Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2099

Mễ Tiểu anh chủ động chào hỏi: “Xin chào, tôi là quản gia của sơn trang Lạc Hà, tên là Mễ Tiểu Anh, nếu có việc gì của chỗ này cần hãy cứ mở miệng nói. Bảo vệ di tích văn hóa của quốc gia là trách nhiệm của mỗi người chúng ta, Sơn trang Lạc Hà chúng tôi sẽ cùng phối hợp, nhưng lúc khai quật, xin đừng làm hư hại đến những thứ của sơn trang chúng tôi.”

“Đây là tất nhiên.” Mấy người kia rất vui: “Chúng tôi có thể đi trước để xem hiện trường không?”

“Đương nhiên là có thể.” Doãn Ngự Hàm gật đầu.

Doãn Ngự Hàm với Mễ Tiểu Anh cùng đi theo đến hiện trường, bên kia Doãn Nhất Nặc mang theo Thượng Tiểu Cẩn và Doãn Ngự Trinh đang nói chuyện với công nhân.

Xa xa, Doãn Nhất Nặc vẫy tay với Mễ Tiểu Anh.

Sau khi Mễ Tiểu Anh đi qua thấp giọng hỏi: “Tại sao lại đào ra mộ?”

“Chị còn nhớ cái khe núi mà cô mất điện thoại không? Doãn Nhất Nặc thấp giọng nói: “Lúc ấy em rất buồn bực, tại sao lại có cái khe núi như vậy, cho nên kêu người ta đào lên nhìn xem. Nào biết đâu đào đến nửa ngày, đào sụp mất một góc của ngôi mộ. Đôi mắt quả thật rất tinh, chỉ cần liếc mắt một cái thì nhìn ra đây là ngôi mộ được chôn cất vào cuối những năm Đông Hán. Thứ này không liên quan đến nhà họ Doãn, cho nên liền gọi cho cục di tích văn hóa tới.”

Nhà họ Doãn rất giàu có, thật tình là không để cái mộ được chôn này ở trong mắt.

Mấy thứ này đã được chôn ở hầm nên rất nhiều âm khí, xử lí không tốt, sẽ rất dễ ảnh hưởng đến phong thủy của Sơn trang Lạc Hà.

Cho nên Doãn Nhất Nặc nhanh chóng cấp báo.

Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Nhưng thật ra đây là một chuyện vui ngoài ý muốn. Sau khi có thể di dời mấy thứ này đi ra ngoài, chúng ta có thể hoàn thành việc cải tạo đỉnh núi.”

Hai người trò chuyện, sau khi mấy nhân viên công tác xem hiện trường, vẻ mặt mỗi người rất kinh ngạc, ước không thể nắm tay Doãn Ngự Hàm nói hàng vạn lời cảm ơn: “Ôi, cảm ơn mọi người rất nhiều! Hiện trường được bảo vệ tốt như vậy, quả thực là hiếm thất, hà nước nhất định sẽ cảm ơn sự vất vả của mọi người!”

“Đâu có đâu có, đây là việc nên làm.” Doãn Ngự Hàm khách khí mang theo vài người rời khỏi hiện trường, vào biệt thự để bàn bạc công việc khai quật.

Nếu muốn khai quật, thì việc sản xuất trên đỉnh núi phải dừng hẳn.

Cho nên đều này liên lụy đến lợi ích phân phối, cần phải được nói cẩn thận.

Có Doãn Ngự Hàm ở đây không bất ngờ gì khi các lãnh đạo địa phương, phải đưa ra những điều kiện đền bù nhất định.

Mễ TIểu Anh nhìn Doãn Ngự Hàm mang theo vài người rời đi nói: “Bởi vậy, sợ là chúng ta không thể ở đây. Mọi người còn muốn sống ở đây thêm mấy ngày!”

Doãn Nhất Nặc không để bụng xua tay: “Đối với những người như chúng ta, sống ở đâu cũng là sóng? Bố mẹ vội không đến được, cũng không có tới để ở đây vài ngày. Vừa lúc mấy tên nhóc kia ngưng chơi đùa nên trở về công ty làm việc. Đúng lúc lấy cái cớ tốt này để đuổi bọn đi đi về làm việc.”

Mế Tiểu Anh nhịn cười nói: “Chị là quản gia ở đây, cũng không có việc gì làm sao?”

“Vừa lúc để cho chị nghỉ ngơi. Dù sao mấy ngày nay chăm sóc mấy tên tiểu tử thúi kia chị cũng mệt mỏi rồi.” Doãn Nhất Nặc quang minh chính đại công bằng: “Em sẽ cho chị nghỉ, sau việc này khi nào chị đi làm cũng được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK