Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1767

Lần này nhất định cô ta phải tận mắt nhìn thấy Dư Khiết uống hết ly rượu này.

Ngay vào lúc Lý Tư sắp đi đến bên cạnh Dư Khiết thì có người không cẩn thận đụng vào cô ta.

“Anh bị mù à!” Lý Tư lập tức nổi nóng hét lên với đối phương, nhưng cô ta không phát hiện ra bên cạnh mình có một người lặng yên không tiếng động thay ly rượu trên khay của cô ta bằng một ly khác.

“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi.” Nhân viên phục vụ vừa cúi đầu vừa lui dần ra sau.

Lý Tư hít sâu mấy hơi, giờ cô ta không rảnh tính sổ với anh ta.

Chờ xử lý xong Dư Khiết rồi tính sau!

Lý Tư đi đến bên cạnh Dư Khiết nói: “Mọi người nói chuyện vui vẻ quá. Cô khát không? Tôi mang cho cô một ly đây này.”

Dư Khiết được yêu quý mà sợ hãi nhìn về phía Lý Tư, đây là lần đầu tiên Lý Tư phục vụ cô đấy.

“Vị này là cô Lý Tư.” Dư Khiết lập tức giới thiệu cho Lý Tư làm quen với mấy ông chủ lớn. Dù Lý Tư đối xử với cô như vậy nhưng Dư Khiết vẫn không quên nhiệm vụ của mình, luôn duy trì lợi ích của tập đoàn tài chính Mặc thị: “Vị này là cổ đông Lý, vị này là cổ đông Trương, vị này là cổ đông Hàn, bọn họ đều là cổ đông của công ty con Thành Viễn thuộc tập đoàn tài chính Doãn thị.”

Ba người kia xoay người sôi nổi bưng ly rượu lên chào hỏi với Lý Tư.

Đây là vì nể mặt Mặc Tử Hân.

Lý Tư chỉ thản nhiên gật đầu nói: “Nếu mọi người đang bàn chuyện thì sao lại không có rượu được chứ? Mời các vị cạn một ly!”

Dư Khiết vẫn luôn cảm thấy Lý Tư là lạ nhưng lời cô ta nói vẫn rất hợp lý, vì thế liền cầm ly rượu lên cụng ly với ba vị cổ đông.

“Cô đang bận chúng tôi xin phép cáo từ trước.” Ba vị cổ đông uống xong rượu thì khách khí cáo từ rời đi.

Dư Khiết tiễn bọn họ vài bước, mọi người đều rất khách khí, cũng rất lịch sự với nhau.

Lần này Lý Tư đã được tận mắt nhìn thấy Dư Khiết uống cạn ly rượu cô ta đưa.

Nhưng đã đợi đến năm phút mà sao Dư Khiết vẫn chưa ngã xuống?

Lúc này có người bưng rượu đi qua người Lý Tư, cô ta thuận tay cầm lấy một ly thở phì phò dốc vào miệng.

Nhân viên phục vụ vừa bưng ly rượu đó bình tĩnh rời đi, sau đó nói vào trong tai nghe: “Cô ấy đã uống hết ly rượu.”

“Năm phút nữa đưa cô ấy qua.” Từ trong tai nghe truyền ra mệnh lệnh.

Nhân viên phục vụ để cái khay trên tay xuống bàn đợi một lúc, quả nhiên liền nhìn thấy Lý Tư ngáp, bộ dạng không có tinh thần.

Người đó lại đi đến bên cạnh Lý Tư đỡ lấy cô ta: “Cô ơi, cô không thoải mái ạ? Tôi đưa cô đi nghỉ ngơi nhé.”

Cả hội trường không có ai phát hiện ra Lý Tư đã bị mang đi.

Bởi vì lại có một đám người khác bu đông lại gần Dư Khiết.

Nói ra cũng kỳ quái, người tới khách sạn hôm nay không hiểu sao lại nhiều người quen như thế.

Hơn nữa lại rất quen thuộc với Dư Khiết, cô không tiện giả bộ không phát hiện ra họ, chỉ có thể liên tục tiếp chuyện mọi người.

Trong phòng, Hùng Hùng đã tắt hết đèn, chỉ để lại một ngọn đèn tường rất mờ.

Cốc cốc cốc, có người gõ cửa.

Hùng Hùng kích động chạy vội ra mở cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK