Chương 2072
“Tôi là người của dinh thự nhà cô Lý, cô Lý nhà chúng tôi đặc biệt gửi thư mời đến đây.” Cậu em trai lên tiếng nói: “Thứ hai là sinh nhật của cô hai nhà chúng tôi, cô Lý mời riêng cô đến tham gia buổi tiệc này.”
Mễ Tiểu Anh hỏi lại: “Cô Lý? Dường như tôi không biết cô ấy thì phải?”
“Đó là lý do tại sao tôi đặc biệt gửi đến cô một tấm thiệp mời.” Cậu em trai cười nói.
“Ai đó?” Từ phía sau vang đến giọng nói của Doãn Nhất Nặc.
Mễ Tiểu Anh quay lại nhìn thì thấy Doãn Nhất Nặc vừa đi chạy bộ về.
Bầu không khí trên núi rất trong lành, buổi sáng chạy bộ rất dễ chịu.
Vì vậy, ngoại trừ những ngày thời tiết xấu, thì Doãn Nhất Nặc sẽ chạy quanh núi hai lần mỗi ngày.
“Thư mời được gửi đến từ dinh thự nhà họ Lý, mời chị tham gia bữa tiệc sinh nhật của cô Lý.” Mễ Tiểu Anh đưa thư mời cho Doãn Nhất Nặc xem.
“Ồ! Thật thú vị! Cô Lý này có phải là người tình mới của Đường Đức không?” Doãn Nhất Nặc chưa bao giờ sợ đắc tội với mọi người, thẳng thắn nói: “Cô Lý mời chị là có ý gì? Muốn để bạn trai nhìn thấy người phụ nữ mà anh ta từng cầu xin nhưng vẫn chẳng thể có được à?”
Dường như cậu em trai đưa thư mời đến cũng đang cảm thấy ngượng ngùng.
Doãn Nhất Nặc thản nhiên ném trả lại thư mời, khinh thường nói: “Không muốn đi thì đừng đi! Dinh thự nhà họ Lý đang tính toán chuyện gì? Có ai nể mặt mũi của chị không, chị còn dám chần chừ nữa hả?”
Với sự hậu thuẫn của nhà họ Doãn thì thực sự không ai dám bắt nạt Mễ Tiểu Anh.
Đại khái là những người đó nghĩ Mễ Tiểu Anh đã bị sa thải ra khỏi vị trí trợ lý riêng của chủ tịch, trở thành một quản gia thấp bé, thì cũng có thể bắt nạt tùy thích.
Nếu như là trước đây, thật đúng là không phải ai cũng dám làm thế.
Mễ Tiểu Anh cười nhạt, không nói gì.
Sắc mặt của cậu em trai đưa thư mời đến như cứng đờ đi vài giây rồi mới nói: “Cô Doãn, cô chủ nhà chúng tôi gửi lời mời thành tâm, chứ không có mưu kế gì khác.”
“Thế thì được, nếu như đã mời Tiểu Anh thì tại sao lại không mời tôi?” Doãn Nhất Nặc như thuận miệng nói: “Thế nào? Coi thường nhà họ Doãn à?”
Mồ hôi trên trán cậu em trai chảy xuống nhễ nhại: “Không dám không dám, cô Doãn có lòng đến chơi, đó là vinh dự của kẻ hèn mọn này! Thư mời của cô là thư đặc biệt, cho nên tôi mới đưa đến trễ.”
“Hừ.” Mễ Tiểu Anh không có ngốc.
Cái cô Lý đó rõ ràng đã nói là muốn nhìn thấy Mễ Tiểu Anh bị cười nhạo.
Người của cô, đâu phải có thể dễ dàng bị bắt nạt ở bất cứ đâu được.
“Vậy được, tôi đây sẽ đợi thiệp mời từ dinh thự nhà họ Lý các người.” Doãn Nhất Nặc vừa nói hết câu thì kéo Mễ Tiểu Anh rời đi.
Trên đường quay trở về, Doãn Nhất Nặc lên tiếng dạy dỗ Mễ Tiểu Anh: “Cái chó mèo gì khiến chị phải đích thân xuống nhận thư mời vậy? Lại còn chỉ đích danh chị phải xuống nhận, không phải vì sợ chị giả vờ né tránh để không đến dự buổi tiệc sinh nhật này hay sao? Chậc chậc, đúng là kẻ không biết trời đất là gì. Cho dù bây giờ chị không ở bên cạnh em thì cũng vẫn là người của em! Đến lượt cô ta trở nên ngông cuồng như vậy sao? Đừng lo lắng, đến lúc đó em sẽ đi cùng với chị, em cũng muốn xem, kẻ nào dám bày trò lăng mạ chị trước mặt em!”
Trái tim Mễ Tiểu Anh luôn cảm nhận được tình cảm sâu sắc thắm thiết, mắt mũi nheo nheo lại: “Đó là vì có em ở đây nên không ai dám bắt nạt chị cả!”
“Chắc chắn rồi.” Doãn Nhất Nặc nháy mắt: “Chuyện của phụ nữ, cứ để phụ nữ giải quyết. Chuyện này không cần thiết phải báo cho anh trai em biết, một mình em tự có thể làm được.”
Mễ Tiểu Anh mỉm cười bất lực, nhưng thực sự là một mình cô ta có thể làm điều đó thật.
Nhưng mà, nếu Doãn Nhất Nặc đã nguyện ý muốn đi chơi, vậy thì đi thôi.