Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1424

“Tiểu Hạ! Tới nhà chơi tuyệt đối đừng khách sáo, cứ tự nhiên như ở nhà mình.” Mẹ Tiểu Vương biểu hiện trực tiếp nhất. Khi bà biết Tiểu A là trợ lý cấp cao nhất của công ty, lương một năm cộng với tiền thưởng là tám con số, bà cực kỳ nhiệt tình, hận không thể cạy đầu óc chậm chạp của con gái nhà mình ra, sau đó ghép hai người thành một đôi.

Tiểu A làm bộ không phát hiện gì cả, cười rất hoà nhã: “Cảm ơn dì, con biết rồi.”

“Đến đây, con vất vả đưa Vương Uông về nhà, nếm thử tay nghề của dì xem sao.” Mẹ Tiểu Vương càng nhiệt tình hơn, hận không thể đem tất cả các món ăn ngon chất đống trước mặt Tiểu A.

Tiểu Vương phiền muộn: “Mẹ, nếu không phải con từng nhìn thấy giấy khai sinh, con sẽ cho rằng Tiểu A mà một đứa con trai khác của hai người đó!”

“Ăn cơm của chị/con đi!” Mẹ Tiểu Vương, bố Tiểu Vương và em trai Tiểu Vương đồng thanh nói.

Sau đó ba người chỉ tiếc mài sắt không thành kim nhìn Tiểu Vương một chút: đứa nhỏ này, sao còn không thông minh một chút nhỉ?

Tiểu Vương một mặt vô tội, mình làm gì sai à? Sao mọi người đều trừng mắt nhìn mình như thế!

Ăn cơm xong, Tiểu Vương xuống nhà bếp định phụ dọn dẹp, kết quả là bị mẹ Tiểu Vương đẩy ra ngoài: “Tiểu Hạ người ta lần đầu đến nhà làm khách, con đi ra ngoài với người ta đi.”

Tiểu Vương nét mặt khó hiểu: “Cũng không phải người ngoài!”

“Bởi vì không phải người ngoài, cho nên mới không được để người ta ở một mình.” Mẹ Tiểu Vương quả thực là muốn giáo dục con gái nhà mình lại từ đầu: “Đi đi, đừng đứng ở đây chướng mắt mẹ.”

Tiểu Vương bị đẩy ra khỏi nhà bếp, vừa nhấc mắt thì nhìn thấy Tiểu A đang mỉm cười nhìn mình.

Tiểu Vương cũng không biết nói chuyện gì với Tiểu A, chỉ đành phải nói: “Có muốn đi ra ngoài một chút không? Công viên nhỏ gần nhà chúng tôi rất đẹp.”

“Được thôi.” Tiểu A cười gật đầu.

Hai người sóng vai nhau đi ra ngoài.

Bọn họ vừa đi, ba người trong nhà đồng thời nghểnh cổ nhìn ra bên ngoài.

“Ôi chao, ông già, ông nói xem, con gái chúng ta có còn đất diễn không?” Mẹ Tiểu Vương không nhịn được nói: “Đứa trẻ Tiểu Hạ này thật không tệ! Vừa trẻ tuổi lại vừa có năng lực, còn kiếm tiền giỏi như vậy. Tôi nghe nói, nó còn có nhà ở phương Bắc đấy!”

Bố Tiểu Vương nói: “Điều kiện quá tốt rồi, tôi chỉ sợ con gái chúng ta không xứng với người ta.”

Em trai Tiểu Vương mở miệng nói: “Bố mẹ, hôm qua không phải hai người còn lẩm bẩm, muốn chị con và anh A Nhiên thành đôi sao?”

“Đứa nhỏ như con thì biết cái gì? Mạnh A Nhiên có chỗ nào so được với Tiểu Hạ chứ?” Giọng nói của mẹ Tiểu Vương mang theo khẩu âm địa phương, nói chuyện có hơi lẩn quẩn, thế nhưng vẫn rất êm tai: “Nếu như anh rể con có bản lĩnh, tương lai con tốt nghiệp đại học, cũng có thể giúp đỡ được một chút!”

Em trai Tiểu Vương bĩu môi: “Con mới không cần, chỉ cần chị con sống hạnh phúc là tốt rồi!”

“Được rồi, hai người tranh luận cái gì. Có lẽ người ta cũng không xem trọng con gái chúng ta đâu, hai người không nghe nói à? Bởi vì mệnh lệnh của cấp trên, người ta mới đi cùng con gái mình!” Bố Tiểu Vương buồn bực nói: “Cho dù chúng ta có lòng, người ta cũng chưa chắc đồng ý cưới một cô gái xuất thân từ một địa phương nhỏ như con gái chúng ta!”

Những người khác đều không lên tiếng.

Bọn họ cảm thấy ông nói có lý.

Mà hai người đang bị nghị luận, lúc này cũng đã đi đến công viên nhỏ ở gần đó.

Người ta nói rằng thị trấn nhỏ là nơi an nhàn nhất.

Nhịp điệu sinh hoạt ở đây chậm rãi, từng nhà đều trải qua những tháng ngày yên bình hoà nhã, sẽ không có sự cạnh tranh và hối hả của thành phố lớn. Những người ở đây đều sinh hoạt theo từng bước một.

Vậy nên, hàng xóm láng giềng đều là những người già quen biết nhau cả đời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK