Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2168

“A, mặc kệ cậu có hay không có, cậu cũng không có đủ tư cách đâu.” Cô Kim tiếp tục nói: “Cậu có biết chồng chưa cưới của cô chủ nhà họ Doãn là ai không? Cậu nghĩ cậu là ai? Cũng dám cùng cậu Cố cướp người cơ à? Tốt nhất là cậu nên nhận thức rõ ràng một chút đi. Nếu không rơi vào tay cậu Cố rồi thì muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong đâu. Đi theo tôi sớm chút thì có khi tôi lại giúp cậu.”

Cô Kim vẫn không chịu từ bỏ ý định với Minh Hâm.

Sắc mặt của Minh Hâm bỗng thay đổi một chút.

Minh Hâm cảm thấy những suy nghĩ trong lòng của mình đang bị vạch trần ra.

“Tử An!”

Trầm Mặc Ca không thể không mở miệng ngăn Trầm Tử An không tiếp tục nói linh tinh.

“Chú ấy là…”

“Mẹ là của bố nuôi! Bố nuôi đã nói rồi, sẽ công khai cưới mẹ! Hơn nữa từ bé tới lớn, lúc con bị sốt bị bệnh đều là bố nuôi ở bên cạnh chăm sóc cho con. Lúc con cần bố, cũng là bố nuôi ở bên cạnh con. Mẹ, mẹ không thể làm chuyện có lỗi với bố nuôi!”

Trầm Tử An giống như biết Trầm Mặc Ca định nói cái gì, trước khi Trầm Mặc Ca kịp nói ra hai chữ kia, cậu đã vội vàng lên tiếng.

Diệp Nam Huyền không dễ dàng gì mới khiến Trầm Mặc Ca mở lòng với anh, không nghĩ đến người ngăn cản bọn họ ở bên nhau lúc này lại chính là con trai ruột của hai người!

“Bố nuôi con cho dù có tốt như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là bố nuôi mà thôi! Con có hiểu cái gì gọi là bố nuôi không? Đó chính là không phải ruột thịt!”

Diệp Nam Huyền rất muốn nói với bản thân anh không cần so đo với con trai của chính mình, nhưng sự đố kỵ trong lòng anh lại điên cuồng lao ra ngoài.

Đường Tử Uyên là một người đàn ông cực kỳ ưu tú.

Năm năm qua, anh ta thay thế địa vị của anh, bảo vệ vợ và con anh, điều này khiến Diệp Nam Huyền không thoải mái. Bây giờ thấy con trai mình vậy mà lại đứng về phía anh ta, trong lòng Diệp Nam Huyền rất khó chịu, quả thực quá lạnh lẽo.

Trầm Tử An nghe thấy Diệp Nam Huyền nói như vậy, giận đùng đùng hét lên: “Tôi cho phép ông ấy trở thành bố ruột của tôi thì có thể biến thành bố ruột của tôi!”

“Trầm Tử An!”

“Tên họ Diệp kia, ông đừng cho rằng giọng của mình to, lớn hơn tôi tôi sẽ sợ ông! Tôi chính là không thích ông và mẹ tôi ở bên cạnh nhau đấy! Ông là tên khốn nạn, tôi không thích ông!”

Rất hiếm khi Trầm Tử An tùy hứng như vậy, cậu nói xong hai mắt liền đỏ bừng, nước mắt tí tách rơi xuống, dáng vẻ nhỏ bé kia khiến người ta cảm thấy cực kỳ xót xa.

Trong lòng Trầm Mặc Ca vô cùng khó chịu.

“Tử An, con nghe mẹ nói, mẹ và bố nuôi của con chỉ là bạn tốt.”

“Con không nghe! Mẹ, mẹ thay đổi rồi!”

Trầm Tử An nói xong liền khóc lóc chạy ra khỏi phòng bệnh.

“Tử An!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK