Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1977

“Nếu như con vẫn còn nhận ta là phu nhân, vậy thì cứ ngoan ngoãn nghe lời ta đi.” Cố Hề Hề nghiêm túc nói.

Mễ Tiểu Anh cắn môi, một lúc lâu sau, mới nói: “Vâng, Tiểu Anh nghe theo mọi sự an bài của phu nhân.”

“Rất ngoan.” Cố Hề Hề lại nâng tay sờ đầu Mễ Tiểu Anh. nói: “Bên phía mẹ của con, ta sẽ đi nói cho ba ấy, con là do ta lâm thời chuyển qua bên kia làm việc, cũng đừng để bà ấy biết chuyện xảy ra ngày hôm nay.”

Mễ Tiểu Anh cảm nhận được sự yêu thương và bảo vệ của Cố Hề Hề, nước mắt lại lập tức trào ra.

Cô ta đã làm được điều tốt đẹp gì, mà có thể khiến cho phu nhân bảo vệ bản thân tới mức này?

Mễ Tiểu Anh cô thề, đời này cô nhất định sẽ không làm gì có hại tới phu nhân!

Cô thề, đời này sẽ không làm gì dơ bẩn, khiến cho phu nhân bị ảnh hưởng.

“Con nghỉ ngơi cho tốt đi.” Cố Hề Hề đứng lên: “Ta tin tưởng con vẫn luôn là một đứa trẻ tốt.”

Mễ Tiểu Anh đã muốn khóc không thành tiếng, chỉ có thể mạnh mẽ gật đầu.

Cố Hề Hề vừa ra khỏi cửa thì bắt gặp ngay ánh mắt tràn đầy mong đợi của con gái.

“Đi theo mẹ.” Cố Hề Hề gật đầu với Doãn Nhất Nặc, Doãn Nhất Nặc lập tức đi theo như chú chó Golden Retriever.

“Mẹ, mẹ, Tiểu Anh cô ấy không sao chứ?” Doãn Nhất Nặc căng thẳng hỏi.

“Giống như Ngự Hàm vậy, tức giận công tâm.” Cố Hề Hề thở dài một hơi: “Hai đứa nó đều như vậy, bảo mẹ làm sao mà tin là do Tiểu Anh thay lòng nên chia tay chứ?”

Đây rõ ràng là Tiểu Anh đang nói dối mà!

Nhưng cô lại không chịu nói thật.

Cố Hề Hề cũng không thể hỏi quá nhiều. Con bé này từ nhỏ đến lớn đều mạnh mẽ và có chính kiến của mình. Đứa nhỏ này lại do Cố Hề Hề nhìn nó lớn lên, nói là một nửa con gái cũng không quá, nên đương nhiên bà cũng không nỡ ép cô quá.

Nếu cô đã không muốn nói thì đừng nói vậy.

May mà tuổi của hai đứa nó cũng không lớn, qua hai năm nữa từ từ nói tiếp.

Doãn Nhất Nặc nói: “Lần này Tiểu Anh trở về, con đã cảm thấy cô ấy có gì đó không đúng rồi. Cô ấy nói với con, cô ấy không muốn ở bên anh con nữa. Ban đầu con còn tưởng cô ấy nói đùa, sau đó mới phát hiện cô ấy không phải đang nói giỡn mà là nghiêm túc. Nhưng mà nếu nói Tiểu Anh thay lòng thì con nhất định không tin. Tiểu Anh rất cứng đầu, nếu đã nhận định chuyện gì rồi thì trước giờ đều không thay đổi thái độ.”

“Đúng vậy.” Cố Hề Hề thở dài một tiếng. Bà nhìn đứa nhỏ này lớn lên, làm sao không biết tính nết của cô chứ?

“Tiểu Anh có phải có chuyện gì khó nói không, bây giờ chúng ta vẫn chưa biết.” Cố Hề Hề mở miệng nói: “Lúc nãy Tiểu Anh đưa ra yêu cầu từ chức với mẹ, mẹ không đồng ý.”

Doãn Nhất Nặc bị dọa đến nhảy dựng lên: “Từ chức? Không được, con không đồng ý!”

“Yên tâm, mẹ đã khiến nó ổn định rồi. Không phải mẹ vừa xây một biệt thự ở Tây Sơn sao? Đúng lúc để nó qua đó giải sầu.” Cố Hề Hề đau đầu bóp bóp trán, nói: “Chuyện xảy ra tối hôm nay không ai được truyền ra ngoài. Để quản gia Mễ biết chắc chắn sẽ lại trách mắng Tiểu Anh. Bây giờ nó không thể chịu đựng quá nhiều giày vò đâu.”

Doãn Nhất Nặc liền gật đầu: “Con hiểu con hiểu. Bây giờ con sẽ dặn dò người bên dưới, nếu ai truyền chuyện tối nay ra ngoài thì sẽ đuổi việc người đó!”

Cố Hề Hề đứng lên, nói: “Đã giày vò đến giờ này rồi, được rồi, đi về nghỉ ngơi cả đi.”

Cố Hề Hề trở về phòng, Doãn Tư Thần lập tức đưa một ly nước nóng qua: “Mấy đứa nhỏ sao rồi em?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK