Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 986: Tiến vào thần điện

Thấy nữ kiếm tu lựa chọn đánh hội đồng, khóe miệng Diệp Thanh Thanh lộ ra vẻ khinh thường, lần này bà ấy không hề ham chiến, thân thể run lên, hóa thành một đạo kiếm quang, xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân. Diệp Quân ngay lập tức bước vào Tiểu Tháp, bà ấy mang theo Tiểu Tháp, biến thành một đạo kiếm quang, biến mất ở cuối chân trời.

Không ham chiến!

Bây giờ chiến lược của họ rất rõ ràng, kiên quyết không ham chiến, chỉ đánh lén.

Các ngươi đánh hội đồng thì chúng ta chơi bẩn!

Thấy Diệp Thanh Thanh không ham chiến, mà cùng Diệp Quân chạy trốn, sắc mặt nữ kiếm tu lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Đám người định đuổi theo, nhưng bà ta đã ngăn họ lại.

Nữ kiếm tu nhìn về phía cuối trời: "Bọn họ bao lâu nữa sẽ tới?"

Cách đó không xa, một lão già trầm giọng nói: "Nửa canh giờ!"

Nửa canh giờ!

Nữ kiếm tu híp mắt: "Quá chậm".

Nói xong, bà ta từ từ nhắm mắt lại.

Lúc này, trong lòng bà ta đột nhiên dâng lên một cảm giác bất lực.

Bà ta giao chiến với Diệp Thanh Thanh mấy lần, thực lực của người phụ nữ này làm cho bà ta có chút tuyệt vọng, trước dựa vào Cổ Kính Đế Quân cùng Tiên Thiên Cổ Kính, bà ta mới miễn cưỡng có thể khắc chế Diệp Thanh Thanh, nhưng hiện tại, Cổ Kính Đế Quân đã bị giết, Diệp Thanh Thanh cũng không còn đối đầu trực diện nữa, mà chọn giở trò...

Cường giả cấp độ này giở trò, rất đáng sợ!

Kiếm tu biến thành thích khách!

Vốn dĩ, quyền chủ động nằm trong tay bọn họ, nhưng hiện tại, quyền chủ động lại nằm trong tay hai người Diệp Thanh Thanh.

Sắc mặt của tất cả các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả ở đó đều vô cùng âm trầm.

Trên đường đến, bọn họ đã mất đi quá nhiều cường giả!

Nữ kiếm tu áo đen kia quả thực đáng sợ, thực lực của Diệp Quân trong khoảng thời gian này cũng tiến bộ nhảy vọt...

Lúc này, nữ kiếm tu đột nhiên nói: "Tông chủ nói thế nào?"

Một người đàn ông áo đen xuất hiện bên cạnh nữ kiếm tu, trầm giọng nói: "Tông chủ ban lệnh truy nã, ai giết được Diệp Quân, sẽ có được ba đạo Tổ Nguyên!"

Lệnh truy nã Tuế Nguyệt!

Nghe được lời nói của người áo đen, nữ kiếm tu sửng sốt một chút, tựa hồ không chắc chắn, lại hỏi: "Lệnh truy nã Tuế Nguyệt?"

Người áo đen gật đầu: "Đúng vậy, lệnh truy nã đã được truyền khắp Tuế Nguyệt rồi".

Nữ kiếm tu hơi híp mắt: "Ba đạo Tổ Nguyên!"

Không thể không nói cái phần thưởng này đã kích động được bà ta.

Tổ Nguyên không chỉ có thể cải thiện đáng kể tu vi mà còn có thể tăng tuổi thọ, và điều mà những người này thiếu nhất chính là tuổi thọ.

Tổ Nguyên hiện là thần vật duy nhất có thể tăng tuổi thọ của họ!

Những người bên cạnh nghe được lời người áo đen nói, ánh mắt lập tức nóng lên, hiển nhiên bọn họ cũng muốn có Tổ Nguyên.

Điều này có thể làm tăng đáng kể tuổi thọ của họ.

Bọn họ liều mạng như vậy là vì cái gì, chính là để có thể tiếp tục sống!

Nữ kiếm tu ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: "Chắc là lão quái vật sắp xuất thế rồi".

Tổ Nguyên!

Không ai có thể từ chối sự cám dỗ này!

Lúc này, đột nhiên có người hỏi: "Không đuổi theo, bọn hắn có đào tẩu không?"

Nữ kiếm sư bình tĩnh: "Có người đang để mắt đến bọn họ".

Người đàn ông có chút lo lắng, nói: "Nếu như bọn họ quay lại. . ."

Nữ kiếm tu cười lạnh một tiếng: "Bọn họ không thể quay lại".

...

Trong Tuế Nguyệt trường hà, Diệp Thanh Thanh dẫn Diệp Quân ngược dòng, qua một lúc, bà ấy dừng lại, lúc này, Diệp Quân xuất hiện ở bên cạnh bà ấy.

Diệp Thanh Thanh quay đầu nhìn thoáng qua: "Không hề đuổi theo!"

Diệp Quân nói: "Sợ rồi".

Diệp Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân suy nghĩ một chút, nói: "Bọn chúng bây giờ ít người như vậy, chắc chắn là không dám đuổi theo chúng ta, bọn chúng sẽ chờ viện binh tới".

Diệp Thanh Thanh đột nhiên nhìn xung quanh một chút, híp mắt lại, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng: "Có người đang nhìn!"

Diệp Quân: "Có thể giết đối phương không?"

Cảm nhận một hồi, Diệp Thanh Thanh lắc lắc đầu: "Đối phương cách chúng ta rất xa".

Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, nếu như không thể giải quyết được đối phương, có nghĩa hành tung của bọn họ đã bị đối phương giám sát.

Diệp Thanh Thanh lúc này dường như cảm nhận được điều gì đó, bà ấy đột nhiên quay lại và chém xuống một kiếm, bức tường thời không Tuế Nguyệt bị xé toạc, bà ấy trực tiếp dẫn Diệp Quân vào trong vết nứt.

Trong khoảnh khắc, Diệp Quân và Diệp Thanh Thanh xuất hiện trong một biển mây.

Diệp Quân nhìn xung quanh, những đám mây xung quanh giống như biển, trải dài mênh mông.

Diệp Thanh Thanh nói: "Đi thôi!"

Nói xong, bà ấy mang theo Diệp Quân biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại, hai người đi tới một mảnh tinh không, trước mặt cách xa ngàn thước có một thần điện.

Thần điện cực lớn, trước cửa có một cột đá duy nhất cao trăm ngàn thước, sừng sững giữa tinh không, giống như con thú thú khổng lồ đứng đó, cực kỳ uy nghiêm hùng vĩ.

Toàn bộ thần điện toát lên một không khí cổ kính và hoang vắng.

Diệp Quân nhìn thần điện trước mặt và khá sốc.

Diệp Thanh Thanh nói: "Đi, xem qua một chút".

Nói rồi hai người đi tới cửa thần điện, cửa thần điện cao vạn trượng, đứng trước cửa thần điện, hai người như hạt bụi không đáng kể.

Diệp Quân nhìn cánh cổng, cánh cổng được làm bằng chất liệu kim loại không rõ nguồn gốc, tỏa ra ánh sáng yếu ớt, bên trong ẩn chứa một loại năng lượng đặc biệt nào đó. Hai bên cánh cổng, đều có phù văn màu máu, dài ngàn thước, phù văn này tựa hồ là do máu tươi ngưng kết lại, rất kỳ quái.

Diệp Thanh Thanh nhìn thoáng qua cánh cửa trước mặt, sau đó vung tay áo, một luồng kiếm khí tuôn ra, trong nháy mắt, cánh cửa trực tiếp bị mở ra.

Hai người tiến vào chính điện, vừa bước vào chính điện, liền có một loại cảm giác trống rỗng bao phủ lấy.
Chương 987: Ta đi rồi sẽ về ngay!

Toàn bộ đại điện trống trải vô cùng, dài rộng mấy vạn trượng, hai bên đại điện có mười hai cây cột khổng lồ chống đỡ bầu trời, mỗi một cây cột sắt đều cao vạn trượng, rộng gần ngàn trượng, trông vô cùng hùng vĩ.

Diệp Quân nhìn một chút, phát hiện giữa những cột sắt này có đều một người đàn ông thần bí cầm thương, những người đàn ông thần bí này nhắm mắt, đội mũ sắt, mặc chiến giáp hoàng kim, tỏa ra luồng khí tức thần bí.

Mà những cây cột sắt này, đều có phù văn kỳ dị màu đỏ như máu bao phủ, dày đặc, tựa hồ đang phong ấn thứ gì đó.

Diệp Quân nhìn xung quanh, nhẹ giọng nói: "Đây hẳn là một nền văn minh bị phong ấn".

Diệp Thanh Thanh khẽ gật đầu, bà ấy dời ánh mắt khỏi những cột đá kia, sau đó nhìn về phương xa, cách đó mấy trăm mét, có một cái ngai vàng với một thanh kiếm bản rộng ở đằng sau.

Nhìn thanh kiếm khổng lồ trước mặt, Diệp Thanh Thanh khẽ nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.

Diệp Quân cũng nhìn chiếc ngai vàng, vừa định nói chuyện, trên ngai vàng đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, người đàn ông này mặc trường bào, sắc mặt thoạt nhìn có chút tái nhợt yếu ớt.

Người đàn ông nhìn Diệp Thanh Thanh, ông ta nhíu mày, có chút không vui nói: "Lại tới quấy rầy bản đế quân!"

Vừa dứt lời, một luồng khí đáng sợ hướng đến nghiền ép Diệp Thanh Thanh.

Nhìn thấy người đàn ông trực tiếp công kích, Diệp Thanh Thanh trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, bà ấy dùng ngón tay cái nhẹ nhàng chạm vào chuôi kiếm, kiếm ra khỏi vỏ.

Keng!

Với tiếng kiếm vang lên, khí thế của người đàn ông ngay lập tức bị thanh kiếm xé nát!

Nhìn thấy cảnh này, trong mắt người đàn ông hiện lên một tia kinh ngạc: "Lại là kiếm tu. . ."

Diệp Thanh Thanh lạnh lùng liếc người đàn ông một cái, đang định ra tay, nhưng vào lúc này, người đàn ông đột nhiên đứng lên, nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh, ngẩn người: "Cậu. . . "

Thấy người đàn ông trung niên như vậy, Diệp Quân nhíu mày: "Ông biết ta?"

Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Cậu tên là Diệp Quân?"

Diệp Quân sửng sốt một chút, ngạc nhiên: "Ông biết ta?"

Hắn không ngờ rằng người đàn ông trước mặt mình thực sự biết hắn!

Mình nổi tiếng vậy sao?

Nghe thấy Diệp Quân thừa nhận, vẻ mặt của người đàn ông trung niên lập tức trở nên phức tạp, người này hóa ra lại là cháu trai của người đàn ông mặc áo xanh.

Tên này thực sự đã đến đây rồi!

Người đàn ông trung niên suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cậu Diệp, xin chào, ta tên là Nam Chủ, người ngoài gọi ta là Nam Chủ Đế Quân, cũng là chủ nhân của thần điện Nam Minh này".

Diệp Quân có chút khó hiểu: "Tiền bối biết ta?"

Người đàn ông trung niên cười nói: "Đây là lần đầu tiên ta gặp cậu, nhưng ta biết ông nội của cậu!"

Ông nội!

Diệp Quân nghe vậy, có chút sửng sốt: "Ông biết ông nội ta?"

Người đàn ông trung niên cười nói: "Đúng đúng đúng, ông nội của cậu đã từng tới đây, ta và ông ấy... vừa quen đã thân, chúng ta là bạn tốt!"

Bạn tốt!

Diệp Quân chớp chớp mắt, không nói gì.

Hắn thực sự bất ngờ!

Ông nội thực sự đã đến đây!

Chỉ là hắn có chút khó hiểu, ông nội tới đây làm cái gì? Chẳng lẽ tới khiêu chiến với cao thủ?

Diệp Quân tựa hồ nghĩ tới điều gì, hỏi: "Tiền bối, ngoại trừ ông nội của ta, còn có ai khác không?"

Nam Chủ cười nói: "Còn có một vị kiếm tu mặc áo bào màu mây".

Nói rồi, ông ta dừng một chút, sau đó nói: "Chúng ta cũng là bạn tốt!"

Diệp Quân chớp chớp mắt, sau đó ôm quyền khẽ cười: "Không ngờ tiền bối lại là bạn tốt với ông nội ta, vậy thì tiền bối cũng là người một nhà rồi".

Nam Chủ vội vàng nói: "Đúng vậy, chúng ta là người một nhà".

Diệp Quân đột nhiên thấp giọng thở dài, vẻ mặt phiền muộn.

Thấy vậy, Nam Chủ có chút khó hiểu: "Sao vậy?"

Diệp Quân do dự, có vẻ như rất khó nói.

Nam Chủ cười nói: "Cậu gặp khó khăn gì à?"

Diệp Quân gật đầu: "Tiền bối, nói thật, hai người chúng tôi đã chạy trốn đến đây".

Nam Chủ cau mày: "Có người đuổi theo cậu?"

Diệp Quân nói: "Đúng vậy, bên ngoài, có mấy tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đuổi giết ta".

Mấy tên!

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không nói gì.

Sắc mặt Nam Chủ nhất thời lạnh xuống: "Dám truy sát cháu trai của bạn ta, to gan thật!"

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên xuất hiện một luồng khí thế mạnh mẽ.

Thấy vậy, Diệp Quân vội vàng nói: "Sẽ không phiền tiền bối đấy chứ?"

Nam Chủ có chút không vui: "Cậu nói cái gì vậy? Chúng ta đã là người một nhà, gì mà phiền phức! Dám truy sát cháu trai của bạn cũ ta, đúng là chán sống rồi, cậu chờ ở đây đi, ta sẽ đem đầu của mấy tên đó tới!”

Nói xong, ông ta bước ra ngoài.

Diệp Quân do dự một chút, sau đó nhắc nhở: "Tiền bối, bọn hắn rất lợi hại!"

Nam Chủ cười nói: "Yên tâm, ta cũng rất mạnh, cậu chờ một chút, ta đi rồi sẽ về ngay!"

Nói xong, thân hình ông ta run lên, lao vọt ra khỏi sảnh.

Nhưng rất nhanh, ông ta lại từ ngoài đại sảnh đi vào, lúc này nụ cười trên mặt đã hoàn toàn biến mất, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, giọng nói run run: "Cậu nói chỉ có mấy người sao?"

Diệp Quân: "…"
Chương 988: Vài người?

Vài người?

Nam Chủ lúc này tê liệt.

Khi ông ta đi ra ngoài, liền nhìn thấy mấy trăm người, mấy trăm người, hơn nữa đều là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đỉnh cấp, đặc biệt là mấy người cầm đầu, khí tức còn mạnh hơn.

Mấy trăm người mà hắn lại nói là mấy người......

Nam Chủ hoàn toàn tê liệt.

Diệp Quân trầm giọng nói: "Bọn chúng có bao nhiêu người?"

Nam Chủ nhìn về phía Diệp Quân: "Mấy trăm người!"

Khóe miệng Diệp Quân khẽ giật một cái, nhưng không nói gì.

Nam Chủ liếc mắt nhìn Diệp Quân, có chút khó hiểu: "Tại sao lại có nhiều Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả muốn giết cậu vậy?"

Diệp Quân liền giải thích tường tận vấn đề cho Nam Chủ!

Đương nhiên, hắn rất muốn lôi kéo người trước mắt, thực lực của người này chắc chắn không hề yếu hơn nữ kiếm tu kia, nếu có thể lôi kéo được ông ta, đối với hắn mà nói chính là một trợ thủ đắc lực.

Vì vậy, hắn không hề giấu giếm. Trước mặt một cường giả thực sự, bày trò bịp bợm là sỉ nhục chỉ số thông minh của người ta, sẽ chỉ bị họ ghét bỏ, tất cả những gì hắn phải làm là nói hết sự thật cho đối phương, cuối cùng để đối phương đưa ra lựa chọn.

Hãy chân thành, đừng lươn lẹo!

Sau khi nghe Diệp Quân nói xong, sắc mặt Nam Chủ lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Quá Khứ Tông!

Dĩ nhiên là ông ta biết tông môn này, đây là tông môn mạnh nhất Tuế Nguyệt trường hà bây giờ!

Đặc biệt là tông chủ Quá Khứ Tông, là một kẻ đáng sợ đã vượt qua Đại Đạo, nói sao làm vậy, giết người chỉ bằng một lời nói.

Nhưng bây giờ, Quá Khứ Tông lại mang theo vô số Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả để lật đổ trật tự của Chân Thần, điều này đối với ông ta mà nói là chuyện tốt, bởi vì tuổi thọ của ông ta sắp hết. Tuy nhiên, đối thủ này lại là Diệp Quân!

Diệp Quân!

Sau lưng tên này không chỉ có hai vị tuyệt thế kiếm tu, còn có Chân Thần, còn có chủ nhân bút Đại Đạo!

Hai bên đều là những lão đại!

Khó!

Nam Chủ đứng tại chỗ, im lặng.

Bản thân có nên chọn phe không?

Thành thật mà nói, ông ta có chút do dự.

Bởi vì cả hai bên đều là lão đại, nếu chọn sai thì chỉ có nước ăn cám.

Nhưng nếu không chọn phe, thì đến lúc đó sẽ không được lợi ích gì.

Khó xử!

Nam Chủ đi đi lại lại, cau mày.

Diệp Quân đột nhiên nói: "Tiền bối, chúng ta là người một nhà!"

Người một nhà!

Nam Chủ nhìn Diệp Quân, Diệp Quân khẽ hành lễ rồi nói: "Xin hãy giúp ta thiết lập trật tự của Đại Đạo, tạo hòa bình cho muôn đời".

Nam Chủ nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Nếu trật tự Đại Đạo được thiết lập. . . "

Diệp Quân lập tức nói: "Đại Đạo bất diệt, tiền bối bất tử!"

Nam Chủ hơi híp mắt: "Thật sao?"

Diệp Quân gật đầu: "Thật!"

Nam Chủ nhìn Diệp Quân một lúc, sau đó đột nhiên nói: "Cậu muốn ta làm gì?"

Nghe vậy, trong lòng Diệp Quân lập tức thả lỏng, có người này gia nhập sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực.

Diệp Quân trầm ngâm một lát, nói: "Không đánh lại!"

Nam Chủ gật đầu.

Nếu bây giờ Diệp Quân bảo ông ta đối đầu trực diện với đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia, ông ta chắc chắn sẽ không đứng về phía hắn.

Bởi vì trong tình huống hiện tại, bọn họ đang ở thế bất lợi!

Đối đầu trực diện, chỉ là một sự hy sinh vô ích.

Diệp Quân đột nhiên nói: "Có cách nào rời khỏi nơi này không?"

Nam Chủ gật đầu: "Có!"

Diệp Quân nhìn Nam Chủ: "Chúng ta rời đi đi!"

Nam Chủ đột nhiên thét lớn: "Người đâu!"

Bùm!

Đột nhiên, trên mười hai cây cột đá, mười hai cường giả áo giáp đen thần bí đột nhiên chậm rãi mở mắt ra, ngay sau đó, mười hai luồng khí tức kinh khủng tràn ngập toàn bộ đại sảnh, cực kỳ khủng bố.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Diệp Quân lập tức trở nên nghiêm túc, khí tức của mười hai người này rất mạnh, không hề yếu hơn Đệ Nhất Phong và Đệ Nhất Lâu trước đó, đương nhiên, bọn họ vẫn không bằng nữ kiếm tu và Cổ Kính Đế Quân kia.

Nam Chủ chậm rãi bước đến ngai vàng, đặt tay phải lên tay vịn của ngai vàng.

Bùm!

Một luồng sáng xanh rực rỡ đột nhiên phun ra từ ngai vàng, luồng sáng xanh rơi xuống trước mặt mọi người, hóa ra là một trận pháp dịch chuyển.

Nam Chủ nhìn về phía Diệp Quân: "Đây là trận pháp dịch chuyện dẫn đến Nam Minh Giới, Nam Minh Giới cách nơi này mấy tỷ năm, chúng ta có thể thông qua trận pháp này tạm thời tiết kiệm một chút thời gian".

Diệp Quân xòe bàn tay ra, trong tay xuất hiện Tiểu Tháp: "Tiền bối, mọi người tiến vào tháp đi".

Nam Chủ liếc nhìn Tiểu Tháp trong tay Diệp Quân, không nói lời nào, trực tiếp dẫn mười hai người bên cạnh tiến vào Tiểu Tháp.

Sau khi tiến vào Tiểu Tháp, vẻ mặt của Nam Chủ và những người khác đột nhiên thay đổi ...

Bên ngoài, Diệp Quân thu hồi Tiểu Tháp, trực tiếp dẫn Diệp Thanh Thanh đi vào trận pháp dịch chuyển.

Ngay khi hai người tiến vào trận pháp dịch chuyển, cánh cửa đại sảnh phía xa đột nhiên vỡ vụn, sau đó, một người phụ nữ tay cầm kiếm khổng lồ chậm rãi đi vào.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ với thanh kiếm khổng lồ, hai người nhìn nhau.

Nữ kiếm tu không làm gì cả, bà ta chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân cho đến khi Diệp Quân và Diệp Thanh Thanh hoàn toàn biến mất.

Sắc mặt hai người và đám cường giả ở phía sau nữ kiếm tu lập tức trở nên cực kỳ khó coi, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.

Lại trốn thoát.

Thần sắc nữ kiếm tu cực kỳ bình tĩnh, bà ta nhìn trận pháp dịch chuyển biến mất phía xa, không biết đang suy nghĩ cái gì.

...

Chân vũ trụ.

Lúc này trong Chân vũ trụ, tất cả đại trận đều đã hoàn toàn kích hoạt, không chỉ có như vậy, tất cả đại quân đoàn của Chân vũ trụ đều xông lên Chân Thần Giới.

Trên bầu trời phía trên Chân vũ trụ, có hàng ngàn cường giả đứng đó, mỗi một cường giả đều tỏa ra khí tức nồng đậm, vượt xa Mệnh Vận Đại Đế bình thường.

Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên, mặc hoa bào, để tóc dài xõa vai, với ánh mắt thờ ơ.

Người này không ai khác chính là Đệ Nhất Ung, siêu cường giả đứng thứ hai trong tộc Đệ Nhất.

Hai người bọn họ bị bao vây bởi hàng ngàn xác chết trôi nổi trên bầu trời, một số đến từ Chân vũ trụ, một số là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, đương nhiên, phần nhiều là đến từ Chân vũ trụ.

Trong Chân vũ trụ trước đây, không có Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nào dám bước vào, bởi vì có Chân Thần, nhưng hiện tại, Chân Thần dùng thân thể của mình để trấn áp Vũ Trụ Kiếp, vì vậy nơi này không còn là cấm địa của họ nữa.

Ở phía đối diện của Đệ Nhất Ung là đám người Từ Nhu, Bát Uyển.

Đám Từ Nhu vào lúc này trông cực kỳ khó coi, bởi vì từ đầu đến giờ, Chân vũ trụ sự đã trải qua mấy trăm lần tiến công, nhưng không ai trong số họ có thể làm gì được những tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này.

Những tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này cũng chỉ vây họ lại mà không tấn công!

Mục đích thực sự của họ là ngăn chặn người của Chân vũ trụ đi giải cứu Diệp Quân.

Đám Từ Nhu rõ ràng đã hiểu điều này nên họ không ngừng phản công, tuy nhiên, sau hàng trăm lần tiến công, họ cũng không thể làm gì đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trước mặt.
Chương 989: Nhị Nha, Tiểu Bạch!

Tuy rằng có rất ít Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, nhưng thực lực cá nhân của bọn họ thật sự là quá kinh khủng!

Bên cạnh Từ Nhu, đôi mắt của Từ Thụ đầy lo lắng: "Tiểu Nhu, huynh ấy sẽ ổn chứ?"

Từ Nhu không nói, nhưng trong mắt nàng ta hiện lên một tia lo lắng.

Một lúc sau, Từ Nhu đột nhiên nói: "Giết!"

Lại xông lên!

Rất nhanh, vô số cường giả Chân vũ trụ lao về phía đám người Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

...

Vũ trụ Quan Huyên, chiến trường Hư Chân.

Vào lúc này, vũ trụ Quan Huyên cũng như tại chiến trường Hư Chân.

Người lãnh đạo không ai khác chính là An Nam Tịnh.

Đối diện với họ, cũng có hàng ngàn Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Và người cầm đầu chính là tộc trưởng tộc Đệ Nhất, Đệ Nhất Kình.

Đệ Nhất Kình nhìn An Nam Tịnh ở phía xa, trong mắt ông ta hiện lên một chút kinh ngạc và nghiêm trọng.

Vốn tưởng rằng người ở vũ trụ hạ cấp sẽ yếu, nhưng sau khi tới đây, ông ta mới phát hiện, người nơi này mạnh kinh người!

Ban đầu, bọn họ tổn thất rất nhiều ở chỗ này, tổn thất mấy chục cường giả, lại còn có ba người phá vòng vây xông ra.

Nghĩ tới đây, sắc mặt ông ta trở nên âm trầm, có chút kiêng kị.

Sức mạnh của ba người đó thực sự là kinh khủng.

An Nam Tịnh ngẩng đầu nhìn sâu vào bầu trời đầy sao xa xôi, trong mắt cũng lộ ra một tia lo lắng.

Đối thủ đến lần này rất khác thường ...

...

Ở một nơi nào đó trong thời không Tuế Nguyệt, có ba người đang điên cuồng chạy một đường, ngược dòng Tuế Nguyệt.

Ba người này chính là Đồ, Thanh Nhi váy trắng, còn có Nhị Nha!

Khi biết tin Diệp Quân gặp nạn, An Nam Tịnh lập tức nhờ ba người phá vây để đi viện trợ Diệp Quân, trên đường đi ba người như chẻ tre, chặt đầu nhiều Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, ngược dòng Tuế Nguyệt mà lên.

Nhưng vào lúc này, thời không Tuế Nguyệt đột nhiên vặn vẹo.

Nhìn thấy vậy, trong mắt Đồ cầm đầu lóe lên một tia lạnh lùng, bà ấy giơ tay đâm ra một kiếm.

Xoẹt!

Với một ánh kiếm lóe lên, chém xuyên qua thời không Tuế Nguyệt.

Lúc này, một đạo quyền ấn đột nhiên từ thời không Tuế Nguyệt đó bay ra.

Bùm!

Thanh kiếm đó buộc phải dừng lại đột ngột!

Đồ chợt nhíu mày!

Xa xa, tự nhiên xuất hiện hai người, một người đàn ông trung niên mặc đồ trắng, và một người phụ nữ mặc đồ đen xinh đẹp.

Hai người này là Hách Liên Nguyên - người hiện đang đứng thứ hai trong bảng Tuế Nguyệt và Hách Liên Xuân - người đứng thứ ba trong bảng Tuế Nguyệt.

Top 3 bảng Tuế Nguyệt!

Ngoài ra, còn có hàng trăm cường giả Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đỉnh cấp.

Hách Liên Nguyên nhìn Đồ, ánh mắt lấp lóe: "Kiếm tu lợi hại như vậy, khó trách tông chủ muốn chúng ta đích thân tới, người bình thường ngăn không được ngươi".

Ánh mắt Đồ bình tĩnh: "Hai người đi đi!"

Thiên Mệnh Váy Trắng không nói nhảm, mang theo Nhị Nha đi thẳng đến nơi xa.

Hách Liên Nguyên hơi nheo mắt lại, đang định ngăn cản hai người, nhưng vào lúc này, Đồ đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang, lao đến chém giết bọn họ, kiếm khí mạnh mẽ trong nháy mắt bao phủ hai người.

Một đấu hai!

Cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong Đồ, đám Hách Liên Nguyên không dám bất cẩn, vội vàng đồng thời ra tay.

Bùm!

Một tiếng nổ vang, một đạo kiếm quang đột nhiên nổ tung, tất cả cường giả đồng thời lui về phía sau, nhưng ngay sau đó, Đồ lại hóa thành kiếm quang lao đến chém giết đám Hách Liên Nguyên, điều này khiến hai người ban đầu đang đuổi theo hai người Thiên Mệnh Váy Trắng đã phải bỏ cuộc, chỉ có thể quay đầu lại tiếp chiêu của Đồ.

Bùm!

Chẳng mấy chốc, những tiếng chói tai đã vang vọng trong thời không Tuế Nguyệt!

Đánh mãi, đám Hách Liên Nguyên trông ngày càng căng thẳng hơn, bởi vì họ phát hiện ra rằng nữ kiếm tu trước mặt họ mạnh hơn những gì họ tưởng tượng!

Hai người họ hoàn toàn từ bỏ ý định đuổi theo Thiên Mệnh Váy Trắng và Nhị Nha!

...

Thiên Mệnh Váy Trắng đã đưa Nhị Nha và Tiểu Bạch ngược dòng Tuế Nguyệt, lúc này bà ấy cũng có chút lo lắng.

Mặc dù Diệp Thanh Thanh vẫn âm thầm bảo vệ Diệp Quân, nhưng kẻ thù lần này khác với trước đây, kẻ thù lần này mạnh hơn bao giờ hết.

Diệp Thanh Thanh có thể bảo vệ Diệp Quân không?

Nghĩ tới đây, Thiên Mệnh Váy Trắng không khỏi lại tăng tốc.

Nhưng vào lúc này, thời không Viễn Siêu đột nhiên tách ra, sau một khắc, một đạo quyền ấn màu vàng quét tới.

Thiên Mệnh Váy Trắng khẽ híp mắt, giơ tay muốn dùng kiếm chặt đứt.

Bùm!

Kiếm quang đột nhiên nổ tung ở trước mặt bà ấy, thời không xung quanh trực tiếp bị hai luồng lực sôi trào vặn vẹo.

Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn về phía xa, ở cuối tầm nhìn của bà ấy, có một người đàn ông mặc áo dài chắp tay phải sau lưng, tỏa ra khí chất võ đạo mạnh mẽ.

Cổ Võ, tổ tiên tiền nhiệm của Cổ tộc Tuế Nguyệt, và sau lưng ông ta, có mấy trưởng lão thái thượng của Cổ tộc Tuế Nguyệt.

Tất cả họ đều là những cường giả đỉnh cấp!

Cổ Võ nhìn chằm chằm vào Thiên Mệnh Váy Trắng, trong mắt ánh lên ý chí chiến đấu hừng hực.

Thật là một đối thủ mạnh!

Thiên Mệnh Váy Trắng liếc nhìn Cổ Võ và nói: "Nhị Nha, mang Tiểu Bạch đi đi!"

Nhị Nha liếc nhìn Cổ Võ, gật đầu: "Được!"

Nói xong, cô bé trực tiếp mang theo Tiểu Bạch, hóa thành một dải màu hồng, biến mất ở phía xa.

Nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch rời đi, Thiên Mệnh Váy Trắng cảm thấy hơi lo lắng, bà ấy không biết có thể tin tưởng được ở cô bé này không…

Ở đằng xa, Cổ Võ không ngăn cản Nhị Nha và Tiểu Bạch, bởi vì kiếm thế của người phụ nữ trước mặt đã bao trùm họ.

Sau khi nhìn thấy Nhị Nha và Tiểu Bạch biến mất, Thiên Mệnh Váy Trắng không nói nhảm nữa, lập tức giơ kiếm lên.

Trận chiến bắt đầu ngay lập tức!

...

Nhị Nha dẫn Tiểu Bạch đi ngược dòng Tuế Nguyệt, lần này, họ không gặp bất kỳ đối thủ nào.

Nhưng vào lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên vẫy bàn chân nhỏ của mình để bảo Nhị Nha dừng lại.

Nhị Nha dừng lại và quay sang nhìn Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch dùng móng vuốt nhỏ chỉ vào một bên, vẫy vẫy móng vuốt nhỏ, trong mắt tràn đầy hưng phấn.

Nhị Nha chớp mắt: "Có bảo vật?"

Tiểu Bạch vội vàng gật đầu.

Nhị Nha trầm giọng nói: "Chúng ta phải đi cứu cháu trai!"

Tiểu Bạch chớp mắt không nói gì.

Lúc này, Nhị Nha lại nói: "Cháu trai hẳn là có thể đợi được... đúng không?"

Đôi mắt to của Tiểu Bạch chớp chớp, chắc là.... được rồi...

Do dự một lúc, Nhị Nha nói: "Cháu trai lợi hại như vậy, nhất định sẽ chống đỡ được, cho nên... đi thôi, đi tìm bảo vật trước đi..."

Nói xong, cô bé mang theo Tiểu Bạch và thay đổi tuyến đường để đi tìm bảo vật.

Diệp Quân: "…"
Chương 990: Phản công!

Nam Minh Giới.

Diệp Quân từ trong trận pháp dịch chuyển đi ra, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, lúc này, hắn đang ở trước một thần điện cổ, thần điện này rất lớn, cao mấy vạn trượng, toàn bộ đều làm bằng kim thạch đặc thù không rõ tên, tổng thể huy hoàng chói lọi, cho dù trải qua vô số năm vẫn lấp lánh, cực kỳ xa hoa.

Mà xung quanh hắn, có từng tòa kim tự tháp cổ, những kim tự tháp này cao mấy vạn thước, thẳng chọc trời, vô cùng hùng vĩ.

Nhìn những tòa kiến trúc hùng vĩ trước mặt, Diệp Quân vừa kinh ngạc vừa thở dài, nơi này nhất định từng có một nền văn minh cực kỳ rực rỡ, nhưng bây giờ, lại có vẻ vô cùng hoang tàn.

Sau thịnh vượng, sẽ là suy tàn!

Trong vũ trụ rộng lớn này, bất kỳ nền văn minh nào dường như cũng không đáng kể.

Diệp Thanh Thanh ở một bên nhìn xung quanh, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, đương nhiên, chỉ là kinh ngạc mà thôi, bà ấy cũng không hơn Diệp Quân là bao, bà ấy lăn lộn vũ trụ nhiều năm như vậy, cũng đã thấy qua nhiều sự đời.

Lúc này, Nam Chủ xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, ông ta nhìn mọi thứ trước mắt, trong mắt hiện lên một tia phức tạp.

Diệp Quân hỏi: "Tiền bối, nơi này là nơi ông từng ở sao?"

Nam Chủ gật đầu nói: "Nơi này trước đây cực kỳ phồn hoa".

Diệp Quân lại hỏi: "Sau đó xảy ra chuyện gì?"

Nam Chủ nói: "Ác Đạo".

Diệp Quân trầm giọng nói: "Vũ Trụ Kiếp?"

Nam Chủ khẽ gật đầu: "Rất nhiều nền văn minh đã biến mất là do con người, nhưng phần lớn trong số đó là do Vũ Trụ Kiếp. Vũ Trụ Kiếp này không xuất hiện cho đến khi chủ nhân bút Đại Đạo và Chân Thần xuất hiện, nhưng đối với chúng ta, thì lại chẳng khác nào thêm gông xiềng".

Nói tới đây, ông ta lắc đầu: "Bất luận là Thiện Đạo hay Ác Đạo, đối với chúng ta kỳ thật đều không thân thiện".

Diệp Quân im lặng.

Ác Đạo muốn tiêu diệt tất cả chúng sinh, khởi động lại vũ trụ và khôi phục vũ trụ về trạng thái ban đầu, trong khi Thiện Đạo lại là đàn áp tất cả chúng sinh và đặt một lớp xiềng xích lên họ.

Đối với Nam Chủ mà nói, bất kể là Thiện Đạo hay Ác Đạo, đều không thân thiện với bọn họ.

Lúc này, Nam Chủ đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh: "Nếu như cậu thiết lập trật tự, cậu sẽ đối đãi như thế nào với những người phá hỏng cân bằng của vũ trụ như bọn ta?"

Diệp Quân lập tức nói: "Những người theo ta có thể đạt được tuổi thọ vô hạn, nhưng họ phải tuân theo trật tự mà ta đã thiết lập".

Nam Chủ im lặng.

Diệp Quân nghiêm túc nói: "Tiền bối, thế đạo này không có trật tự cũng không được. Không có trật tự, hết thảy sinh linh đối với cấp bậc cường giả giống như ông mà nói, chẳng khác nào con sâu cái kiến, cường giả càng mạnh, sẽ càng coi thường chúng sinh, nếu không có giới hạn, thì thực sự rất đáng sợ".

Nam Chủ khẽ gật đầu: "Ta đi theo cậu!"

So với Quá Khứ Tông, cuối cùng ông ta đã chọn Diệp Quân!

Bởi vì ngày đó hai vị kiếm tu kia quá mức đáng sợ!

Bây giờ nghĩ đến, ông ta vẫn còn có chút sợ hãi, ở trước mặt hai người kia, ông ta thật giống như con sâu cái kiến.

Nghe Nam Chủ nói, Diệp Quân gật đầu, ý nghĩ của hắn vẫn như lúc trước, thiết lập một trật tự hoàn toàn mới, điều này hắn không thể làm một mình, vì vậy hắn cũng phải chiêu mộ quân đội.

Hắn cần giúp đỡ!

Và nếu hắn muốn người khác giúp mình, thì hắn phải đem đến cho người ta lợi ích, nếu không, sao người ta lại phải giúp hắn chứ?

Sự tin tưởng?

Vô lý!

Trong thế giới này, cần phải thực tế!

Mà lợi ích hắn có thể cho những cường giả này chính là tuổi thọ, đương nhiên, như hắn nói, các ngươi có thể trường sinh, nhưng nhất định phải tuân theo trật tự ta thiết lập!

Thế giới này cần trật tự!

Về phần trật tự này rốt cuộc sẽ như thế nào, hắn tạm thời chưa nghĩ tới, hiện tại thứ hắn phải nghĩ tới chính là lật đổ Quá Khứ Tông trước!

Diệp Quân tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: "Cô cô, còn bao lâu nữa họ sẽ đuổi tới đây?"

Diệp Thanh Thanh trầm tư chốc lát, nói: "Nhiều nhất nửa canh giờ!"

Nửa canh giờ!

Diệp Quân khẽ gật đầu: "Đủ rồi!"

Diệp Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Quân: "Con muốn làm gì?"

Nam Chủ cũng nhìn về phía Diệp Quân, trong mắt tràn đầy tò mò.

Diệp Quân hơi híp mắt lại: "Cứ chạy mãi cũng không được, đành phải phản công thôi".

Phản công!

Nghe Diệp Quân nói vậy, Nam Chủ lập tức sửng sốt: "Chúng ta phản công?"

Diệp Quân gật đầu: "Đúng thế".

Đại Nam Chủ do dự một lúc rồi nói: “Có phải chúng ta hơi ít người không?”

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân không nói gì, ở chung một thời gian, bà ấy mới biết người thanh niên trước mắt này không phải kiểu đầu óc ngu si tứ chi phát triển, ngược lại còn cho bà ấy rất nhiều bất ngờ.

Diệp Quân nói: "Tiền bối, ông nghĩ chúng sẽ nghĩ đến việc chúng ta phản công chắc?"

Nam Chủ im lặng.

Đúng là những người đó tuyệt đối sẽ không nghĩ tới việc bọn họ sẽ phản công, nhưng phản công quá mạo hiểm, dù sao quân số cũng chênh lệch quá lớn.

Diệp Quân trầm giọng nói: "Nếu như ta đoán không lầm, bọn chúng chắc chắn còn đang gọi người, viện quân của bọn chúng sẽ tới rất nhanh, nếu như chúng ta có thể tiêu diệt một ít cường giả đỉnh cấp của bọn chúng trước khi viện binh tới, như vậy, cục diện liền sẽ có lợi lớn đối với chúng ta, ngược lại, nếu viện binh của bọn chúng đến liên thủ với bọn chúng, chúng ta sẽ không có cơ hội, chỉ có thể ôm đầu bỏ chạy".

Nói xong, hắn nhìn Nam Chủ.

Nam Chủ vừa mới quyết định đi theo hắn, trong thời gian ngắn như vậy không thể khiến ông ta tin phục được, đành phải giải thích để đối phương hiểu rõ tình hình hiện tại của mình.

Hãy thử đi, biết đâu vẫn còn cơ hội.

Bằng không mù quáng chạy trốn, cuối cùng cũng chỉ gặp phải càng ngày càng nhiều kẻ địch, đến lúc đó bọn họ căn bản không có cơ hội!

Nam Chủ sau khi nghe được Diệp Quân nói như vậy, trầm mặc một lát, nói: "Ta nghe cậu!"

Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh nói: "Con nói đi".

Diệp Quân khẽ mỉm cười, thấp giọng nói vài câu, rất nhanh dưới sự điều khiển của Nam Chủ, trận pháp dịch chuyển lại xuất hiện, ngay sau đó, ba người liền biến mất tại chỗ.

Phản công!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK