Chương 2111
“Anh nói bậy cái gì đó? Cái gì mà anh ở đây? Anh có biết cái phòng ở này là của cô Mễ vừa rồi không?” Minh Hâm quả thực bị Tiểu Cát làm cho tức đến không còn chỗ tức rồi: “Anh để cô ấy biết phòng ở của cô ấy có thêm một người xa lạ, tôi biết phải giải thích thế nào?”
Vẻ mặt đầu tiên của Tiểu Cát là không chút để ý, ngay sau đó vẻ mặt không tưởng tượng nổi, giọng cũng cất cao vài phần: “Anh nói cái gì? Phòng mà anh ở là của người đẹp vừa rồi? Giá nhà của nơi này chắc không rẻ đâu! Một phòng ở như vậy cũng đến ngàn vạn rồi!”
“Đúng vậy! Cho nên anh không được nói lung tung! Người ta có lòng tốt cưu mang tôi, là do tôi không có tiền thuê nhà! Có phải anh muốn tôi bị đuổi ra ngoài mới vừa lòng không?” Minh Hâm oán trách nói: “Cái miệng này của anh há ra khi nào mới có cửa?”
Tiểu Cát bị oán trách một hồi, không những không tức giận, ngược lại còn có cảm giác hơi hơi hưng phấn.
Nếu phòng ở cách vách này là người đẹp kia, thì điều này cho thấy hai chung cư xa hoa này đều là sản nghiệp của cô ấy.
Tài sản của cô ấy là vài ngàn vạn đó!
Điều quan trọng nhất chính là, người đẹp vừa gặp này tuổi không lớn, cũng xấp xỉ tuổi cậu ta, nếu có thể leo lên tiểu phú bà như vậy thì tiền đồ sau này của cậu ta không phải sẽ xán lạn hơn nhiều sao?
Cái khác không nói, tài trợ cho cậu ta mấy trăm vạn ra cái album, giúp cậu ta lập bảng xếp hạng chắc chắn không thành vấn đề nhỉ?
Tiểu Cát càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có tương lai, vì thế không luyện hát mà quấn lấy Minh Hâm hỏi thăm thông tin về Mễ Tiểu Anh.
Minh Hâm cau mày nói: “Tôi cũng không biết việc làm cụ thể của cô ấy, nhưng nhìn bộ dáng cô ấy trông rất cao cấp, hơn nữa bộ dáng giống như rất có năng lực, cho dù là chuyện gì, ở trong mắt cô ấy đều không thành vấn đề, chỉ cần một cú điện thoại thì có thể giải quyết xong. Tóm lại là một người rất lợi hại, không dễ để anh động vào, anh hiểu chứ?”
Tiểu Cát gật đầu cho có lệ, nhưng suy nghĩ trong lại triển khai, nói gì cũng phải làm quen với người đẹp cách vách một chút.
Tiểu Cát tự nhận mình là một người có tài năng và ngoại hình, trong giới giải trí cũng có không ít người coi trọng cậu ta, muốn cùng cậu ta phát triển quan hệ.
Nhưng Tiểu Cát vẫn luôn cảm thấy bản thân xứng đáng với thứ tốt hơn, nên vẫn luôn không đồng ý.
Minh Hâm cho rằng Tiểu Cát giống mình là một người dũng mãnh và không dễ bị khuất phục, cho nên mới gần gũi và có quan hệ chặt chẽ với Tiểu Cát như vậy.
Nhưng điều Minh Hâm không biết chính là Tiểu Cát sẽ không khom lưng vì năm thùng gạo, nhưng sẽ khom lưng vì một cái chung cư.
Đặc biệt cách vách còn là một người đẹp tiêu chuẩn cấp cao, Tiểu Cát còn ước gì được dính lên trên đó đó!
“Được rồi được rồi, biết rồi biết rồi.” Tiểu Cát nói một cách có lệ: “Đúng rồi, một mình anh ở một phòng lớn như vậy không cảm thấy sợ sao? Nếu không, tôi dọn đến đây ở cùng và làm bạn với anh đi? Hơn nữa, một mình anh ra ngoài người của tổng giám đốc Tần sẽ luôn theo dõi anh, nếu anh không chú ý thì sẽ bắt cóc anh. Nếu tôi đi cùng anh, thì bọn họ cũng sẽ đắn đo suy nghĩ.”
Minh Hâm do dự một chút: “Chuyện này không tốt lắm đâu? Dù sao phòng này cũng là người khác cho tôi mượn tạm.”
“Vậy thì có sao chứ? Người ta có tiền như vậy, nói để anh ở thì cho anh ở, căn bản sẽ không để tâm chuyện này.” Tiểu Cát tiếp tục kích động nói: “Nếu không anh đi qua hỏi một chút? Tôi là vì muốn tốt cho anh thôi.”