Chương 1766
Mặc Tử Hân gật đầu, nói: “Đi làm đi. Không cần để Dư Khiết biết.”
“Vâng.” Người đàn ông kia xuống xe, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
“Trở về đi.” Mặc Tử Hân đã giải quyết xong chuyện ở đây, anh ta cầm cuốn sách lên tiếp tục đọc.
Những người trợ lý đặc biệt khác anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cùng nhau nở nụ cười.
Cục phiền toái Lý Tư này cuối cùng cũng được giải quyết.
Lý Tư đợi trong nhà vệ sinh của khách sạn đã lâu, cuối cùng cũng có người đi vào, gõ cửa đưa cho cô ta một gói bột rồi nhanh chóng rời đi.
Lý Tư cầm gói bột trở lại bàn tiệc liền nhìn thấy Dư Khiết đang trò chuyện với một nhóm người.
Vốn dĩ hầu hết những người đến khách sạn đều là doanh nhân, mọi người đều là người trong một vòng xã giao nên đều quen biết nhau cả.
Bọn họ nhìn thấy Dư Khiết ở đây nên tất nhiên muốn đến chào hỏi.
Cho nên Dư Khiết chưa rảnh được lúc nào, luôn có người đến chào hỏi cô.
Lý Tư bước đến bên cạnh Hùng Hùng, thấy hai mắt anh ta ngày càng sáng liền nói: “Thế nào? Bị nữ thần của anh sáng chói quá làm mù mắt rồi à?”
“Tôi thực sự không ngờ Dư Khiết lại có khả năng như vậy. Tôi vừa nghe thấy cô ấy sử dụng bốn ngôn ngữ khác nhau để nói chuyện với một nhóm người nước ngoài.” Hùng Hùng trông như một học sinh đội sổ ngưỡng mộ học trò giỏi đứng đầu lớp vậy.
Lý Tư bĩu môi: “Cũng chỉ là nói được vài loại ngôn ngữ thôi. Có gì đặc biệt hơn người chứ?”
“Vậy mà không phải là rất giỏi sao? Cô làm được như vậy à?” Anh chàng Hùng Hùng mắc “bệnh ung thư trai thẳng” đâm chọt lại Lý Tư.
Lý Tư: “…”
Nói thật lòng, nếu không phải lát nữa còn phải dùng Hùng Hùng cho kế hoạch thì cô thật sự muốn đánh nhừ tử anh ta.
“Được rồi, được rồi, anh đã thích Dư Khiết như vậy thì để tôi giúp anh một lần.” Lý Tư kéo cổ áo Hùng Hùng, ghé vào lỗ tai anh ta nói: “Người phụ nữ này thực ra rất rẻ rúng. Chỉ cần anh ngủ với cô ta thì cô ta chính là người của anh, lòng cô ta, thân thể cô ta sẽ chỉ còn nhớ thương một người là anh thôi. Lên phòng dành cho khách trên tầng đi, phòng 1108, thẻ phòng đây.” Lý Tư đưa thẻ phòng cho Hùng Hùng.
Trong lòng Hùng Hùng sướng không để đâu cho hết nhưng ngoài miệng vẫn còn nói: “Thế này không tốt lắm?”
“À, lại còn giả bộ với tôi.” Lý Tư tỏ vẻ khinh thường: “Yên tâm, lát nữa tôi sẽ cho người đưa cô ta qua. Anh cứ thoải mái mà hưởng thụ đi nhé! Trợ lý đặc biệt của tập đoàn tài chính Mặc thị không phải người đàn ông bình thường nào cũng được trải nghiệm qua đâu! Lợi cho anh đấy, thằng nhóc thối!”
Hùng Hùng không kìm được, nhận thẻ phòng Lý Tư đưa cho, vui vẻ rời đi.
Hùng Hùng đi vào trong phòng, cao hứng lăn lộn một vòng trên giường.
Tuy anh ta cũng cảm thấy làm như vậy có vẻ không được tốt cho lắm nhưng cũng chỉ là một cảm giác thoáng qua mà thôi.
Anh ta rất nhanh đã bị niềm vui sắp có được Dư Khiết làm cho sung sướng đến ngu muội, vui vẻ đi tắm.
Chỉ cần nghĩ đến ngay lập tức sẽ được một người như vậy hầu hạ dưới thân là anh ta đã hứng thú nóng rực cả người.
Lý Tư cầm trong tay ly rượu đã bỏ thuốc lại một lần nữa đi về phía Dư Khiết.