Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 841

Sau khi tiêu diệt ba người Xích Luyện Đạo, tính cả trước kia Quân Tiêu Dao đã tiêu diệt tất cả bảy vị trong Thập Tam Đại Đạo.

Nhưng điều này còn chưa đủ, Quân Tiêu Dao muốn người ba người bọn hắn đều xuống địa ngục, an tâm vượt hoàng tuyền.

“Không hổ là đạo tặc, bảo bối không ít.”

Quân Tiêu Dao tùy ý quét một vòng động phủ, không chút khách khí vơ vét hết tài nguyên bảo bối.

Những tài nguyên này cho dù hắn không coi trọng nhưng cũng có thể dùng để ban thưởng cho người khác.

Suy cho cùng hiện tại Quân Tiêu Dao không phải là người cô độc, sau lưng còn có một Quân Đế Đình.

Hắn còn phải nghĩ cho Quân Đế Đình.

Chung quy không có khả năng tất cả tài nguyên của Quân Đế Đình đều lấy từ Quân Gia.

Quân Đế Đình thân là thế lực tư nhân của Quân Tiêu Dao, vẫn không thể quá dựa dẫm vào tài nguyên mà Quân Gia trợ giúp.

Thậm chí, trong lòng của Quân Tiêu Dao còn có một tham vọng.

Hắn muốn sau này Quân Đế Đình trở nên giống như Cổ Thiên Đình trong thần thoại.

Xây dựng Thiên Cung, chấp chưởng thiên đạo, phán định sống chết, đắp nặn luân hồi.

Hoặc là nói Quân Tiêu Dao muốn Quân Đế Đình sánh vai, thậm chí siêu việt Vô Thượng Tiên Đình!

Đương nhiên đây là một quá trình rất dài, Quân Tiêu Dao cũng chỉ là nghĩ sơ qua mà thôi.

Hắn cần từng bước tiến lên, thu nạp các phương thế lực, lực lượng gia nhập Quân Đế Đình.

Nếu không phải vậy, Quân Tiêu Dao cũng không cần thiết phải lôi kéo những chủng tộc có tiềm lực như Xà Nhân Tộc gia nhập.

Có điều những thứ này đều là chuyện về sau.

Trước mắt Quân Tiêu Dao sẽ thu thập tất cả tài nguyên, còn như những huyết mạch thể chất kia Quân Tiêu Dao cũng thu vào.

Quân Tiêu Dao đối với thân thể Hoang Cổ Thánh Thể và Chí Tôn Cốt mà nói, những huyết mạch thể chất này còn không đáng để hắn coi trọng.

Nhưng có thể lưu lại cho Yến Thanh Ảnh thôn phệ.

Hoặc ban thưởng cho người bên cạnh mình cũng được.

“Xem ra phải đối phó với đám người Chu Tiên Đạo, còn phải đi sâu vào Chung Cực Cổ Lộ, chúng ta đi trước thôi.”

Lần này không có một mẻ hốt gọn Thập Tam Đại Đạo, Quân Tiêu Dao có chút thất vọng.

Cứ điểm Tội Ác Khanh này chỉ là một một điểm dừng chân của Thập Tam Đại Đạo.

Đám người chu Tiên Đạo và Tham Lang Đapk đều đang ở sâu trong Cổ Lộ.

Nhưng cũng không sao cả, Quân Tiêu Dao cũng sẽ đi đến điểm cuối của Cổ Lộ.

Không cần hắn đi tìm, Đám người Chu Tiên Đạo cũng sẽ chủ động tìm hắn.

Nói cho cùng Chu Tiên Đạo cũng là một trong Nghịch Quân Thất Hoàng

Vào thời khắc Quân Tiêu Dao và Nhan Như Mộng chuẩn bị rời đi, âm thanh hu hu kia lại truyền đến.

Quân Tiêu Dao quay đầu nhìn qua, Hạ Sơ Tinh - Nhị tiểu thư Hạ Gia toàn thân bị xiềng xích quấn chặt, miệng bị phù giấy phong kín kia đang khóc.

Trong mắt cô ta thậm chí lộ ra vẻ mê hoặc.

Đôi nam nữ này lẽ nào không phải là Hạ Gia phái đến cứu cô ta?

Tại sao sau khi giết ba vị đạo tặc lại không để ý đến cô ta?

“Có cần phải dẫn cô ta đi không?” Nhan Như Mộng hỏi.

Quân Tiêu Dao do dự, bỗng nhiên ánh mắt hắn lóe lên, dường như nghĩ ra điều gì đó.

“Tụ Bảo Bồn, Tiểu phú bà Hạ Gia Hạ Băng Vân, đây chính là một miếng đất màu mỡ.” Quân nghĩ thầm.

Hạ Gia có thể trở thành một trong những cự đầu của Vạn Tộc Thương Minh đủ chứng minh tài lực và tài nguyên phong phú đến mức nào.

Cho dù tạm gác lại không nói đến Hạ Gia.

Hạ Băng Vân có Đế Binh Tụ Bảo Bồn, tài phú và tài nguyên mà bản thân quản lý cũng đủ khiến các Bất Hủ Thế Lực đỏ mắt.

Hơn nữa trước khi Quân Tiêu Dao cũng nghe nói Hạ Băng Vân này cũng tính là một nữ cường.

Đại đa số giao dịch thương nghiệp của Hạ Gia đều do cô ta quản lý.

Cô ta dường như đã được định sẵn là nữ gia chủ đời tiếp theo của Hạ Gia.

Hay nói cách khác, có được Hạ Băng Vân chính là có được một tài nguyên tài lực của một gia tộc giàu có.

“Khó trách đạo tử Phong Gia lại để tâm như thế, sợ là cũng có dụng ý khác, muốn tài nguyên hỗ trợ của Hạ Băng Vân. ”

Quân Tiêu Dao lập tức hiểu ra.

Miếng đất màu mỡ như thế, sao có thể đưa không cho người ngoài chứ?

Khống chế vào tay mình mới là tốt nhất.

Vừa hay Quân Đế Đình cơ nghiệp to lớn, chỉ thiếu mỗi tài nguyên.

Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao quay người đi đến trước người Hạ Sơ Tinh.

Kéo nát xiềng xích trên người, lại xé nát phù giấy trên miệng cô ta.

Lúc này Hạ Sơ Tinh mới Thở mạnh, hai tay vỗ ngực mình.

“Dọa chết bổn tiểu thư rồi, còn tưởng rằng các ngươi không để ý đến ta rồi chứ.” Hạ Sơ Tinh thở dài một hơi nói.

Dung mạo cô ta xinh đẹp, môi đẹp răng trắng, da mịn như ngọc bích, đôi mắt to linh động có hồn, tóc cột hai bên, đẹp như tinh linh điền dã.

“Ta sao lại không để ý đến cô chứ.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Nghe được âm thanh ấm áp như ngọc này, đôi mắt của Hạ Sơ Tinh sáng lên.

Tuy nam tử trẻ tuổi trước mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ có chút kỳ lạ.

Như từ âm anh có thể nhìn ra là một tiểu ca ca rất đẹp trai.

Hơn nữa vừa nãy Quân Tiêu Dao tùy tay tiêu diệt ba vị đạo tặc có tiếng, loại thực lực to lớn này càng khiến đôi mắt của Hạ Sơ Tinh sáng lên, có loại cảm giác an toàn,

Ấn tượng đầu tiên của cô ta đối với Quân Tiêu Dao càng tốt hơn.

Hơn nữa, nếu như để cô ta biết được thân phận thật sự của Quân Tiêu Dao, sợ là sẽ kích động hưng phấn đến ngất đi.

“Được rồi, nơi này không nên ở lại lâu, chúng ta đi thôi.” Âm thanh ôn hòa của Quân Tiêu Dao làm cho người ta sản sinh ra một loại hảo cảm ấm áp.

“Ừ, đa tạ, về sau ta nhất định sẽ nói với tỷ tỷ trọng thưởng ngươi.” Hạ Sơ Tính lộ ra sự vui vẻ, gật đầu.

Nhan Như Mộng ở một bên nhìn thấy Quân Tiêu Dao đột nhiên chuyển biến thái độ như thế trong lòng cũng hiểu ra, đoán chừng Quân Tiêu Dao lại có kế hoạch gì rồi.

“Haizz, tiểu cô nương vô tri a.” Nhan Như Mộng cảm thán trong lòng.

Rất rõ ràng, Quân Tiêu Dao muốn thông qua Hạ Sơ Tinh làm điểm tiếp xúc với Hạ Gia.

Nhưng mà nghĩ đến bản thân cũng chết mê chết mệt Quân Tiêu Dao, cô ta cũng không có tư cách đi nói người khác.

Tiếp theo, Quân Tiêu Dao dẫn Nhan Như Mộng và Hạ Sơ Tinh chuẩn bị rời khỏi Tội Ác Khanh.

“Mạo phạm rồi.”

Quân Tiêu Dao một tay ôm Nhan Như Mộng, một tay ôm Hạ Sơ Tinh, thi triển Côn Bằng Cực Tốc, thôi động Hư Không Tiên Khí.

Hết chương 841.
Chương 842

Thân hình hắn hóa thành một đạo ảnh tử mờ nhạt, ẩn vào trong hư không, ẩn nấp trong Tội Ác Khanh

Hạ Sơ Tinh nghiến tiêng, khuôn mặt ửng hồng.

Từ nhỏ đến lớn cô ta lần đầu tiên bị một nam tử lạ mặt ôm như thế này.

Kỳ lạ là trong lòng Hạ Sơ Tinh lại không có chút cảm giác phản cảm và bị xúc phạm nào.

“Mùi thơn quá…” Hạ Sơ Tinh ngửi được mùi thơm trên cơ thể của Quân Tiêu Dao.

Cô ta nhìn khuôn mặt đeo mặt nạ quỷ kia trong lòng không chút do dự lẩm bẩm.

“Không biết dưới chiếc mặt nạ kia rốt cuộc là một khuôn mặt như thế nào?”

Trên đường rời khỏi Tội Ác Khanh cũng có một vài tội đồ đạo tặc thần thức nhạy bén quan sát thấy đám người Quân Tiêu Dao.

Nhưng trong chớp mắt đã bị Quân Tiêu Dao miểu sát, ngay cả tin tức cũng không truyền đi được.

Hạ Sơ Tinh nhìn thấy phong thái tiện tay tiêu diệt tất cả kẻ địch của Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp càng sáng lên.

Nam tử thần bí mạnh mẽ như thế xác thực có thể thu hút sự chú ý của nữ giới.

Vào lúc bọn họ sắp rời khỏi Tội Ác Khanh qua một đường khác.

Phía trước đột nhiên có mấy đạo thân ảnh hiển ra, là đám người Phong Tiếu Thiên đi sâu vào trong Tội Ác Khanh.

tùy tùng cấp bậc Thánh Nhân đại viên mãn bên cạnh Phong Tiếu Thiên cũng phát hiện ra mấy người Quân Tiêu Dao.

“Đạo tử, là tiểu thư Hạ Gia!” tùy tùng chỉ ray về phía đám người Quân Tiêu Dao nói.

“Thật sự là cô ra, nhưng tại sao lại được hắn ta cứu ra?”

Phong Tiếu Thiên nhìn thấy Hạ Sơ Tinh, ánh mắt sáng lên.

Nhưng đồng thời cũng nhìn thấy Quân Tiêu Dao đang ôm Hạ Sơ Tinh.

Điều này làm cho sắc mặt của Phong Tiếu Thiên trầm xuống.

Nếu như người cứu được Hạ Sơ Tinh không phải là hắn, Hạ Băng Vân sao có thể nhìn hắn với ánh mắt khác được chứ?

Trong kế hoạch mà Phong Tiếu Thiên đặt ra là bản thân thâm nhập vào trận doanh của địch, mạo hiểm cứu ra Hạ Sơ Tinh.

Sau đó Hạ Sơ Tình cảm kích hắn ta đến chảy nước mắt, về sau nhập được cơ hội tiếp kiến Hạ Băng Vân, khiến cô ta phải nhìn hắn bằng con mắt khác. Cuối cùng dần dần bồi dưỡng tình cảm với Hạ Băng Vân, đoạt vào trong tay.

Đây vốn là một kế hoạch cực kỳ hoàn mỹ.

Nhưng bây giờ Hạ Sơ Tinh lại được người khác cứu ra rồi.

Hơn nữa người này vừa hay lại là người khiến hắn có chút không thoải mái.

Lúc này nhìn thấy Quân Tiêu Dao tay nắm tay ôm, Phong Tiếu Thiên càng không thoải mái hơn.

Nhan Như Mông thì không sao, tuy đẹp giống như thần nữ, nhưng suy cho cùng cũng là vợ người ta, Phong Tiếu Thiên cũng không cần nữa.

Nhưng Hạ Sơ Tinh ưu lệ thoát tục, xinh đẹp đáng yêu, cũng không kém tỷ tỷ Hạ Bằng Vân bao nhiêu.

Dưới tình huống hoàn mỹ nhất, Phong Tiếu Thiên thậm chí bản thân có thể thu cả hai tỷ muội vào trong tay.

Nói cho cùng nếu như là hắn tự mình đến cứu Hạ Sơ Tinh, Hạ Sơ Tin nhất định sẽ cảm kích hắn, trong lòng sinh ra hảo cảm.

Kết quả hiện tại kế hoạch tốt như thế lại bị nam tử đeo mặt nạ quỷ phía trước làm xáo trộn.

Nhìn thấy Hạ Sơ Tinh đang ngả vào lòng Quân Tiêu Dao kia, Phong Tiếu Thiên có một loại cảm giác đồ mình nhìn trúng bị người khác cướp đi.

Giống như là nhìn thấy một mảnh đất màu mỡ, vừa muốn gieo hạt.

Kết quả phát hiện mảnh đất đó sớm đã hạt giống của người khác.

“Bọn chúng là ai, dường như không giống những kẻ xấu kia của Tội Ác Khanh.”

Hạ Sơ Tinh đang dựa vào lòng Quân Tiêu Dao nói.

“Là người của Phong Tộc đến cùng Hạ Gia.” Quân Tiêu Dao lắc lắc đầu, không muốn can thiệp.

“Ờ.”

Hạ Sơ Tinh đáp một tiếng, lạnh nhạt nhìn qua Phong Tiếu Thiên, sau đó thu hồi ánh mắt lại.

Điều này khiến trán của Phong Tiếu Thiên nổi gân xanh.

Đây là hoàn toàn coi thường hắn ta sao?

Tốt xấu hắn ta cũng mạo hiểm tiến vào cứu cô ta.

“Sơ Tinh cô nương, ta là Phong Tiếu Thiên của Phong Tộc, trước đến cứu cô, nhanh rời đi với ta thôi.”

Trên mặt Phong Tiếu Thiên lộ ra nụ cười vui vẻ, ngữ khí nhẹ nhàng nói.

“Không cần, bổn tiểu thư bây giờ rất an toàn.” Ý của Hạ Sơ Tinh là hoàn toàn không cần chuyển chỗ.

Nàng được Quân Tiêu Dao ôm vào trong lòng, chỉ cảm giác tràn đầy sự an toàn.

Khóe mắt Phong Tiếu Thiên giật giật.

Kế hoạch của hắn ta toàn bộ phá sản rồi.

Mạnh đến như thế?

Sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao một quyền tiêu diệt Bạch Cốt Cự Long cấp bậc Thánh Nhân Vương.

Trừ khi Phong Tiếu Thiên não tàn, nếu không tuyệt đối không có khả năng va chạm với Quân Tiêu Dao.

“Nếu đã như thế, vậy ta cũng đi cùng các ngươi, mọi người đi cùng nhau mới an toàn.” Phong Tiếu Thiên cười trừ nói.

“Không cần đâu, ngươi chỉ làm chậm tốc độ của ta thôi”. Quân Tiêu Dao cự tuyệt.

Hắn không có hứng thú ở cũng mấy đứa con ghẻ.

“Vị huynh đài này, ta tốt xấu gì cũng là Đạo tử Phong Gia…” Phong Tiếu Thiên thu lại nụ cười.

“Đạo tử Phong Gia cái gì, tránh ra.” Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.

Đừng nói là Đạo tử Phong Gia, cho dù là tộc trưởng Phong Gia đứng trước mặt hắn cũng đừng hòng khoe mẽ.

“Ngươi…”

Vào lúc Phong Tiếu Thiên có chút không nhịn nổi.

Đột nhiên, một tiếng phẫn nộ như lôi đình từ phía xa truyền đến.

“Cuối cùng tìm thấy ngươi rồi, còn muốn chạy?”

Nghe được âm thanh hùng hậu như lôi đình này, đám người Phong Tiếu Thiên biến sắc.

Bọn hắn nhìn về phía xa, run sợ nhìn thấy.

Ở trên không trung phía xa, một vị đại hán toàn thân mặc trọng giáp đen, tay cầm Trảm Mã Đao nhuốm máu, khuôn mặt hung lệ đang đạp không mà đến.

Khí tức Đại Thánh Cảnh rung động hư không tứ phương.

“Không tốt, là Đệ Ngũ Tội Thủ của Tội Ác Khanh!” Phong Tiếu Thiên không nhịn được thất thanh nói.

Đệ Ngũ Tội Thủ của Tội Ác Khanh, mạnh nhất chính là Đệ nhất tội thủ, tu vi Chí Tôn.

Mà Đệ Ngũ Tội Thủ này tuy thực lực yếu nhất nhưng cũng có tu vi Đại Thánh Cảnh.

Nhưng nhìn qua trọng giáp màu đen trên người Đệ Ngũ Tội Thủ có chút vỡ nát, khí tức cũng có chút rối loạn.

Hiển nhiên, hắn vừa giết ra từ chiến trường chính, thương thế trên người không nhẹ.

Nhưng cho dù hắn bị thương thì cũng là Đại Thánh Cảnh, hoàn toàn không phải cùng một tầng thứ với Thánh Nhân Cảnh bọn hắn.

“Trước kia có người báo cáo, nói con dê béo này chạy rồi, xem ra các ngươi tốn công vô ích rồi.”

Đệ Ngũ Tội Thủ nhếch mép, có chút máu tươi chảy ra.

Hết chương 842.
Chương 843

Tuy hắn trước kia chịu thương thế không nhẹ, nhưng vẫn còn thừa sức đối phó với những Thánh Nhân và Thánh Nhân Vương này.

“Đại Thánh Cảnh, làm sao bây giờ?”

Khuông mặt của Hạ Sơ Tinh lộ ra vẻ hoảng sợ, ở đây bọn họ không có tồn tại có thể đối kháng với Đại Thánh Cảnh.

Dưới mặt nạ quỷ, ánh mắt của Quan Tiêu Dao lóe lên, cũng không nói gì.

Hắn ôm chặt Nhan Như Mộng và Hạ Sơ Tinh, Thái Âm Ngọc Thố thò cái đầu nhỏ ra ngoài vạt áo của Quân Tiêu Dao, sau đó rụt lại.

Quân Tiêu Dao chân đạp Côn Bằng Cực Tốc, lướt về phương xa.

Không phải là Quân Tiêu Dao sợ, mà là trước mắt đang ở Tội Ác Khanh, nếu dừng lại quá lâu sẽ bị bao vây.

Một người Quân Tiêu Dao thì không sao, nhưng còn có con ghẻ Hạ Sơ Tinh này nữa, hắn chỉ có thể cầu mong yên ổn mà thôi.

“Đi!” Đám người Phong Tiếu Thiên cũng vội vã tản ra.

“Chạy đi đâu!”

Đệ Ngũ Tội Thủ xuất chiêu, huy động Trảm Mã Đao trong tay.

Vạn trượng huyết sắc đao canh cuồn cuộn chém xuống.

Không gian đều bị chém thành hai mảnh.

“Đạo tử nhanh đi, ta bọc hậu!”

Vị tùy tùng cấp bậc Thánh Nhân Vương nghiêm giọng nói.

Kết quả, lời vừa nói ra, ầm một tiếng.

Máu bắn tung tóe.

Vị tùy tùng Thánh Nhân Vương kia ngay cả lực phản kháng cũng không có, trực tiếp bị một đao của Đệ Ngũ Tội Thủ chém làm đôi.

Phong Tiếu Thiên nhìn thấy một màn này càng sợ đến hồn bay phách lạc, chảy nước mắt, chạy như điên.

Vừa hay một màn này lại bị Hạ Sơ Tinh nhìn thấy.

Phong tiếu Thiên nhếch nhác kia so sánh với Quân Tiêu Dao lạnh lùng bình thản lúc này chính là sự tương phản rõ nhất.

“Muốn chạy, chết cho ta!”

Đệ Ngũ Tội Thủ nâng đao chém xuống Quân Tiêu Dao.

Huyết sắc đao canh chói mắt giống như vẽ ra vũ trụ, các loại pháp tắc phù văn bạo phát ra giống như chém dứt thương khung.

Hiển nhiên, Đệ Ngũ Tội Thủ không có chút nhẫn nại nào, muốn một đao tiêu diệt tất cả mọi người, sau đó mang Hạ Sơ Tinh về.

“Xong rồi, lẽ nào bổn Đạo tử phải chết ở đây?” Chân của Phong Tiếu Thiên bị chém đứt rồi, muốn chạy cũng không chạy được.

Quân Tiêu Dao buông Nhan Như Mộng và Hạ Sơ Tinh ra.

“Công tử…” Đôi mắt Hạ Sơ Tinh run rẩy.

Cô ta sợ Quân Tiêu Dao bỏ rơi cô ra chạy trốn một mình.

“Yên tâm, loại tình cảnh này còn chưa đến nỗi.”

Quân Tiêu Dao cười nhạt, thôi động pháp lực toàn thân.

Sức mạnh của Đại La Bất Hủ Tiên Thân, cộng thêm sức mạnh của Thập Vạn Thần Tượng, cộng thêm sức mạnh của một Tu Di Thế Giới.

Sau đó, hắn tế ra Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.

Vạn Vật Mẫu Khí hùng hậu, mỗi sợi đều có thể ép đổ vạn dặm sơn hà, lúc này cuồn cuồn trong đỉnh, tràn đầy sức mạnh vô song.

Quân Tiêu Dao biết chỉ có một lần cơ hội.

Đệ Ngũ Tội Thủ hiển nhiên là vô cùng coi thường bọn hắn, muốn một đao tiêu diệt.

Nếu như đã thế, Quân Tiêu Dao sẽ cho hắn một kinh ngạc to lớn.

“Giết!”

Sát âm trong miệng Quân Tiêu Dao bắn ra, thôi động Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh giống như thôi động vũ trụ cổ lão mênh mông.

Ầm!

Ánh sáng chói lọi, âm thanh va chạm giống như sấm sét vang vọng khắp Tội Ác Khanh.

Thậm chí nay cả chiến trường nơi xa đều bị kinh động, tầm nhìn dày đặc phóng đến.

“Đó là… Đệ Ngũ Tội Thủ, hắn tìm thấy nhị tiểu thư Hạ Gia rồi!”

“Trời ơi, nam tử mặt nạ quỷ kia, lại có dũng khí đối chiến với Đệ Ngũ Tội Thủ, đó là một vị cường giả Đại Thánh a!”

Bốn phương vô số người lộ ra vẻ chấn kinh.

Dù là một vài trưởng lão của Hạ Gia, thậm chí vị Chí Tôn của Hạ Gia kia đều vô cùng ngạc nhiên.

Hậu bối bây giờ đều cứng như vậy sao?

Thánh Nhân Cảnh dám đối cứng với Đại Thánh rồi!

Chính vào lúc tất cả mọi người đều kinh ngạc, trong quang mang chói lọi truyền đến một tiếng thét chói tai.

Một đạo thân ảnh nhếch nhác như cẩu bị đám bay trên trăm dặm, trọng giáp đen trên người triệt để vỡ nát, nửa người đều bị xoắn thành thịt xay.

Bất thình lình là Đệ Ngũ Tội Thủ!

Vào giây phút này, toàn trường ngừng lại!

Cả chiến trường hỗn loạn đều vì một màn này trước mát mà tạm thời dừng lại.

Trên mặt mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bọn họ ngẩn người ra.

Thánh Nhân bây giờ đều trâu bò như vậy à?

Tuy Đệ Ngũ Tội Thủ kia đang bị thương, nhưng cũng là cường giả Đại Thánh thật sự.

Bây giờ lại bị một vị hậu bối Thánh Nhân đánh bay, nửa người vỡ nát mà bay ra, thảm hại biết bao.

Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, bọn hắn tuyệt đối sẽ cho rằng đây là chuyện hoang đường.

Một vài trưởng lão của Hạ Gia, còn có Chí Tôn của Hạ Gia, thậm chí đám người Đệ Nhất Tội Thủ bên kia Tội Ác Khanh trong mắt cũng có chút ngạc nhiên.

Đệ Ngũ Tội Thủ cho dù bị thương cũng không đến nỗi suy bại đến trình độ bị Thánh Nhân đánh bay đi?

Mà sự tình tiếp theo càng khiến mọi người nghẹt thở xảy ra rồi.

Nam tử đeo mặt nạ quỷ kia ra tay quả quyết, căn bản không cho Đệ Ngũ Tội thủ bất kỳ cơ hội nào.

Hắn triển khai cực tốc, chớp mắt đến trước mặt Đệ Ngũ Tội Thủ bị đánh bay, quyền phong mãnh liệt nện xuống.

Rộp!

Đầu của Đệ Ngũ Tội Thủ toàn bộ vỡ nát.

Một đạo nguyên thần đột nhiên trốn ra, mang theo một cỗ sức mạnh linh hồn sát phạt xông về phía nam tử đeo mặt nạ quỷ kia.

Sức mạnh nguyên thần của Đại Thánh Cảnh vô cùng hùng mạnh, như thủy triều trào qua.

Sau đó, kim quang độ lượng trong khoảng không, một vị Phật vàng được tạo thành hoàn toàn bằng sức mạnh của nguyên thần hiện ra, trấn áp xuống.

Ầm!

Nguyên thần của Đệ Ngũ Tội Thủ kia bị nghiền nát.

Một vị cường giả Đại Thánh trực tiếp vẫn lạc!

Tĩnh lặng…

Rõ ràng là chiến trường hỗn loạn, giờ phút này không khí lại có chút ngưng kết lại.

Tất cả mọi người đều ngẩn người, trố mắt đứng nhìn.

Đến mức Tội Ác Khanh bên kia, đám người Đệ Nhất Tội Thủ cũng lộ ra biểu cảm như gặp phải quỷ, con ngươi suýt rơi ra.

Ai cũng không ngờ Đệ Ngũ Tội Thủ Đại Thánh Cảnh lại vẫn lạc trong tay một vị Thánh Nhân.

Điều này thật là làm mới tam quan của tất cả mọi người.

Là Đại Thánh Cảnh yếu sao?

Không phải.

Mà là nam tử đeo mặt nạ quỷ kia quá mạnh rồi!

Mạnh đến trình độ yêu nghiệt!

Đó căn bản không phải là người!

“Vị Thánh Nhân kia rốt cuộc là ai, lại có thực lực như thế?”

Cho dù là cường giả Chí Tôn Hạ Gia cao cao tại thượng cũng ngạc nhiên cực độ.

Hắn ta ngàn lần không ngờ được trong đám pháo hôi chiêu mộ được của Hạ Gia lại ẩn giấu một mãnh nhân như thế.

Hết chương 843.
Chương 844

Chuẩn Chí Tôn của Phong Gia ngơ ngác.

Hắn nhìn qua Đạo tử của nhà mình.

Phát hiện Phong Ngạo Thiên lâm trận sợ hãi, mặt mày tái mét, khóc lóc thảm thiết, nhếch nhác vô cùng.

Nhìn thấy Đạo tử của nhà mình bất cam như thế, sắc mặt của Chuẩn Chí Tôn Phong Gia cũng không được tự nhiên.

So sánh hai bên, Phong Tiếu Thiên thực sự có chút làm mất mặt Phong Gia.

Bên này Quân Tiêu Dao tập trung tinh thần, thu hồi Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.

Giết một vị Đại Thánh đối với Quân Tiêu Dao mà nói cũng không có cảm gì lớn lao cả.

Bởi vì hắn biết lần này có thể thuận lợi như thế vẫn là có chút vận may trong đó.

Cường giả Đại Thánh không phải là loại chó mèo gì.

Quân Tiêu Dao có thể thuân lợi tiêu diệt, nguyên nhân đầu chính là Đệ Ngũ Tội Thủ vốn đang bị thương.

Nguyên nhân thứ hai là Đệ Ngũ Tội Thủ khinh địch, căn bản không có để tâm đến bọn hắn.

Nguyên nhân thứ ba là Đệ Ngũ Tội Thủ không ngờ đến thực lực của Quân Tiêu Dao mạnh hơn cảnh giới của hắn rất nhiều.

Còn có Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh cũng là một đại sát chiêu, đóng vai nhân vật quan trọng.

Dưới tác dụng của các nhân tố trên, Quân Tiêu Dao mới có thể thuân lợi tiêu diệt cường giả Đại Thánh.

Nếu không để hắn đối diện với một vị Đại Thánh trong thời kỳ sung sức, hơn nữa toàn lực ra tay.

Không nói Quân Tiêu Dao sẽ bại, nhưng cũng không có khả năng nhẹ nhàng tiêu diệt Đại Thánh như vậy.

Một bên, Hạ Sơ Tinh ngẩn người, trên khuôn mặt nhỏ nhắn toát lên vẻ rạng ngời.

Trong ánh mắt tràn đầy sự sùng bái.

Ai có thể ngờ tiểu ca ca thần bí cứu cô ta này lại có thực lực khủng bố như vậy.

Ngay cả Đại Thánh cũng có thể chém giết.

Hơn nữa quan trọng là từ đầu đến cuối Quân Tiêu Dao đều không có chút bối rối nào, chăm chú tinh thần, áo trắng như tuyết.

Giơ tay tiêu diệt Đại Thánh.

Phong thái này không biết có thể làm bao cô nương mê mệt.

Trái tim của Hạ Sơ Tinh cũng đang đập mạnh rồi.

Nhan Như Mộng cũng có chút kinh ngạc.

Tuy rằng trước kia cô ta từng thấy qua Quân Tiêu Dao tiêu diệt Viêm Xà Đại Tướng cấp bậc Bán Bộ Đại Thánh.

Nhưng Bán Bộ Đại Thánh có chênh lệch cực kỳ lớn với Đại Thánh thực sự.

“Xem ra hơn năm bế quan này, cảnh giới của hắn tuy không tăng nhưng thực lực lại tăng quá nhiều rồi.” Nhan Như Mộng cũng cảm thán.

Thật là một yêu nghiệt khiến người cùng thời đại tuyệt vọng.

Đây cũng quá đả kích sự tự tin của mọi người rồi.

Trước mắt, chính là có một người chịu phải sát thương cực độ.

Đó chính là Phong Tiếu Thiên.

“Sao lại có thể, hắn sao có thể….” Phong Tiếu Thiên tinh thần hoảng loạn, ngẩn người giống như ngốc vậy, không cách nào tin nổi.

Tiêu diệt Thánh Nhân Vương cũng coi là thôi đi, có một vài thiên kiêu cấm kỵ cũng có thể vượt cấp khiêu chiến.

Nhưng vấn đề là nam tử đeo mặt nạ quỷ kia vượt qua hai đại cảnh giới.

Đây chính là vô cùng biến thái rồi.

Phong Tiếu Thiên chịu sự đả kích cực độ, đạo tâm bắt đầu không ổn định.

Có người như thế tồn tại, Đạo tử Phong Gia hắn tính là cái rắm gì.

“Chúng ta đi.”

Quân Tiêu Dao lại ôm chặt eo của Nhan Như Mộng và Hạ Sơ Tinh, trước mắt còn ở trong chiến trường, không có thời gian dây dưa.

“Đáng chết!”

Trên chiến trường chính, Đệ Nhất Tội Thủ bạo nộ, tức giận tột cùng.

Đệ Ngũ Tội Thủ không những chết, con tin còn bị cướp đi.

“Ha ha, lần này đến đây thôi, khoản nợ này, Hạ Gia chúng ta nhớ rõ, sau này nhất định tập hợp thế lực, triệt để tiêu diệt Tội Ác Khanh ngươi!”

Chí Tôn Hạ Gia cười lớn, tâm trạng vô cùng vui vẻ/

Hắn còn cho rằng lần này cần phải trải qua huyết chiến mới có thể cứu được Hạ Sơ Tinh.

Không ngờ còn có niềm vui ngoài ý muốn.

Dưới sự yểm hộ của đám người Chí Tôn của Hạ Gia, đám Quân Tiêu Dao an toàn rời xa Tội Ác Khanh.

Tuy Đệ Nhất Tội Thủ bạo nộ nhưng cũng phải bó tay.

Lần này hắn coi như không bắt được hồ ly còn bị trêu đùa một trận.

Còn nói bắt về Hạ Sơ Tinh.

Hạ Gia sợ là sẽ không cho Đệ Nhất Tội Thủ cơ hội này.

Tiếp theo Đệ Nhất Tội Thủ nên nghĩ là nên làm thế nào tiếp nhận sự báo thù của Hạ Gia.

……

Trong tinh không, một đội chiến hạm đang phi hành.

So với hàng trăm chiến hạm khổng lồ trước kia.

Hạm đội trở về chỉ còn khoảng một nửa.

Tương đường trong chiến đấu với Tội Ác Khanh một nửa tu sĩ đã vẫn lạc.

Mà trong một nửa tu sĩ vẫn lạc có đến 8 thành là pháo hôi mà Hạ Gia chiêu mộ.

Trong boong chính của một chiến hạm Hạ Gia, Quân Tiêu Dao đang nhận sự trọng đãi của trưởng lão chư vị Hạ Gia.

Vị Chí Tôn Hạ Gia kia cũng là được sự giao phó của trưởng lão Hạ Gia phải tiếp đãi Quân Tiêu Dao với đãi ngộ cao nhất.

“Nếu không có công tử giúp đỡ, chúng ta cũng không thể thuận lợi cứu được nhị tiểu thư.”

“Đúng vậy, công tử giống như thần nhân, thực lực mạnh mẽ khiến lão già chúng ta đều cảm thấy hổ thẹn.”

Có trưởng lão Thánh Nhân Vương của Hạ Gia khuôn mặt đỏ ửng, ca thán nói.

Trường Hồng sóng sau đè sóng trước.

Thánh Nhân giới trẻ bây giờ thực lực đều vượt qua những Thánh Nhân Vương đời trước như bọn họ rồi.

Điều này làm bọn họ có chút hổ thẹn.

“Đâu có, chư vị trưởng lão đừng như thế.” Quân Tiêu Dao hờ hững nói, khí chất ung dung, không chút kiêu ngạo.

Phần khí độ này, phần thực lực này càng khiến ánh mắt của các trưởng lão Hạ Gia xung quanh sáng lên.

Nhân tài như thế, nếu có thể giữ lại Hạ Gia, thành người Hạ Gia không phải là tốt sao?

Trong lòng các trưởng lão Hạ gia bắt đầu lung lay. Một nhân tài như vậy mà để lỡ mất thì sẽ rất đáng tiếc. Dù cho chàng trai mặt quỷ kia đã có gia đình thì Hạ gia cũng chẳng quan tâm, bởi một nhân tài cỡ này đáng để bọn họ lôi kéo.

Vì Quân Tiêu Dao đang đeo mặt nạ quỷ nên những trưởng lão Hạ gia này cũng không tùy tiện dùng thần thức điều tra hắn, bởi làm thế là xúc phạm hắn. Nhưng dù bọn họ có muốn điều tra, chỉ cần Quân Tiêu Dao không muốn để lộ thì bất cứ ai cũng không thể điều tra được.

“Sơ Tình à, vị công tử này đã đi vào Tội Ác Khanh để cứu con, con phải tạ ơn người ta đấy.” Một trưởng lão Hạ gia cười tủm tỉm, nói.

Ông ta đang tạo cơ hội cho Hạ Sơ Tình.

“Sơ Tình đa tạ công tử đã cứu giúp.”

Lúc này, gương mặt Hạ Sơ Tình vô cùng ngượng ngùng, đỏ ửng như một quả táo, trông đáng yêu mê người.

Hết chương 844.
Chương 845

Chàng trai có thực lực cường đại, khí chất thong dong, thân phận thần bí, đủ kiểu tưởng tượng của con gái đều hội tụ hết trên người Quân Tiêu Dao một cách vô cùng tinh tế. Một chàng trai kiểu này mà muốn con gái không thích là rất khó.

“Không cần phải vậy đâu, ta chỉ tiện tay mà thôi. Thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ ấy mà.” Quân Tiêu Dao khoát khoát tay, cười nói.

“Thấy chuyện bất bình, ra tay tương trợ…” Hạ Sơ Tình thì thào lặp lại câu này.

Một người có trái tim hiệp nghĩa đến cỡ nào mới có thể nói ra câu khiến người ta động lòng như thế.

“Công tử đúng thật là một đại thiện nhân, đại anh hùng, Sơ Tình vô cùng bội phục.” Trong đôi mắt xinh đẹp của Hạ Sơ Tình hiện lên vẻ khác lạ.

Mấy trưởng lão của Hạ gia cũng cười ha hả. Nhân phẩm, thực lực và thiên phú của người này đều không có gì phải bàn cãi, điểm không thể xác định duy nhất chính là thân phận bối cảnh của hắn. Nhưng với thực lực như thế này, dù hắn không có thân phận gì, Hạ gia cũng sẽ vui vẻ cho hắn ở rể.

Nhan Như Mộng đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này cũng cạn lời. Trong thiên hạ ai cũng có thể là đại thiện nhân, duy chỉ có Quân Tiêu Dao là chẳng hề dính dáng gì tới ba chữ này. Nếu như hắn làm việc thiện, thế thì không phải nghi ngờ gì cả, chắc chắn là hắn đang bày mưu tính kế làm chuyện có lợi cho bản thân.

“Hạ gia đang muốn lôi kéo ta đấy à?” Trong mắt Quân Tiêu Dao là ánh sáng khác lạ. Hắn còn đang ôm ý đồ với Hạ gia, không ngờ Hạ gia lại có ý đồ với hắn trước.

So với sự náo nhiệt bên phía Quân Tiêu Dao, phía Phong Khiếu Thiên thì vô cùng hiu quạnh. Lúc hắn ta đến cũng được các vị trưởng lão Hạ gia coi trọng và đối đãi nhiệt tình, nhưng kết quả bây giờ thì sao? Hạ gia hoàn toàn không xem hắn ta ra gì.

Chuẩn Chí Tôn của Phong tộc nhìn thấy cảnh này cũng chỉ biết thở dài trong lòng. Đừng nói đến những người khác, ngay cả ông ta nhìn thấy biểu hiện của Phong Khiếu Thiên cũng cảm thấy mất mặt vô cùng, quả là làm mất hết mặt mũi Phong tộc.

“Phải rồi công tử, một thời gian nữa đại tiểu thư Hạ gia ta sẽ đi đến Cự Khuyết thành. Lần này công tử có ơn với Hạ gia ta, tất nhiên phải để bọn ta khoản đãi nhiệt tình.” Trưởng lão Hạ gia nói.

“Nếu đã như vậy, ta mà từ chối thì lại bất kính mất.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Hắn đang chờ đợi Hạ Băng Vân này. Thu phục được Hạ Băng Vân thì có thể thu phục được toàn bộ Hạ gia. Gia tộc siêu giàu này hắn nào có thể bỏ qua cho được.

Hạm đội bắt đầu quay về Cự Khuyết thành, tất cả mọi người đều rất vui mừng. Những tu sĩ còn sống sót được mời chào sẽ nhận được một khoản thù lao phong phú.

Người duy nhất có tâm trạng tồi tệ chính là Phong Khiếu Thiên. Chẳng những ấn tượng của Hạ Sơ Tình đối với hắn ta đã về số âm mà ngay cả những người hầu Thánh Nhân Vương ở bên cạnh hắn ta cũng đã chết, có thể nói là mất cả chì lẫn chài, chẳng tìm được tí lợi ích nào.

“Tất cả đều là tại cái tên đeo mặt quỷ kia…” Phong Khiếu Thiên cảm thấy không cam tâm, trong lòng chất chứa oán hận.

Chàng trai mặt quỷ kia đã cướp sạch tất cả tiếng tăm của hắn ta, khiến kế hoạch của hắn ta bị xáo trộn. Bây giờ hắn ta đã không thể khiến Hạ Băng Vân nhìn mình bằng cặp mắt khác.

Đương nhiên, thân là đạo tử Phong tộc, Phong Khiếu Thiên cũng chẳng phải đồ ngốc. Trước khi biết được thân phận thật sự của chàng trai mặt quỷ kia, hắn ta sẽ không tùy tiện ra tay khiêu khích.

Hạm đội lái về phía Cự Khuyết thành.

Trên suốt đoạn đường, cô nàng Hạ Sơ Tình này cứ dựa vào bên cạnh Quân Tiêu Dao hỏi này hỏi kia, đôi mắt to cứ nhìn vào khe hở giữa mặt nạ Quân Tiêu Dao. Nàng vô cùng tò mò không biết người cứu mình rốt cuộc có dung mạo và thân phận như thế nào.

Quân Tiêu Dao cũng chẳng hề để ý, dù sao thì thân phận của hắn sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ. Chẳng qua đợi đến lúc Hạ Băng Vân đến mới lộ thì sẽ càng chấn động hơn, có lợi cho kế hoạch thu phục Hạ gia của hắn.

Chẳng mấy chốc đã nửa tháng trôi qua, cuối cùng nhóm Quân Tiêu Dao cũng về tới Cự Khuyết thành.

Trưởng lão Hạ gia mời Quân Tiêu Dao đến quán rượu xa hoa nhất trong Cự Khuyết thành ở tạm, chờ Hạ Băng Vân đến.

Trong khắp Cự Khuyết thành bắt đầu lan truyền sự tích của Quân Tiêu Dao. Hắn đã xâm nhập vào Tội Ác Khanh, cứu được Hạ Sơ Tình, lại còn giết chết đệ ngũ tội thủ Đại Thánh Cảnh dù hắn mới chỉ là Thánh Nhân Cảnh. Các sự tích này khiến cả Cự Khuyết thành đều sôi trào, ai nấy đều tò mò kinh ngạc. Đây rốt cuộc là đại thần nào giá lâm?

Cũng không phải không có ai nghi ngờ đó là thần tử Quân gia, nhưng từ khi ở Thiên Minh Cổ Tinh đến Bạo Loạn Tinh Hải, do không muốn đánh cỏ động rắn nên Quân Tiêu Dao rất kín tiếng, vì thế không có mấy người biết hắn đã đi đến Bạo Loạn Tinh Hải.

Trong khắp Cự Khuyết thành, tất cả các tu sĩ đều tò mò không biết rốt cuộc thân phận của chàng trai mặt quỷ kia là gì.

Quân Tiêu Dao không xuất đầu lộ diện mà ở lại quán rượu yên tĩnh điều tức, tiếp tục ngâm mình tắm rửa. Lần này người hầu hạ hắn là Nhan Như Mộng. Bất cứ khi nào, ở bất cứ đâu, chỉ cần Quân Tiêu Dao muốn ngâm suối nước nóng hoặc tắm rửa thì sẽ luôn có giai nhân đấm vai chà lưng, tắm rửa cho hắn từ trên xuống dưới.

Cuộc sống nhàn tản như vậy kéo dài một tháng.

Một tháng sau, một Thiên Cung di động vô cùng tinh xảo đáp xuống Cự Khuyết thành.

Nhìn thấy Thiên Cung tràn ngập tiên khí, tỏa sáng vạn trượng kia, tất cả mọi người đều biết đại tiểu thư Hạ gia đã đến.

Mọi người đều biết đại tiểu thư Hạ gia quản lý Đế Binh Tụ Bảo Bồn, là một tiểu phú bà danh xứng với thực, hơn một nửa sản nghiệp của Hạ gia đều nằm trong tay nàng. Có thể nói, việc bám váy Hạ Băng Vân là giấc mộng của không ít thiên kiêu. Bọn họ rất muốn nói tiểu tỷ tỷ à, ta không muốn cố gắng nữa, cho phép ta ở rể nhé. Nhưng dùng cái mông nghĩ cũng biết ánh mắt của Hạ Băng Vân không hề thấp chút nào.

Nàng nắm trong tay gia sản tài nguyên kếch xù, khiến các thế lực bất hủ phải thèm nhỏ dãi, Hạ gia sau lưng nàng lại là một trong các bá chủ của Vạn Tộc Thương Minh. Quan trọng hơn chính là thiên phú thực lực của nàng cũng không thấp, là truyền nhân của thế lực bất hủ, đã thế dung mạo cũng thuộc hàng thượng thừa. Một cô gái vừa giàu vừa đẹp vừa không có khuyết điểm, sao có thể vừa ý những thiên kiêu bình thường kia được. Câu chuyện một tên nhóc nghèo không ai biết đến được tiểu thư xinh đẹp để ý mời làm rể chẳng qua chỉ là truyện cổ tích mà tiên sinh kể chuyện hay kể mà thôi.

Hết chương 845.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK