Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2257

Từ điểm này đi lên, Tiểu Cát rất có thiên phú.

Làm tốt tư tưởng chuẩn bị, rốt cuộc Tiểu Cát lấy hết can đảm mở điện thoại gọi cho Mễ Tiểu Anh.

Lúc này Mễ Tiểu Anh vừa cùng Doãn Ngự Hàm ăn khuya xong.

Chuông điện thoại vang lên, Mễ Tiểu Anh nhướng mày nhìn vào màn hình điện thoại: “Quả nhiên trễ như vậy mới gọi điện, đúng là bất ngờ thật.”

“Là Tiểu Cát sao?” Doãn Ngự Hàm khẽ cười.

Đối với cậu nhóc kia, Doãn Ngự Hàm thật tình không để vào mắt.

Nếu Mễ Tiểu Anh mà coi trọng Tiểu Cát thì Doãn Ngự Hàm mới có thể hoài nghi nhân sinh.

Thẩm mỹ của Mễ Tiểu Anh đã sớm bị nhà bọn họ đút tới no rồi, những người đàn ông khác đừng nghĩ có thể dễ dàng làm cô ấy cảm thấy rung động.

Mễ Tiểu Anh cầm điện thoại lên: “Em nghe một chút xem cậu ta muốn nói gì.”

Nói xong Mễ Tiểu Anh liền gạt màn hình.

Đầu dây bên kia Tiểu Cát không hề có dấu hiệu tức giận nào, vẫn giống như trước kia trang nhã, ôn hoà, bình tĩnh hỏi: “Cô Mễ, không biết tối nay có rảnh để nói chuyện không?”

Mễ Tiểu Anh đáp lời: “Rảnh.”

“Vậy tôi ở nhà chờ cô.”

“Được.”

Ngắt điện thoại, Mễ Tiểu Anh nói với Doãn Ngự Hàm: “Nằm ngoài dự đoán, vậy mà lại không nổi trận lôi đình. Có điều điều này cũng dễ hiểu, cậu ta là loại đàn ông am hiểu và nhẫn nhịn.”

Doãn Ngự Hàm nhướn mày: “Em đối với cậu ta rất kiên nhẫn nhỉ.”

Trong câu nói ẩn chứa nhiều sự ghen tuông.

Tuy rằng Mễ Tiểu Anh sẽ không coi trọng Tiểu Cát, nhưng trong đáy lòng vẫn sẽ có chút gì đó.

Haiz, có bạn gái quá ưu tú âu cũng là một gánh nặng.

Mễ Tiểu Anh chột dạ, chủ động nắm chặt bàn tay của Doãn Ngự Hàm: “Chuyện phát sinh tối nay nhất định có ảnh hưởng không nhỏ tới cậu ta. Nói cho cùng đều là chúng ta đã dối cậu ta. Tối nay đơn giản nói rõ mọi chuyện, cậu ta đã biết thân phận của em cũng như của mọi người, người thông minh như cậu ta chắc sẽ không tiếp tục dây dưa nữa.”

“Hừ.” Doãn Ngự Hàm hừ một tiếng, nếu không phải vì nể mặt Mễ Tiểu Anh thì Tiểu Cát kia đã sớm răng rụng đầy đất rồi.

“Được rồi, để em phục vụ bữa tối cho anh.” Mễ Tiểu Anh làm nũng.

“Rõ ràng là anh đang phục vụ em.” Doãn Ngự Hàm kháng nghị.

“Được được được, là anh phục vụ, sau này đều để em phục vụ được không?” Mễ Tiểu Anh nói.

“Cứ vậy đi, lần này nể mặt em tha chết cho cậu ta.” Doãn Ngự Ham quả nhiên siêu lòng, không so đo gì nữa.

“Cảm ơn cậu chủ Doãn đã rộng lượng.” Mễ Tiểu Anh cười rồi đừng lên cầm theo túi: “Anh trở về sẽ có rất nhiều việc, nên nghỉ ngơi sớm một chút. Chờ thêm hai hôm nữa em sẽ tới tìm anh bàn về mấy hạng mục kia, trước mắt em đã nghĩ ra rồi, chờ em xác định lại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK