Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2130

Mặc dù ông giám đốc Tần kia đúng là không ra gì nhưng đây thật sự là một cơ hội.

Đây cũng là chuyện mà Minh Hâm và Tiểu Cát không hiểu nhau.

Nhưng giá của Tiểu Cát đúng là rất rẻ, hơn nữa lại ở chung một công ty với Minh Hâm, hai người hợp tác trong công việc nên mới quan hệ này mới kéo dài được đến bây giờ.

Cuối cùng người trong buồng thu âm số 3 cũng đến giờ ra ngoài.

Tiểu Cát hào hứng kéo Mễ Tiểu Anh vào buồng thu âm số ba, cậu ta chui vào trong cầm một chiếc guitar. Cậu ta nói vào mic: “Bài hát này em viết riêng tặng chị, chị là người đầu tiên được nghe nó.”

Nói xong, Tiểu Cát bắt đầu khẽ hát vào mic: “Ngày đầu tiên gặp nàng, nàng như đóa hướng dương rực rỡ, chiếu sáng trái tim tôi. Gió khẽ lay, mây khẽ trôi, khung trời xanh của tôi tràn ngập ánh nắng. Không khí mang theo sự ngọt ngào, quấn quýt trong trái tim. Làm sao để nói cho nàng biết những điều trong lòng mình, tôi nên làm gì để nàng biết được sự ngượng ngùng của tôi….”

Nghe được lời tỏ tình thẳng thắn như vậy, Mễ Tiểu Anh bắt đầu hoang mang không biết làm gì.

Cậu Tiểu Cát này đúng là nói thừa.

Sợ người khác không biết được những gì mình đang nghĩ trong lòng sao?

Tiểu Cát hay xong bài hát đó rồi từ bên trong đi ra. Tâm trạng thấp thỏm nhìn Mễ Tiểu Anh: “Chị có thích bài hát này không?”

“Cậu dùng chiêu này với bao nhiêu cô gái rồi?” Mễ Tiểu Anh hỏi ngược lại.

Tiểu Cát lắp bắp nói: “Cũng không nhiều lắm ạ.”

“Đúng là đồ trẻ con.” Mễ Tiểu Anh lắc đầu cạn lời.

Nếu là một cô gái chưa trải qua chuyện đời, gặp được một chàng trai đẹp trai rực rỡ, lãng mạn, ân cần chu đáo, lại biết phát huy sở trường của mình để tán người yêu như Tiểu Cát chắc đã cảm thấy rất cảm động rồi.

Ha ha ha

Đúng là trẻ con.

“Tôi đi rửa tay đã.” Mễ Tiểu Anh không trả lời câu hỏi của Tiểu Cát mà quay người đi về phía nhà vệ sinh, tiện thoa lại son môi.

Lúc Mễ Tiểu Anh vừa lấy son ra, cô gái tóc nhiều màu cô gặp ban nãy trên hành lang cũng bước vào, ánh mắt nhìn cô vô cùng hằn học.

“Có chuyện gì sao?” Mễ Tiểu Anh nhìn cô gái kia trong gương rồi hỏi bình thản như không.

“Cô là ai? Cô có quan hệ gì với Tiểu Cát?” Cô gái kia tức giận hỏi.

Mễ Tiểu Anh nhìn lướt qua cô gái đó, ánh mắt cô dừng lại ở lớp trang điểm và quần áo rất phóng khoáng của cô ta: “Cô thích Tiểu Cát?”

“Đó là chuyện của tôi, không liên quan tới cô.” Cô ta tức giận nói: “Tóm lại tôi cảnh cáo cô, đừng có những suy nghĩ không nên có.”

“Ồ?” Mễ Tiểu Anh cười nhạt: “Vì sao?”

“Bởi vì… tôi…” Cô ta nhìn chiếc túi và thỏi son trong tay Mễ Tiểu Anh, đều là những thương hiệu mà cô ta không mua được, trong lòng cô ta đột nhiên thấy chột dạ: “Có phải cô cậy mình là người có tiền không? Loại người có tiền như cô căn bản không hiểu gì cả.”

Mễ Tiểu Anh tô lại son rồi quay người nhìn về phía cô gái, bình thản nói: “Rồi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK