Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 932: Liên hôn

Liên hôn ư???

Diệp Quân phải mất một hồi trong im lặng mới quay sang nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, thấy ông ta xòe tay nói: “Ta không hề đồng ý điều kiện này. Ban nãy ông ta cũng không nói sẽ hợp tác mà muốn xem cậu thế nào trước, xem ra ông ta nhìn trúng cậu rồi. Muốn trách chỉ có thể trách cậu ưu tú quá thôi”.

Diệp Quân đen cả mặt, thầm nhủ có quỷ mới tin ông!

Chủ nhân bút Đại Đạo biết không lừa được hắn thì cười xòa cho qua.

Thấy Diệp Quân toan mở miệng, Dạ Quân lên tiếng trước: “Ta biết Diệp công tử không thích liên hôn, nhưng ta bắt buộc phải có một lý do để giúp đỡ Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên. Nếu không, chúng ta sẽ vấp phải rất nhiều phản đối, thậm chí là náo loạn trong nước nếu không bị Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả tấn công nhưng vẫn xuất binh tương trợ các vị. Nhưng nếu hai bên liên hôn, và bên cậu có thể mang lại lợi ích cho chúng ta, thì đây là một câu chuyện khác”.

Diệp Quân im lặng.

Dạ Quân nhìn hắn: “Cậu cứ suy nghĩ đi, nhưng thời gian không còn nhiều, hãy nhanh chóng đưa ra quyết định”.

Diệp Quân nhìn Chủ nhân bút Đại Đạo, nghe ông ta nói: “Ngươi quyết định đi”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: “Ta sẽ thành thân với ai?"

Dạ Quân: “Con gái ta”.

Diệp Quân: “Có thể gặp mặt trước được không?"

Dạ Quân nhìn hắn một hồi lâu mới đáp: “Được”.

Rồi ngoái nhìn về sau: “Mời Nam Phong công chúa đến”.

Một cường giả đứng trong điện cung kính thi lễ rồi lui ra.

Không lâu sau, một cô gái bước vào. Diệp Quân quay lại nhìn, thấy cô ta vẫn còn rất trẻ, hẳn chỉ tầm hai mươi, nhưng nhờ chiếc váy dài màu đen mà toát ra vẻ chững chạc trưởng thành. Bước chân cô nhẹ nhàng thanh thoát, điệu bộ nền nã, đúng là một giai nhân tuyệt sắc.

Chỉ là gương mặt cô ta lại mang vẻ lạnh lùng, tạo cảm giác xa cách.

Cô ta chính là Dạ Nam Phong.

Bước vào rồi, Dạ Nam Phong hơi cúi người chào Dạ Quân rồi chỉ im lặng đứng đó.

Không hề nhìn Diệp Quân dù chỉ một lần.

Ánh mắt Dạ Quân đảo qua lại giữa hai người họ rồi nói: “Cả hai trò chuyện đi”.

Rồi đứng dậy rời đi.

Chủ nhân bút Đại Đạo đến gần Diệp Quân: “Ta biết cậu không thích chuyện này nhưng...”

Lại bị hắn ngắt lời: “Ông đi đi, để bọn ta nói chuyện riêng”.

Chủ nhân bút Đại Đạo sững người, thấy Diệp Quân đang nhìn Dạ Nam Phong không chớp mắt thì nhíu mày lại, tự hỏi có phải mình suy nghĩ nhiều rồi không?

Thằng nhóc này rất có thể xem con người ta như món ăn!

Thấy đẹp là cưới.

Thấy xấu thì có đánh chết cũng không chịu, bắt đầu nói cái gì mà đạo đức với chả tiết tháo.

Ông ta lắc đầu, thầm mắng một tiếng súc sinh rồi xoay người rời đi.

Để lại Diệp Quân và Dạ Nam Phong ở một mình trong điện.

Không ai lên tiếng, bầu không khí có phần nặng nề.

Diệp Quân quan sát đối phương, thầm nghĩ đúng là trang giai nhân.

Khi hắn đi đến trước mặt, cô ta vẫn rũ mắt không chịu nhìn.

Diệp Quân nói: “Ta thấy Nam Phong cô nương cũng không muốn liên hôn, nhưng nếu cô không thể từ chối Dạ Quân tiền bối thì để ta đi nói...”

Đoạn nhấc chân muốn đi.

Nhưng bị Dạ Nam Phong ngăn lại: “Không cần”.

Diệp Quân quay lại, thấy cô ta lãnh đạm lên tiếng: “Bọn họ biết ngươi có ba loại huyết mạch, loại nào cũng mạnh hơn Vương Đạo của nhà họ Dạ, họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội củng cố huyết mạch này”.

Diệp Quân: “Ý ta là cô không muốn thì đổi người khác”.

Dạ Nam Phong ngạc nhiên nhìn hắn.

Diệp Quân cười: “Thật ra ta cũng không muốn liên hôn, bởi vì hai người không quen biết nhau mà phải ở cùng nhau thì không chỉ cô mà ta cũng mất tự nhiên. Nhưng như cô nói, Đế quốc Vĩnh Dạ muốn ta giúp đỡ để tăng cường huyết mạch. Nếu ta không đồng ý, bên các cô chắc chắn sẽ không chịu hỗ trợ, thậm chí chuyển hướng đi giúp đỡ bên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả”.

Dạ Nam Phong chợt hỏi: “Diệp công tử là kiếm tu?"

Diệp Quân gật đầu.

Giọng Dạ Nam Phong bỗng mang theo chút mỉa mai: “Một cuộc hôn nhân như vậy hẳn phải là chuyện vi phạm bản tâm của công tử. Ngươi không sợ kiếm đạo tâm bị hại sao?"

Diệp Quân: “Xem ra Nam Phong công chúa không chỉ không muốn mà còn ghét cuộc liên hôn này, nhưng cô lại không thể chống đối cha cô, nên mới hằn học với ta như vậy...”

Hắn hừ cười rồi xoay người rời đi.

Dạ Nam Phong cau mày: “Ngươi đi đâu đấy?"

Diệp Quân: “Đi đổi người”.

Dạ Nam Phong biến sắc, vội gọi theo: “Đợi đã!"

Diệp Quân không dừng bước.

Dạ Nam Phong càng cuống quít: “Diệp công tử! Ta đã hứa với cha ta, cuộc liên hôn này...”

Diệp Quân quay lại: “Ta không đồng ý”.

Dạ Nam Phong ngây ngẩn.

Thấy hắn sắp bước ra, Dạ Nam Phong vội vàng đuổi theo chặn trước mặt, hít sâu một hơi rồi nói: “Ta xin lỗi vì đã dùng thái độ ban nãy nói chuyện với Diệp công tử”.

Diệp Quân chỉ nói: “Ta vẫn thích bộ dạng bướng bỉnh đó của cô hơn”.

Rồi nhấc chân đi ra.

Dạ Nam Phong siết chặt nắm tay, tức tối kêu lên: “Ngươi còn muốn thế nào nữa?"

Diệp Quân dừng bước, quay lại nhếch mép với cô ta: “Cô tưởng ta muốn cưới cô lắm chắc?"

Dạ Nam Phong: “Vĩnh Dạ là gia tộc hùng mạnh nhất Đế quốc vào lúc này, liên hôn với chúng ta là...”

Diệp Quân nhíu mày: “Cô đang nói ta trèo cao chứ gì?"

Dạ Nam Phong: “Chẳng lẽ không phải?"

Diệp Quân lắc đầu: “Ảo tưởng sức mạnh".

Đây là câu hắn học được từ ngôi sao màu xanh.

Tuy Dạ Nam Phong không hiểu hắn nói gì nhưng xem thái độ thì hẳn không phải một từ hay, thế là sắc mặt thoắt cái tràn đầy giận dữ.

Diệp Quân làm như không thấy, chỉ lãnh đạm nói: “Ta không muốn khoe mẽ, nhưng thứ cho ta nói thẳng thế này, Nam Phong cô nương. Bàn về thế lực gia tộc, đừng nói chi chư thiên vạn giới, ngay cả suốt một trăm tỉ năm của Tuế Nguyệt trường hà, có gia tộc nào so được với Dương gia của ta?"

Dứt lời, hắn xoay gót đi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK