của Vũ Trụ Kiếp trong mảnh Kiếp Giới sau lưng Ác Đạo càng ngày càng mạnh, trong mắt Vô Biên Chủ nổi lên một tia lo lắng.

Ầm ầm!

Ngay trong khoảng thời không hư vô kia, từng luồng kiếm quang và lôi quang khủng bố nổ tung cùng lúc, ngay lập tức, một khoảng thời không đặc biệt đã hóa tro tàn, Diệp Quân cũng lùi ra xa mấy ngàn trượng liên tục.

Sau khi hắn dừng lại, hắn cầm kiếm nhẹ nhàng vung lên, vô số kiếm ý lập tức dâng cao hàng chục ngàn trượng.

Đối diện hắn, Ác Đạo nhìn chằm chằm vào hắn, khu vực sau cô ta có vô số luồng Lôi Kiếp đỏ như máu đang lập lòe.

Diệp Quân đột nhiên mở tay trái ra, bỗng chốc, vô số kiếm ý trong lòng bàn tay hắn phóng lên cao, trong giây lát, ngưng tụ ra một thanh kiếm giữa trời đất.

Ý kiếm!

Diệp Quân duỗi tay cầm lấy, chuôi ý kiếm xuất hiện trong tay trái của hắn.

Tay trái là kiếm ý trật tự!

Tay phải là kiếm Thanh Huyên!

Diệp Quân nhìn Ác Đạo, sau đó, hắn hóa thành một luồng kiếm quang biến mất tại chỗ.
Chương 2479: Mất mặt

Hai kiếm!

Bất kì nơi nào mà Diệp Quân đi qua, kiếm quang không dứt, giống như dòng nước lũ vạn trượng, cuốn sạch đi tất cả.

Đại Đạo của vũ trụ này đều bị hắn xóa sạch.

Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, Đại Đạo thông thường chỉ là con kiến hôi.

Mặc dù được ngăn cách bởi vô số thời không, nhưng đám người Bùi thần hầu vẫn cảm nhận được một luồng uy áp kiếm thế đáng sợ, uy áp của luồng kiếm thế này đè bọn họ đến nỗi không thể thở nổi.

Lúc này, m thần hầu đột nhiên nói: “Ta không xem nữa đâu.”

Dứt lời, lão ta xoay người, biến mất ở sâu trong tinh hà.

Xem đến bây giờ, lão ta chợt hiểu ra một điều, đó là nếu xem tiếp, chắc chắn sẽ phải chết.

Trận chiến giữa Diệp Quân và Phạn thần hầu đã không còn là trận chiến mà bọn họ có thể tham gia vào nữa rồi.

Nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này mới là việc đúng đắn.

Bùi thần hầu và Ngự thần hầu nhìn nhau, hai người cũng lựa chọn quay người rời đi.

Bất kỳ một vị đại lão nào ở bên phía Diệp Quân cũng đều có thể dễ dàng tiêu diệt được bọn họ, mà không cần mấy vị đại lão bên cạnh Diệp Quân đó, ngay cả chính bản thân Diệp Quân cũng có thể làm được.

Trận chiến này đã không còn là trận chiến mà bọn họ có thể xen vào được nữa rồi.

Bảo vệ tính mạng mới quan trọng!

Mà trong thời không hư vô đó, hai tay Diệp Quân cầm kiếm, hung ác chém giết Ác Đạo ở trước mặt.

Ác Đạo giơ tay lên, trong phút chốc, vô số Lôi Kiếp tuôn ra từ trong lòng bàn tay cô ta, chỗ cô ta đứng nháy mắt biến thành một khu sấm sét.

Ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ bất chợt vang lên từ trong trời đất, vô số Lôi Kiếp và kiếm quang không ngừng tuôn ra, trận chiến diễn ra vô cùng ác liệt.

Khí tức và lực chiến đấu của hai người ngày càng mạnh lên theo sự tiếp diễn không ngừng của trận chiến, trận chiến cũng ngày càng trở lên kịch liệt, kiếm quang và tia chớp không ngừng đan xen, sau đó vỡ vụn, rồi tan biến.

Vô Biên Chủ đột nhiên nhìn về phía một hư không khác, đó là chiến trường của Tịnh tông chủ và Phạn Chiêu Đế.

Vô Biên Chủ nói: “Hai người bọn họ, ai mạnh hơn?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thoáng qua hư không đó, sau đó đáp: “Hai người họ không ai có thể khống chế được người kia.”

Nghe vậy, Vô Biên Chủ lập tức nhìn Từ Chân và Tổ Đạo ở phía xa xa. Hiển nhiên, hai vị này mới là điểm mấu chốt thực sự.

Vô Biên Chủ lại hỏi: “Hai vị này ai mạnh hơn?” Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Vô Biên Chủ, yên lặng không nói.

Vô Biên Chủ có phần hoài nghi: “Sao vậy?”

Chủ nhân bút Đại Đạo vỗ vai Vô Biên Chủ: “Sau này đừng rửa chân nữa, tu luyện thêm đi! Ông bây giờ đã yếu đến mức làm ta có phần không nỡ nhìn rồi đấy.”

Sắc mặt Vô Biên Chủ lập tức đen như than.

Ầm!

Chính vào lúc này, ở phía xa đột nhiên truyền tới một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Hai người quay đầu lại nhìn, thì thấy khu vực chiến trường của Diệp Quân, đột nhiên biến thành một mảnh hư vô.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thời không hư vô đó, yên lặng không nói.

Vô Biên Chủ do dự một lát rồi hỏi: “Trận chiến thế nào rồi?”

Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu liếc nhìn Vô Biên Chủ: “Sau khi trở về, đóng cửa nơi rửa chân của ông lại cho ta, nếu không, người ngoài nói ông là người mà ta từng coi trọng, thì thực sự quá mất mặt.”

Vô Biên Chủ: “…”

Trong thời không hư vô đó, một tay Diệp Quân cầm kiếm Trật Tự, một tay cầm kiếm Thanh Huyên, điên cuồng chém xuống. Mà lúc này, hắn đã dần rơi vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn.

Còn khí tức của Ác Đạo phía đối diện lúc này cũng điên cuồng tăng vọt, hơn nữa, tốc độ tăng vọt của khí tức đó còn nhanh hơn gấp mấy lần Diệp Quân, mặc dù bị Diệp Quân áp chế, nhưng Diệp Quân cũng không thể chém chết được cô ta.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chăm chú vào Ác Đạo, khẽ nói: “Thì ra là vậy.”

Vô Biên Chủ quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, vốn muốn hỏi một chút, nhưng lại nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, nói không chừng nếu hỏi câu này lại bị ông ta xem thường, thế là, ông ta bèn ngậm miệng lại.

Thấy Vô Biên Chủ yên lặng, chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu, liếc sang ông ta: “Sao ông không hỏi nữa? Ông hỏi đi, hỏi rồi ta sẽ nói cho ông biết.”

Vô Biên Chủ trầm giọng hỏi: “Câu vừa nãy của ông có nghĩa là gì?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhẹ giọng đáp: “Ông đoán đi!”

“Cút!”

Vô Biên Chủ lập tức nổi giận.

Trong thời không hư vô đó, kiếm thế và khí tức huyết mạch của Diệp Quân dần bị áp chế lại, vì khí tức của Ác Đạo đang ngày càng mạnh, mà tốc độ cô ta trở lên mạnh mẽ thực sự quá kinh khủng.

Diệp Quân càng đánh càng có phần khó khăn.

Chính vào lúc này, một luồng huyết mang đột nhiên nổ ra từ trong thời không hư vô, trong khoảnh khắc, toàn bộ thời không hư vô biến thành một biển máu vô tận.

Điên cuồng hoàn toàn!

Sau khi Diệp Quân tiến vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn, hắn bắt đầu áp chế lại Ác Đạo.

Diệp Quân điên cuồng vung hai thanh kiếm ở trong tay, kiếm quang tràn ngập khắp thời không hư vô. Lúc này Ác Đạo cũng liên tục lùi mạnh về phía sau, hoàn toàn bị áp chế.

Nhưng cũng không kéo dài được bao lâu, Huyết Lôi trên người Ác Đạo dần dần biến thành màu tím. Đồng thời, Huyết Lôi trong hai mắt cô ta cũng đang từ từ biến thành màu tím.

Nhìn thấy sự thay đổi này, trong bóng tối, chủ nhân bút Đại Đạo lập tức cau mày lại.

Ầm!

Trong thời không hư vô, một trụ sấm đột nhiên nổ ra, sức mạnh cường đại trong nháy mắt đã đánh bay Diệp Quân - người đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, ra xa vạn trượng. Vừa dừng lại, xung quanh Diệp Quân lập tức xuất hiện những tia chớp đáng sợ.

Hai tay Diệp Quân cầm kiếm vung mạnh, trong chốc lát, những tia chớp đáng sợ ở xung quanh đó đã bị chém tan.

Mà ở cách đó không xa, Ác Đạo đột nhiên hít một hơi thật sâu, hai tay cô ta từ từ nắm chặt lại, tiếp đó, bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, những tia chớp đỏ tươi đó đã biến thành màu tím.

Tay trái Ác Đạo chậm rãi nắm chặt lại, trong lòng bàn tay, một viên Lôi Kiếp màu tím nhạt đột nhiên ngưng tụ lại, trong chớp mắt, một làn sóng lôi uy khủng khiếp nháy mắt đã quét sạch mọi thứ ở chiến trường, Diệp Quân đứng cách đó không xa bị đánh lui xuống gần nghìn trượng, mà huyết mạch phong ma và kiếm ý của hắn cũng bị áp chế lại.

Ác Đạo chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa xa, khóe miệng cô ta nở một nụ cười chế nhạo, mà lúc này, khí tức của cô ta còn mạnh hơn gấp mười lần so với lúc trước, hơn nữa vẫn còn đang điên cuồng tăng vọt.

Trong bóng tối, vẻ mặt Vô Biên Chủ tràn đầy sự hoài nghi: “Vì sao khí tức của cô ta lại trở lên đáng sợ như vậy?”
Chương 2480: Hy vọng

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Ác Đạo, khẽ đáp: “Mặc dù vừa nãy cô ta đã dung hợp kí ức của vạn kiếp, tuy nhiên, tu vi của vạn kiếp thực sự quá nhiều, vì vậy, cô ta vẫn chưa thừa kế được hoàn toàn tu vi của vạn kiếp, mà trong quá trình chiến đấu với Diệp Quân, có thể gia tăng tốc độ cô ta dung hợp với tu vi của vạn kiếp, đây cũng chính là lý do tại sao sức chiến đấu và khí tức của cô ta tăng nhanh hơn cả Diệp Quân, bởi vì cô ta đang thừa kế.”

Vô Biên Chủ trầm giọng nói: “Bây giờ cô ta đã thừa kế được bao nhiêu rồi?”

“Khoảng ba phần.” Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Ác Đạo.

“Ba phần sao?”

Vô Biên Chủ quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, vẻ mặt khó tin: “Cái này…”

Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh đáp: “Giờ đã biết bản thân yếu đến mức nào chưa?”

“Mẹ kiếp!”

Khuôn mặt Vô Biên Chủ co giật.

Mà trong thời không hư vô, Ác Đạo bỗng nhiên từ từ giơ tay phải lên, sau đó khẽ hạ xuống, trong phút chốc, một trụ sấm quét qua.

Ầm ầm!

Phía xa, Diệp Quân bị trụ sấm này đánh bay, liên tục lùi mạnh về phía sau, kiếm thế của hắn vậy mà lại bắt đầu tan biến!

Giờ phút này, sức mạnh của Ác Đạo thực sự quá mạnh, kiếm thế của hắn đã hoàn toàn không thể chống đỡ được.

Thấy cảnh này, Từ Chân đang đứng ở trong một thời không khác khẽ cúi đầu, tay phải cô ta từ từ nắm chặt lại.

Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn Diệp Quân, lắc đầu: “Vẫn chưa đủ.”

Mặc dù có Từ Chân tín ngưỡng kiếm đạo trật tự của Diệp Quân, nhưng, điều này vẫn chưa đủ, hơn nữa, căn cơ bây giờ của Diệp Quân vẫn còn quá nông cạn.

Dù sao Ác Đạo cũng có tu vi của vạn kiếp!

Mỗi một kiếp, cô ta đều là đại lão đỉnh cao, mà bây giờ vạn kiếp dung hợp lại, vậy tu vi phải đáng sợ như thế nào chứ?

Hơn nữa, điều đáng sợ nhất vẫn là Ác Đạo bây giờ còn có sự trợ giúp của Tổ Đạo.

Đây mới là điểm mấu chốt!

Trong thời không hư vô, Diệp Quân nắm chặt thanh kiếm trong tay, giờ khắc này, hắn đã bị khí tức của Ác Đạo trấn áp đến mức không thể thở nổi.

Ác Đạo ngẩng đầu lên liếc nhìn Từ Chân, sau đó lại nhìn về phía Diệp Quân, mặt không cảm xúc: “Không phải các ngươi muốn bảo vệ vũ trụ hay sao? Vậy ta sẽ hủy diệt Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên ở trước mặt các ngươi, các ngươi phải nhìn cho rõ đấy.”

Dứt lời, tâm niệm cô ta lập tức dao động.

Ầm!

Trong nháy mắt, hàng tỉ kiếp nổi lên.

Giờ khắc này, trên đầu tất cả sinh linh ở Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đều xuất hiện một đám Vân Kiếp, trong Vân Kiếp lấp lánh lôi kiếp màu tím nhạt.

Vũ Trụ Kiếp hay còn gọi là Chúng Sinh Kiếp!

Kiếp đến, chúng sinh hủy diệt!

Giờ phút này, vô số cường giả ở khắp Chân Vũ Trụ và vũ trụ Quan Huyên đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn Vân Kiếp của mình, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi.

Đối mặt với Vũ Trụ Kiếp, bọn họ lại chỉ có sự tuyệt vọng!

Căn bản không hề có bất kỳ suy nghĩ phản kháng.

Thực ra, với thực lực bây giờ của Ác Đạo, đừng nói là Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên, cho dù có là nền văn minh vũ trụ cấp chín thì cũng không chịu đựng nổi.

Cô ta càng bị áp chế lâu, thực lực cũng ngày càng mạnh, Kiếp này không phải là thứ mà tất cả chúng sinh có thể chịu đựng được.

Thành Hoang Cổ.

Nạp Lan Ca ngẩng đầu nhìn đám Vân Kiếp trên đầu mình, tay phải cô nhẹ nhàng xoa bụng, trong mắt tràn đầy sự lo lắng.

Cô biết, Diệp Quân chắc chắn là đang chiến đấu với Ác Đạo.

Sự lo lắng trong mắt Nạp Lan Ca càng lúc càng sâu.

Chân vũ trụ.

Từ Nhu và Từ Thụ đứng ở trước cửa Chân Thần Điện, trên đầu bọn họ cũng có một đám Vân Kiếp, trong đó phát ra từng luồng kiếp uy vũ trụ đáng sợ.

Hai cô gái ngẩng đầu lên nhìn về phía Kiếp Giới, trong mắt tràn đầy sự lo lắng.

Kiếp Giới.

Trong mắt Diệp Quân bỗng nhiên xuất hiện luồng sáng vàng nhàn nhạt, sau đó thần trí của hắn cũng khôi phục được lại một chút.

Tháp gia đã trợ giúp!

Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được Vũ Trụ Kiếp của Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên. Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Ác Đạo, lúc này uy áp tỏa ra từ xung quanh Ác Đạo, hắn đã khó mà chống cự lại được.

Diệp Quân đột nhiên hít một hơi thật sâu, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên và kiếm Trật Tự ở trong tay, hắn dung hợp hai thanh kiếm này lại, sau đó nghiêm mặt, khẽ nói: “Hôm nay, Ác Đạo muốn tàn sát chúng sinh của vũ trụ Quan Huyên, Diệp Quân ta lấy danh nghĩa thanh kiếm này, phàm những người nghe thấy lời này của ta, xin hãy giúp ta một tay để tiêu diệt Ác Đạo, lập lại trật tự!”

Giọng nói vang lên, vạn giới lắng nghe.

Vào khoảng khắc tất cả sinh linh trong Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên nghe thấy giọng nói của Diệp Quân, trái tim vốn tuyệt vọng của bọn họ đều dấy lên hy vọng - Diệp Quân!

Vua của vũ trụ Quan Huyên.

Bọn họ còn có hy vọng!

Còn có người chiến đấu vì bọn họ!

Vô số người quỳ xuống vái lạy, dâng hiến tín ngưỡng của mình.

Kiếp Giới.

Trong nháy mắt, vô số sức mạnh tín ngưỡng như thủy triều từ trong trời đất hội tụ lại đây, cuối cùng không ngừng đi vào trong cơ thể của Diệp Quân.

Ầm!

Bỗng chốc, khí tức kiếm ý của Diệp Quân điên cuồng tăng vọt, uy lực kiếp của Ác Đạo ở chiến trường này lần lượt bị đánh lui, giờ khắc này, Diệp Quân định kết nối sinh mạng với tất cả chúng sinh!

Kiếm đạo Trật Tự đã thành công!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK