Chương 1573
Ông ta cũng không muốn chết.
Lại càng không muốn chết trong tay mấy đứa con của mình.
Ông ta không thể tiếp tục do dự được nữa, vì thế bèn mở miệng hỏi rằng: “Anh có sắp xếp thế nào?”
“Con có chuẩn bị một căn phòng an toàn trong này, phòng đó có một đường ngầm, sẽ đi thông ra bên ngoài.” Khúc Tranh Minh nhẹ nhàng lên tiếng đáp lại: “Bây giờ chỗ an toàn nhất chính là trang viên nhà họ Doãn và nhà họ Mặc. Chỉ cần âm thầm đi vào thì sẽ không có người phát hiện ra.”
“Vậy ư.” Ông cụ Khúc thoáng nhìn thật kỹ đứa con này, ông ta đã chắc chắn rằng, đứa con này không phải đang thử ông ta, mà là đã có sự xác thực về giao dịch giữa mình và Doãn Tư Thần cả rồi.
Đứa con này trước giờ cứ luôn im hơi lặng tiếng mà tồn tại, không khải ăn chơi đàng điếm thì cũng là hẹn hò gái gú.
Từ trước đến giờ ông ta không hề đặt đứa con này vào trong tầm mắt mình.
Thế mà đến ngày hôm nay, ông ta biết minh đã sai rồi.
Đứa con này đã giấu tài suốt ba mươi năm, mà lại là che giấu bộ mặt thật của mình, ẩn giấu suốt ba mươi năm.
Nó quả thực rất xuất sắc, cũng lại cực kỳ giống chính ông ta.
Đành thôi, đành thôi.
Nếu kết cục đã đến thế này thì cũng chẳng còn gì để mà níu kéo nữa.
“Được rồi.” Ông cụ Khúc hàm hồ đáp:”Dẫn bố đi.”
“Bố ạ, bố phải cho con cái gì đó để chứng minh thành ý bắt tay với người ta chứ?” Khúc Tranh Minh mỉm cười, anh ta chắc chắn rằng ông cụ Khúc chẳng thể nào chạy thoát khỏi bàn tay mình, bởi vì ông ta đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi.
“Di chúc kẹp trong lớp vải ở đồ trong của bố.” Ông cụ Khúc hít sâu một hơi, nói: “Khúc Tranh Minh, nhớ kỹ lời anh nói đấy.”
“Đương nhiên.” Khúc Tranh Minh thuận lợi tìm ra di chúc mà ông cụ Khúc đã công chứng, mặt trên là nội dung di chúc, thế nhưng phần tên người kế thừa di chúc thì lại đang được để trống.
Nói cách khác, điền tên ai vào thì phần tài sản này sẽ thuộc về người đó.
Đương nhiên, phần di chúc này mới chỉ có một nửa. Một nửa kia hãy còn đang ở nước ngoài kia kìa.
Khúc Tranh Minh đã có được thứ mình cần, anh ta cũng không chần chờ gì nữa, lập tức đẩy xe lă ra ngoài phong.
Vệ sĩ đứng ngoài thấy thế định ngăn, Khúc Tranh Minh lập tức lên tiếng bảo: “Là anh cả có bảo tôi đẩy bố đi ra, anh cả bảo, có bố ở đó, anh hai sẽ sợ ném chuột vỡ đồ, sẽ giảm bớt sức tấn công xuống.”
người đứng canh bên ngoài biết Khúc Tranh Minh là thuộc hạ trung thành của Khúc Tranh Phong, rất nhiều quyết sách của Khúc Tranh Phong đều là do Khúc Tranh Minh bày vẽ ra cả.
Thế nên bọn họ đều tin.
Khúc Tranh Minh cứ thế một đường thuận lợi đẩy ông cụ Khúc rời khỏi biệt thự, ra ngoài từ phía cổng sau, nhanh chóng đi đến phòng an toàn.
Ngoài cửa phòng an toàn có người đứng canh.
Thấy Khúc Tranh Minh đi đến thì đoàn người lẳng lặng không phát ra tiếng nào mở cửa ra, tuần tự đi vào trong, sau đó lặng lẽ khóa chặt cửa, đi thẳng một đường chạy thoát ra ngoài.
Cố Hề Hề nhận được một thông tin từ Doãn Tư Thần, cả người bắt đầu trở nên bứt rứt.
Cô đi qua đi lại trong phong, không biết khi nào thì đối phương sẽ đến.