Chương 1530
Người nhà của Cậu Tần đã nhập cuộc rồi, rất có thể sẽ mượn quyền lực của mình để làm gì đó.
Có lẽ đây cũng chính là kế hoạch của Khúc Tranh Minh.
Anh ta đã hết lần này đến lần khác thể hiện sự tồn tại trước mặt mình, mục đích là để kéo mình vào vũng nước đục này.
Thật tiếc là lần này cô không thể nào để anh ấy làm theo ý mình được.
Mặc dù Cố Hề Hề cũng đánh giá cao tính nhẫn nại và mưu mô của Khúc Tranh Minh, nhưng những chuyện không nên tính toán thì không được tính toán, nếu không thì sẽ không đạt được mục đích đâu!
“Lúc tôi vừa đến, tôi thấy một người nào đó đang dùng cờ hiệu của họ hàng nhà họ Doãn, người đó đi rất gần cậu chín nhà họ Khúc. Cô có biết chuyện này không, Hề Hề?” Mặc Tử Hân nhìn Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề bất lực gật đầu: “Tôi cũng vừa mới biết thôi. Cũng vì chuyện này mà Tư Thần mới bảo tôi đến đây. Anh ấy không muốn người khác lấy danh nghĩa của nhà họ Doãn để làm những việc này, nhưng anh ấy cũng sẽ cố gắng hết bảo vệ người đó. dù sao thì người đó cũng là họ hàng nhà họ Doãn.”
“Thì ra là vậy.” Mặc Tử Hân cau mày lại, như thể đã đoán được mục đích của Doãn Tư Thần khi bảo Cố Hề Hề đến đây.
Với phong cách làm việc của Doãn Tư Thần, không có lý do gì mà anh lại tốt bụng như vậy được.
Vậy thì điều gì có thể khiến Doãn Tư Thần sẵn sàng để Hề Hề chấp nhận rủi ro mà đến đây, ắt hẳn Doãn Tư Thần phải có âm mưu gì đó.
Thôi được rồi, vì lợi ích của Hề Hề, không ngăn cản anh ta nữa.
Có lẽ, việc này cũng đã nằm trong tính toán của Doãn Tư Thần.
Từ lâu anh ta đã đoán được sớm muộn gì mình cũng sẽ tìm được vấn đề bên trong chuyện này, cũng đoán ra được mình sẽ ra tay, vậy nên anh ta bảo Hề Hề đi chuyến này, mục đích chính là nhắc nhở mình không nên tranh giành với anh ta.
Ôi, cái tên này, đã nhiều năm không gặp, vẫn là quỷ quyệt như vậy.
Tuy nhiên, mình có thể không giành nhưng những thứ giành được cũng không thể theo ý anh ta được.
Trong đầu Mặc Tử Hân lóe lên một suy nghĩ, nhẹ nhàng cười nói: “Nếu trong lòng em đã tính rồi thì được thôi, nếu có gì cần giúp đỡ thì em cứ nói. Tử Huyên, bây giờ em ở cùng một phòng với Hề Hề rồi sao? Vậy cũng tốt, nếu hai người ở cùng nhau thì anh sẽ yên tâm hơn. Lý Tư đang ở phái bên cạnh, em quan tâm nó một chút nhé.”
Mặc Tử Huyên trợn tròn mắt lên: “Những chuyện này của anh, em không thèm quan tâm.”
“Anh chỉ đang cứu một con đi lạc thôi.” Mặc Tử Hân cười nói: “Xem như anh xin em đi.”
“Thôi được rồi.” Mặc Tử Huyên bất lực nói: “Anh đã nói như vậy thì em còn nói thế nào được nữa?
“Chúng ta sẽ lại ở nhà họ Khúc vài ngày, hai người chú ý một chút.” Mặc Tử Hân trầm giọng nói: “Tất cả đồ ăn thức uống đều phải đặc biệt kiểm tra, đừng quá bất cẩn. Anh cũng đã mua một mảnh đất bên cạnh trang viện, bên đó có người của anh, nếu hai người thực sự không yên tâm thì có thể sang đó ăn.”
“Tạm thời vẫn chưa đến mức phải như vậy.” Cố Hề Hề nói: “Chúng ta cứ chờ thử xem”.
“Vậy cũng được.” Mặc Tử Hân nói xong nhưng không muốn rời đi, anh ta muốn ở lại với Cố Hề Hề lâu một chút.
Nhưng anh ta không thể.
Với tư cách là chủ tịch của Tập đoàn tài chính Mặc Thị và là người kế thừa nhà họ Mặc, bản thân sự tồn tại của anh ta đã được mọi người đặc biệt chú ý.
Anh ta không thể để mọi sự công kích hướng về phía Hề Hề được.
Anh ta muốn bảo vệ cô.