Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1670

Dư Khiết đeo túi xách đi theo. Cô dẫn Lý Tư đi theo bảng chỉ dẫn ở thang máy, tìm được nhà hàng như đã hẹn.

Vừa ra khỏi thang máy thì nhận được tin nhắn của bên kia: “Hiện tại đã đổi sang phòng 203.”

Dư Khiết nhanh chóng trả lời: “Đã nhận tin rồi. Tới ngay đây!”

Lý Tư nhìn thấy tin nhắn liền bĩu môi nói: “Họ dựa vào đâu mà tự ý đổi phòng như thế? Chúng ta cũng đâu phải là không trả tiền!”

“Họ đổi phòng chắc chắn là có nguyên nhân gì đó” Dư Khiết nhẫn nại giải thích: “Chắc là muốn tìm một chỗ yên tĩnh để dùng bữa. Dù cô cũng không muốn đi xem mắt, coi như đi dùng bữa cũng được đúng không? Cô muốn dùng bữa chỗ yên tĩnh hay là muốn chỗ đông đúc ồn ào.

“Tôi…” Lý Tư lại đuối lý không nói được lời nào. Trong lòng càng thêm ghét Dư Khiết.

Dư Khiết đưa Lý Tư đến phòng số 203. Cô gõ cửa đi vào, vừa ngước mắt nhìn thì đôi bên đều sửng sốt.

“Là cô!”

“Là anh!” Cả hai đồng thanh nói, sau đó cùng cười rộ lên.

Thì ra người xem mắt Lý Tư hôm nay lại là quý ông lúc nãy tranh chỗ đậu xe với họ.

Tống Sĩ Triết lập tức đứng dậy, chủ động chìa tay ra trước mặt Dư Khiết: “Tôi là Tống Sĩ Triết.”

“Còn tôi là Dư Khiết.” Dư Khiết bắt lấy tay đối phương, cô giới thiệu Lý Tư: “Còn đây là cô Lý Tư.”

“Hân hạnh được biết cô.” Tống Sĩ Triết đưa tay cho Lý Tư, Lý Tư lại cứ đứng đó trợn tròn mắt. Tống Sĩ Triết hơi ngượng ngùng thu tay về, xem như không có gì xảy ra. Anh mời hai cô ngồi xuống rồi hỏi: “Hai cô muốn dùng gì?”

“Tôi ăn gì cũng được, còn cô ấy không ăn rau mùi và tỏi tây.” Đối với khẩu vị của Lý Tư, Dư Khiết gần như thuộc lòng.

“Được.” Tống Sĩ Triết liếc thấy Lý Tư lơ đễnh không có tâm trạng, trong lòng anh cũng đã biết.

Anh ta vốn không muốn đi xem mắt, nhưng không thể ngăn được mấy lời khuyên của chú, cộng thêm các thể loại thúc ép của cha mẹ.

Đối tượng xem mắt lần này còn là người bên cạnh Tổng giám đốc Mặc.

Sao anh phải nể mặt tổng giám đốc Mặc này chứ.

Cho nên anh ta mới đến.

Nhưng bây giờ anh cảm nhận được, vẫn là không đi thì tốt hơn.

Cô Lý Tư này, thật là không nói nên lời, còn không bằng quý cô ngồi bên cạnh.

Ừm… Quý cô này chắc phải là mẫu phụ nữ lo sự nghiệp, quyết đoán, thông minh, có nguyên tắc, biết chừng mực, có năng lực, có tài hoa, lại có tự tin… Nếu là xem mắt quý cô này, thì còn có thể suy nghĩ.

Ồ… gu của cô ấy cũng rất được.

Tuy là chỉ đeo một chiếc cặp văn phòng rất bình thường, nhưng chiếc nhẫn trên ngón tay cô ấy là từ bộ sưu tập hàng thủ công mỹ nghệ tên “Lý Tưởng” của một nghệ nhân nổi tiếng. Hình như anh cũng có hai tác phẩm của nghệ nhân này, vẫn luôn cất giữ trang trọng trong nhà.

Tuy cô ấy không ăn mặc lộng lẫy, nhưng cả người toát ra khí chất mạnh mẽ, tự tin từ bên trong, khác xa loại người phải dựa vào quần áo để hỗ trợ hào quang của mình.

Cô ấy chăm sóc bản thân cũng rất tốt, trang điểm rất nhạt, phù hợp với môi trường công sở. Không làm cho người ta có cảm giác sắc sảo, lại khiến người khác chủ động muốn bắt chuyện với cô ấy.

Trên lông mày cô dường như có dấu vết của sự mệt mỏi, là do áp lực công việc quá lớn? Hay là do cô phải chịu trách nhiệm buổi xem mắt của quý cô Lý Tư này mà cảm thấy bất lực ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK