Chương 1001
Vân Mạc Dung không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Nhất Nhiễm.
“Vân Nặc, mặc dù tôi bắt cóc em chỉ vì muốn cùng em sinh một đứa bé. Nhưng những ngày qua sống chung với em, tôi thật sự đã động tâm với em rồi.” Nhất Nhiễm buông đôi đũa trong tay xuống: “Ngày đó nói lời kia cũng không phải chỉ là để lừa gạt em.”
Cổ họng Vân Mạc Dung hơi khô, cô ấy chỉ muốn giả vờ ngu ngốc.
“Tôi thích em, lời này cũng không phải lừa gạt em.” Nhất Nhiễm nhẹ nhàng mở miệng: “Tài năng của em đã gây ấn tượng với tôi.”
“Xin lỗi, tôi không thích anh.” Vân Mạc Dung mất tự nhiên rời tầm mắt.
“Tôi biết. Chỉ là không sao cả, chúng ta còn một khoảng thời gian chung sống cùng nhau rất dài, tôi sẽ khiến em từ từ thích tôi.” Nhất Nhiễm cười: “Dù sao tôi cũng không kém, phải không?”
“Bàn về thân phận, dù sao tôi cũng xuất thân từ bộ lạc, nhưng tôi là đại tư tế, huyết mạch giống nhau với những nhà chiêm tinh của nhà họ Vân em. Tôi còn có thân phận người thừa kế khu dòng họ giàu có ở Mexico, thân phận này tuy không so được với nhà họ Tưởng nhưng cũng không kém hơn. Bàn về nhan sắc, mặc dù tôi không so sánh được với Doãn Tư Thần hay Mặc Tử Hân nhưng cũng có thể coi tương đương với Tưởng Dật Hải. Bàn về tài sản, trong tay tôi có nhiều của cải phong phú. Bàn về tính tình cũng không thua kém Tưởng Dật Hải. Vân Nặc, tại sao không thử cùng tôi ở chung một chỗ? Tôi không phải người của quốc gia em, sẽ không quan tâm đến cái gọi là kết hôn hay không kết hôn, tôi chỉ cần em.”
“Nhất Nhiễm, tôi thừa nhận rằng anh rất thông minh, nhưng xin lỗi, tôi từ chối.” Vân Mạc Dung trả lời chắc như đinh đóng cột: “Cho dù lúc nào anh hỏi thì tôi đều trả lời câu này.”
“Phải không?”
Nhất Nhiễm khẽ cười: “Nhưng thật là tiếc nuối, tôi nhất định phải ở chung với em, chúng ta không ở chung một chỗ thì làm sao sinh ra được người thừa kế của chúng ta chứ?”
“Anh thật sự cảm thấy tôi có thể sinh ra nhà chiêm tinh sao? Anh đừng quên thân thể tôi bây giờ là Vân Mạc Dung chứ không phải Vân Nặc.”
Vân Mạc Dung cắn răng nói: “Nhà chiêm tinh của nhà họ Vân cũng không phải dễ dàng xuất hiện như vậy! Nhà họ Vân có nhiều chi nhiều thứ, nói không chừng nằm ở chỗ người khác chứ không phải tôi?”
“Không biết.” Nhất Nhiễm bình tĩnh nói: “Trước kia tôi cũng đã cân nhắc qua tình huống này, nhưng tôi đã xem bói một quẻ, quẻ đó hướng về em. Mặc dù bây giờ em là thân thể của Vân Mặc Dung nhưng linh hồn và năng lực của em lại thuộc về Vân Nặc, cho nên đứa trẻ trong người em nhất định sẽ là nhà chiêm tinh.”
Ngón tay của Vân Mạc Dung lập tức khẩn trương co lại.
Quả nhiên là thế phải không?
Đứa trẻ của mình chắc chắn sẽ là nhà chiêm tinh sao?
Cô ấy giơ tay vuốt ve bụng mình.
Cho tới bây giờ cô và Tưởng Dật Hải cũng chưa từng làm biện pháp phòng tránh, kết quả đứa bé này sẽ đến lúc nào chứ?
“Tôi biết em đang mong đợi tôi mau chết đi. Nhưng đại tư tế mới còn chưa đến thì tôi sẽ không chết được.” Nhất Nhiễm nở nụ cười nhìn Vân Mạc Dung: “Tôi còn phải dạy dỗ nó trở thành một đại tư tế hợp pháp, chờ cho nó chính thức tiếp nhận đại tư tế, tôi mới thuộc về nhiệm kỳ trước.”
Vân Mạc Dung rủ mi mắt xuống: “Bây giờ anh tất nhiên là rất đắc ý. Có thể ở dưới mi mắt của nhà họ Doãn và nhà họ Tưởng bắt cóc tôi đi, anh thật sự rất có bản lĩnh. Từ sau khi Hề Hề xảy ra chuyện, nhà họ Doãn và nhà họ Tưởng cũng đã tăng cường phòng vệ, người bình thường căn bản không dám nghĩ bắt cóc được. Vậy mà anh có thể ở ngay dưới mắt bọn họ lừa gạt tôi, chuyện này anh đương nhiên có thể kiêu ngạo cả đời.”
Nhất Nhiễm cười, ho khan nói: “Ngược lại tôi không cần đắc ý kiêu ngạo, dù sao tương lai mấy năm nữa còn phải cụp đuôi để làm người. Được rồi, tôi không quấy rầy em dùng cơm nữa. Sáng sớm ngày mai tôi sẽ tới tìm em cùng nhau đi ngắm mặt trời mọc.”