Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1758

Xem ra thật sự phải tìm một bác sĩ đến khám cho cô ta một chút.

Nếu không nó mà tệ hơn nữa thì càng bất lợi cho cô ta.

Sau khi Dư Khiết trở về phòng, cô liền gửi mail cho Mặc Tử Hạn, báo cáo những chuyện xảy ra gần đây, tất tần tật mọi việc đều báo cáo lại cho Mặc Tử Hân.

Hơn nữa còn đánh dấu một trường hợp của một vụ án ở phía sau báo cáo.

Trường hợp này vào năm Dư Khiết vẫn còn đang thực tập, đi theo thầy của mình cùng nhau phá án.

Nhân vật chính của vụ án này là một kiểu người bị thiệt thòi, từ nhỏ đã không được người trong nhà coi trọng, sau này cô ta phát hiện ra, chỉ cần mỗi lần bị ốm thì gia đình mới để ý đến mình nhiều hơn.

Vì thế mà cô ta dù không bị bệnh gì nhưng cũng tự mình chuốc lấy phiền phức, sau khi không có bệnh lại bắt đầu tự mình hại mình.

Quả nhiên là từ khi cô ta tự làm hại mình xong thì cả nhà từ cao đến thấp đều chú ý đến cô ta nhiều hơn.

Cuối cùng cô ta cũng cảm nhận được khoái cảm khi được chú ý của cả gia đình, từ đó không thể quay lại được nữa.

Chẳng được bao lâu, việc tự làm hại mình đã không thể mang đến sự thỏa mãn cho cô ta nữa. Vì vậy mà ánh mắt của cô ta lại bắt đầu nhắm đến những người xa lạ ở bên cạnh.

Nhìn bề ngoài của cô ta có vẻ dịu dàng, yếu đuối như một bông hoa trắng nhỏ, nhưng đâu có ai ngờ được, cô ta lại lấy chuyện yêu đương làm cớ để đi lừa gạt vài thiếu niên, bắt cóc vào chính tầng hầm của nhà mình và dùng những thủ đoạn vô cùng độc ác để tra tấn và giết hại.

Vụ án này bị phanh phui ra, bởi vì hàng xóm bên cạnh ngửi thấy một mùi thối không biết là gì, sau khi trình báo lên, mọi người mới đến mở tầng hầm của nhà cô ta ra.

Ngay khi mở ra, hình ảnh trong đó đã khiến không ít người đến xem phải nôn mửa.

Không ai có thể nghĩ rằng, hung thủ lại là một cô gái nhỏ nhìn có vẻ ngoan ngoãn kia.

Sở dĩ vụ án này đến tay thầy là bởi vì cô gái nhỏ ấy còn nửa tháng nữa mới tròn mười tám tuổi.

Dư Khiết nhớ rất rõ rằng vụ án đó đã gây chấn động rất lớn.

Cô ta cũng từng nói chuyện cùng với một số nhà tâm lí học, rằng người như vậy có linh hồn vô cùng cố chấp, về cơ bản là sẽ không nghe người khác nói gì hết, chỉ biết cố chấp mà sống trong thế giới của chính mình.

Dư Khiết đoán rằng tính cách của Lý Tư cũng có phần nào giống với trường hợp kia, nhưng rất khó để xác định được liệu nó đã đến mức độ nghiêm trọng kia hay chưa.

Vì vậy, cô ta đã đề nghị Mặc Tử Hân tìm một bác sĩ tâm lí đến xem Lý Tư một chút.

Sau khi mail được gửi đi rồi, lúc này Dư Khiết mới thở phào nhẹ nhõm.

Hi vọng rằng Lý Tư chưa nghiêm trọng đến mức thành bệnh, nếu không thì cuộc đời của cô ta sẽ bị hủy hoại mất.

Có lẽ Dư Khiết không thể ngờ được rằng, Lý Tư thật sự là bị bệnh, hơn nữa bệnh còn không hề nhẹ.

Lý Tư không chỉ muốn hủy hoại Dư Khiết thôi mà còn muốn phải hủy hoại hoàn toàn, sau đó dùng nỗi đau đớn của Dư Khiết làm khoái cảm, làm tê liệt đi nỗi đau đớn mà mình phải chịu đựng.

Lý Tư soi vào gương, nhìn thấy miệng vết thương trên cổ của mình, trong lòng hiện lên một tia khoái cảm.

Cô ta cầm dao cạo lông mày ở bên cạnh lên, rạch vào cánh tay của mình một đường.

A, thật thoải mái mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK