Chương 1325
“Nhược Na, cậu định đi đâu đấy?” Chu Hiểu Lượng bê chậu từ bên ngoài đi vào, tò mò hỏi.
“Lọ kem mắt của mình dùng hết rồi, mình đi ra trung tâm mua sắm mua lọ khác. Các cậu có cần mua gì không, để mình mua hộ luôn cho?” Mộc Nhược Na cười ha hả trả lời.
Mộc Nhược Na vừa học năm thứ nhất đại học đã khiến nhiều người cảnh giác và nghi kỵ, điều này chỉ phản ánh sự xuất sắc của Mộc Nhược Na không thể nào che đậy được.
Giáo sư Mộc vẫn rất tin tưởng học trò của mình, nếu Thượng Kha đã bảo đảm là mình sẽ giải quyết tốt vấn đề này, ông ấy cũng sẽ không hỏi nữa, coi như không biết gì cả.
Mộc Nhược Na trở về phòng ký túc xá, mở tủ đồ của mình ra, lúc chọn mỹ phẩm chăm sóc da, cô đưa mắt nhìn vào vị trí ban đầu của lọ kem mắt, nhìn rất lâu, khẽ nở nụ cười.
Xem ra đối phương còn thiếu kiên nhẫn hơn cả cô nghĩ, đã ra tay với đồ của cô rồi.
Tôn Nghiên ngồi cắn môi ở trước bàn đọc sách, đầu óc hỗn loạn.
Cảm xúc ghen tị, làm cô ta muốn nổi điên lên.
Trong phòng ký túc xá này chỉ có một mình cô ta là nghèo nhất, thậm chí cả SK-II cũng không mua nổi, đến bây giờ chỉ dùng úc mỹ tịnh(*) đáng giá mấy đồng.
(*) Úc Mỹ Tịnh: sản phẩm mỹ phẩm chăm sóc da giá rẻ của TQ
Đều là con người, đều là con gái, đều là thiên chi kiêu nữ, tại sao cô ta lại phải sống cuộc sống thảm hơn bọn họ?
Cô ta chắc chắn sẽ khiến Mộc Nhược Na lộ bộ mặt thật ra!
Cô ta chắc chắn sẽ không để con hồ ly tinh đó cười đến cuối cùng!
Chờ sau khi những người khác trong phòng ký túc xá đi hết, Tôn Nghiên dè đặt lấy lọ kem mắt trộm được ra, soi gương, chấm từng chút một lên trên mặt rồi tán đều ra.
Ngắm nghía mình trong gương hết góc này đến góc kia, cổ ta nhữ thấy mình trở nên chói mắt hơn, như thấy mình còn xinh đẹp hơn cả Mộc Nhược Na.
Quả nhiên chỉ có một lọ kem mắt nhỏ, là không đủ.
Nếu có thể nhiều hơn nữa, vậy sẽ càng tốt hơn.
Quỷ xui thần khiến thế nào, Tôn Nghiên lại đi tới trước giường của Mộc Nhược Na, đưa tay ra luồn xuống dưới đệm giữ công của cô.
Chìa khóa tủ đồ vẫn còn ở đó!
Tôn Nghiên lại không kiềm chế được sự cám dỗ, lại mở tủ đồ của Mộc Nhược Na ra, trong lúc hốt hoảng, cô ta cũng không phần biệt là trong đó có những gì, tiền tay lấy lọ HELENA RUBINSTEIN Re-Plasty Age Recovery Night Cream.
Lần thứ hai làm kẻ trộm, Tôn Nghiên đã không còn lo sợ bất như lần đầu tiên nữa.
Cô ta cẩn thận thoa kem lên trên da, lần đầu tiên cảm nhận được sự ưu việt của sản phẩm chăm sóc da cao cấp.
Khoảnh khắc cảm nhận được làn da của mình được nuôi dưỡng và tái tạo, cô ta đã không thể dừng sử dụng sản phẩm này nữa.
Sau chuyện này, lại nửa tháng trôi qua.
Buổi sáng ngày hôm nay, mọi người còn đang ngủ, chợt nghe thấy tiếng thét chói tai truyền tới từ trong phòng ký túc xá: “A, mặt của tôi!”
Mộc Nhược Na và những người khác đều bị đánh thức, ngồi dậy nhìn sang phía Tôn Nghiên đang hét ầm lên, cả ba nhìn thấy trên mặt Tôn Nghiên nổi chằng chịt những nốt mẩn đỏ, người mà bị mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế chắc sẽ bị dọa sợ tê dại cả da đầu!
Giường của Chu Hiểu Lượng cách Tôn Nghiên gần nhất, cô ấy nhất thời ngao ~ hét lên: “Ôi trời ơi! Tôn Nghiên cậu gào một cái gì đấy! Mặt cậu bị làm sao đấy? Mẹ ơi, cậu đang muốn hù chết ai à? Cậu mới nhận kịch bản đóng phim kinh dị à?”