Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1915

Trong căn phòng tối, ánh đèn mờ ảo, bên cạnh còn có những tiếng động sột soạt kì lạ.

Chu Lập Đức muốn quan sát rõ hoàn cảnh xung quanh, nhưng não lại luôn trong trạng thái choáng voáng, khiến anh ta buộc phải nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, rồi lần nữa mở mắt lại.

Nhưng đến lúc anh ta nhìn kĩ được mọi thứ xung quanh, sắc mặt lập tức thay đổi!

Chỉ thấy xung quanh anh ta, có rất nhiều cái lồng nhốt những đàn chuột bạch bên trong.

Bản thân anh ta thì bị nhốt trong một cái chuồng to, trông chẳng khác gì những con chuột bạch kia.

Chỗ này là chỗ nào?

Đây là ở đâu?

Anh ta bị bắt cóc rồi sao?

Chu Lập Tức ngay lập tức trở nên hoảng loạn, tay chân cùng nhau bò dậy, bắt đầu đập vào cái chuồng: “Có người không, có người không! Ở đây là ở đâu vậy? Mấy người tại sao lại bắt tôi đến đây? Mấy người là ai vậy? Mấy người có biết đây là chuyện phạm pháp không hả?”

Trong phòng ngoài tiếng chít chít của những con chuột bạch, thì không còn âm thanh gì khác nữa.

Ngay lúc Chu Lập Đức sắp tắt tiếng, thì có một người bước vào.

Người đó mặc chiếc áo dài màu trắng, đeo khẩu trang, bước vào rồi xách một cái lồng chuột bạch, chuẩn bị rời khỏi.

“Khoan đã! Cậu là ai? Tại sao cậu lại bắt tôi đến đây?” Chu Lập Đức hét lên: “Tôi là cậu hai của nhà Chu, mấy người đối xử với tôi như vậy, không sợ nhà Chu sẽ trả thủ sao?”

Người đó chỉ quét mắt qua Chu Lập Đức, ánh nhìn chẳng khác gì đang nhìn một con chuột bạch, rồi xoay người rời khỏi.

“Đừng đi, đừng đi! Tôi có tiền, tôi cho cậu tiền!” Chu Lập Đức thấy đối phương không có phản ứng gì, lập tức đổi ngôn ngữ khác, đối phương vẫn im lặng, Chu Lập Đức sử dụng hết tất cả các ngôn ngữ mà mình biết, cuối cùng, biểu cảm của người đó có chút lay động, nhìn Chu Lập Đức.

Chu Lập Đức thấy đối phương hiểu được những gì mình nói, lập tức sờ soạng các túi trên người mình.

Điện thoại mất, bóp tiền cũng mất rồi.

Chu Lập Đức nhanh chóng gỡ chiếc đồng hồ trên tay, đưa ra khỏi lồng: “Cái này cho cậu! Cái này trị giá hơn ba tỉ! Chỉ cần cậu thả tôi ra, tôi sẽ cho cậu thêm ba chục tỉ, không, một trăm năm chục tỉ!”

Người đó nhận chiếc đồng hồ từ tay của Chu Lập Đức, bỏ vào túi áo, rồi xách cái lồng chuột bạch rời khỏi.

“Ê ê ê!” Chu Lập Đức thấy người đó bỏ đi, lập tức sốt ruột: “Cậu đừng đi chứ! Cậu quay lại đây đi!”

Nhưng trả lời lại anh ta chỉ là tiếng đóng cửa.

Chu Lập Đức lập tức trở nên suy sụp.

Anh ta bắt đầu không ngừng suy nghĩ, đoán xem là ai đã bắt cóc anh ta đến đây, sẽ là đối thủ nào, hay là kẻ thù hay là người không ưa anh ta.

Ngay lúc Chu Lập Đức đang rối não, thì lại có người bước vào.

Người đó cầm theo một thùng thức ăn, phân chia cho từng lồng chuột.

Đến lượt Chu Lập Đức, người đó để xuống một hộp cơm hộp cho anh ta.

Chu Lập Đức nhìn cơm hộp của mình, rồi nhìn thức ăn của những con chuột, mồ hôi lạnh tuôn ra: Chẳng lẽ bọn họ xem mình như là chuột bạch dùng để làm thí nghiệm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK