Chương 1666
“Xin hỏi anh đối với giới quý tộc có phải có hiểu lầm gì rồi hay không? Anh cho rằng giới quý tộc chỉ có tiền thôi sao? Nhà họ Vân là cao quý, nhưng mà gia tộc gia giáo chân chính, gia tộc mà kế truyền mấy ngàn năm, anh nói tôi nghe xem, nhà họ Vân sao lại không xứng với nhà họ Doãn? Sao lại có suy nghĩ như vậy chứ hả! Nếu nói không xứng thì là nhà họ Doãn không xứng với nhà họ Vân hiểu không?” Trợ lý nhỏ này đến từ tỉnh Y, sùng bái với nhà họ Vân cũng đã hết thuốc chữa luôn rồi.
“Mọi người nói đều có đạo lý! Nhưng mà, nhà họ Vân chỉ có một cô con gái như vậy, đã gả cho nhà họ Doãn, ông chủ của chúng ta đã không còn cơ hội rồi. Vì vậy, chúng ta vẫn nên thực tế một chút, nên xem xét liệu bà chủ tương lai của chúng ta có phải là dễ gần hay là không kìa!”
“Ôi, lời này của anh là có ý gì thế? Anh đã thay ông chủ quyết định tương lai cho ông chủ của chúng ta luôn rồi hay sao? Tôi thì ngược lại cảm thấy, Tiết Tuyết sẽ không trở thành bà chủ của chúng ta đâu! Ánh mắt của ông chủ nhà chúng ta đã sớm bị cô chủ nhỏ của nhà họ Vân cho ăn no rồi, những thứ hàng giả đó, làm sao có thể lọt vào trong mắt được chứ?”
“Đúng như vậy đúng vậy, tán thành tán thành.” Trợ lý nhỏ của nhà họ Vân não tàn phấn khích vội vàng phụ họa.
Dư Khiết nghe bọn họ sôi nổi bàn tán thảo luận, bất lực cạn lời: “Các người có phải ăn no rửng mỡ quá hay không đây, còn ngồi ở đây thảo luận chuyện của ông chủ nữa hả? Các người chắc chắn chưa đó?”
Mấy người kia bị Dư Khiết dạy dỗ như vậy, lập tức không nói lời nào, nhao nhao cúi đầu làm việc của mình.
Dư Khiết bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn thời gian, sắp đến giờ họp rồi.
Dư Khiết đem theo tài liệu và máy tính chuẩn bị sẵn, đứng dậy đi về phía phòng họp.
Khi đến cửa phòng họp, liền nhìn thấy thư ký nhỏ của bộ phận thư ký, đang đưa trà sữa và trái cây cho mỗi chỗ ngồi.
Dư Khiết thuận miệng hỏi: “Sao hôm nay lại uống trà sữa rồi? Không phải trước đây mọi người đều uống nước tinh khiết hay sao?”
“Đây là trà sữa mà Tiết Tuyết mua cho.” Thư ký nhỏ vẻ mặt khao khát: “Tiết Tuyết thật đúng là quá tốt luôn! Tôi nghe nói rằng hầu hết các cuộc họp đều là phụ nữ, vì vậy tôi đã mua trà sữa. Nhưng mà nước tinh khiết cũng có đó nha, êy, đều đặt ở bên kia, ai muốn uống nước thì đi uống là được. Còn có mấy loại trái cây này, tất cả đều vừa được chuyển phát nhanh đến! cô ta đúng là suy nghĩ quá chu đáo luôn, tương lai mặc kệ là có gả cho ai, thì cũng sẽ là bà nội trợ đảm đang đấy!”
Dư Khiết: “…”
Tiết Tuyết, tôi ngược lại còn xem thường cô thêm.
Như vậy mà có thể tạo cảm giác tồn tại hay sao.
Công ty này trên dưới sớm muộn gì cũng bị cô mua chuộc thôi.
Dư Khiết nhìn trà sữa trên bàn, ha ha, thật đúng biết cách tiêu tiền đấy.
Phía sau truyền đến tiếng gõ cửa, Dư Khiết quay đầu lại nhìn, liền thấy Tiết Tuyết đứng ngoài cửa.
Một chiếc áo khoác cổ điển của Bupley làm nổi bật vẻ đẹp rực rỡ của cô ta.
“Lát nữa tôi phải đi ra ngoài một chút, có cần tôi mua giúp gì hay không?” Tiết Tuyết mỉm cười nhìn về phía Dư Khiết: “Nghe nói cô thích ăn cổ vịt cay của Đông Tam Phủ, có cần tôi mua giúp cô một phần hay không?”
Vừa dứt lời, trong phòng họp không ít thư ký đều gào thét: “A a, cổ vịt cay của Đông Tam Phủ, tôi vừa nghĩ đến mùi vị kia thì nước miếng của tôi đã chảy xuống rồi! Trời ơi, Tiết Tuyết, cô thậm chí còn có thể mua món này sao? Tôi còn nghe nói rằng mỗi ngày có hàng trăm người xếp hàng trước cửa hàng này để mua đó, còn xếp hàng rất dài nữa đó!”
Tiết Tuyết lập tức tươi cười nói: “Thì ra các người cũng thích à, được rồi, tôi cũng vừa lúc đặt trước mười hộp, lát nữa sẽ mang về cho mọi người.”