Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2085

“Không thấy.” Doãn Nhất Nặc khoanh tay nói: “Chúng tôi vẫn ở đây nãy giờ, không nhìn thấy gì cả.”

“Cô thật sự không nhìn thấy, hay là giả vờ không nhìn thấy, tôi cảnh cáo cô, người mà lão Tần tôi nhìn trúng thì không ai dám cướp…” Giây phút khi nhìn rõ gương mặt của Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh, người đàn ông trung niên tự nhiên im bặt.

Trong lòng người đàn ông trung niên lộp bộp một tiếng, tính mở miệng thăm dò: “Xin hỏi cô là…”

“Doãn Nhất Nặc.”

“Mễ Tiểu Anh.”

Sắc mặt của người đàn ông trung niên đột nhiên biến đổi sâu sắc, vẻ hung hăng, ngạo mạn vừa rồi lập tức thu lại, biến thành vừa khách khí vừa kính cẩn: “Hóa ra là cô chủ nhà họ Doãn và trợ lý Mễ, vừa rồi thật sự xin lỗi, tôi không nhận ra hai vị.”

“Hóa ra là tổng giám đốc Tần.” Doãn Nhất Nặc cũng nhận ra người đàn ông trung niên trước mặt, một ông trùm ngành giải trí, địa vị trong ngành giải trí rất cao.

Thật sự có thể nói là hô mưa gọi gió.

Nhưng ở trước tập đoàn tài chính Doãn Thị to lớn, vẫn chưa đủ ghê lắm.

Người lăn lộn trong ngành giải trí, điều quan trọng nhất là phải sáng mắt, không thể đắc tội với mấy người tai to mặt lớn được.

Cho nên khi tổng giám đốc Trần nhận ra Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh, liền trở nên khách khí, cung kính.

Người lăn lộn trong ngành giải trí, không ai dám không nhận ra một vài nhân tài mới nổi của tập đoàn tài chính Doãn Thị.

“Thật có lỗi, tôi bận tìm người, không quấy rầy cô Doãn và trợ lý Mễ nữa.” Tổng giám đốc Tần dù sao cũng là một thương nhân thành công, đối với những chuyện như thế này, lui đi vẫn là thích hợp nhất.

“Được.” Doãn Nhất Nặc gật gật đầu, tổng giám đốc Tần liền xoay người rời đi.

Đợi người đi rồi, Doãn Nhất Nặc bước vào phòng, ôm anh chàng đang hôn mê bất tỉnh ra, tách khỏi đám người của Dinh thự nhà họ Lý, liền trực tiếp đưa người lên xe, hỏi Mễ Tiểu Anh: “Bỏ đi?”

“Người cũng đã cứu rồi, lại bỏ đi, vậy không phải làm chuyện tốt vô ích sao?” Mễ Tiểu Anh đưa ra ý kiến khác: “Tới khách sạn chọn một phòng, an toàn hơn một chút.”

“Được.” Doãn Nhất Nặc tin tưởng Mễ Tiểu Anh vô điều kiện.

Hai người lái xe tìm một khách sạn gần đó, rất nhanh liền mở ra một căn phòng sang trọng bên trong, đem người lên.

“Ừm…” Tiểu thịt tươi bị Doãn Nhất Nặc thô lỗ ném lên giường lớn, sau đó ngã mạnh xuống, suýt chút rơi xuống đất.

Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ nhìn Doãn Nhất Nặc một cái.

Sức lực của cô chủ nhà mình như này… thật sự không dễ xử!

“A, không cẩn thận.” Doãn Nhất Nặc chẳng có một chút ý tứ xin lỗi nào.

Cô ấy đã làm người tốt cứu anh ta rồi, thì cũng đừng mong cô ấy sẽ dịu dàng hơn.

Ngoại trừ em gái và Mễ Tiểu Anh ở trong nhà, cô ấy không muốn đối xử dịu dàng với người khác, đám em trai đều từng phải chịu bị cô ấy đánh!

Mễ Tiểu Anh im lặng lắc đầu, nhét tiểu thịt tươi đáng thương này vào trong chăn, định cứ như vậy rời đi.

“Đừng… đừng bỏ lại tôi…” Tiểu thịt tươi cố gắng mở mắt, dường như muốn nắm lấy cái gì, khẽ líu ríu: “Tôi sẽ báo đáp các cô.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK