Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1813

Tống Sĩ Triết mỉm cười và nói: “Được rồi, có thể bắt đầu ăn được rồi.”

Hai người ngồi đối diện nhau, một người đọc báo, một người xem tin tức, bữa sáng trôi qua vô cùng thú vị.

Sau sáng xong, Dư Khiết nói: “Hôm nay chúng ta có thể đi dạo xung quanh một vòng. Phong cảnh ở đây thật sự rất đẹp, nhưng càng lên cao lại càng ít người và cũng không có chỗ để ăn. Nếu buổi trưa chúng ta không về kịp thì có thể mang theo một ít đồ ăn. Chúng ta lên đó rồi ăn ở bên ngoài cũng được.”

“Được đấy.” Tống Sĩ Triết gật đầu: “Hôm qua tôi cũng xem giới thiệu về khu du lịch này rồi, nghe nói đứng ở trên đỉnh núi nhìn xuống phong cảnh rất đẹp. Kế hoạch của chúng ta hôm nay cứ như vậy nhé.”

“Chúng ta cứ quyết định vậy đi.” Dư Khiết nhìn vào trong nhà bếp và nói: “Hôm qua tôi thấy có nồi cơm điện và rong biển. Một lát nữa tôi sẽ làm cơm cuộn rong biển, trong tủ vẫn còn cà chua bi, táo, chuối và kiwi, một ít nước xốt salad. Hay chúng ta làm thêm một món salad trái cây và salad rau đi.”

Tống Sĩ Triết trả lời ngay: “Vậy tôi sẽ nướng thêm bánh mì và giăm bông, hai thứ này vừa nhanh mà lại bổ sung nhiều năng lượng. Tôi sẽ gọi một ít nước ở quầy lễ tân chính, loại đóng chai để dễ đem đi hơn.”

“Vậy tôi sẽ rửa thêm một ít hoa quả, đến lúc đó ăn cho vui cũng hay.” Dư Khiết và Tống Sĩ Triết vui vẻ chuẩn bị đồ ăn cho bữa trưa dã ngoại.

Khi cả hai đang chuẩn bị thì nghe thấy tiếng còi xe ô tô từ bên ngoài vọng vào.

Tiếp đó là tiếng ồn ào ầm ĩ của một đám người.

Dư Khiết và Tống Sĩ Triết không hẹn mà cùng cau mày.

Những người đến đây về cơ bản đều có ý thức chung, sẽ không làm ổn để ảnh hưởng tới hàng xóm.

Còn đám người vừa đến hẳn nhiên là không có chút ý thức đó.

Dư Khiết đi vứt rác ở thùng rác ngoài cửa, cô vừa ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy mấy chiếc xe đỗ trước căn nhà gỗ của Hỏa Đào, đều là xe Coupé màu xanh.

Theo lý mà nói, xe của bọn họ không được lái vào đây mà chỉ được đỗ ở bãi đậu xe bên ngoài rồi đi xe vào đây.

Vậy mà đám người này lại tự nhiên lái xe vào đây như vậy, đúng là không nể mặt ông chủ ở đây chút nào.

Nghĩ đến ông chủ của khu nghỉ dưỡng này, Dư Khiết chỉ nhún vai, cô không nói gì chỉ quay người đi vào trong nhà.

Ở phía xa, Hỏa Đào vừa nhìn thấy Dư Khiết, khuôn mặt đã trở nên âm u.

“Chị Đào, người phụ nữ già mà chị nói chính là cô ta sao?” Một thanh niên nhuộm tóc màu xanh lục, trên cổ đeo một sợi dây khoảng 1,5 kg, dáng vẻ vô cùng phản nghịch: “Trông cũng chẳng ra gì.”

“Đúng vậy, chính là cô ta.” Hỏa Đào khó chịu nói: “Bà già trông chừng rất kỹ người đàn ông kia. Hứ, nhưng Hoả Đào này chưa từng thất bại, mấy người đợi đó rồi xem, chưa tới ba người nữa, tao nhất định sẽ khiến người đàn ông kia thích tao.”

Những người khác bật cười nói: “Chị Đào đúng là lợi hại. Những người mà chị Đào nhìn trúng có thể là người tầm thường sao? Người phụ nữ sống cùng kia cũng không phải trẻ đẹp gì?”

“Đừng nhìn vào tuổi tác của cô ta, cô ta là người có sức hấp dẫn.” Hỏa Đào lắc lắc ngón tay: “Được rồi, kéo đồ vào đi. Tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc ở đây, rồi tao sẽ mời hai người đó tới cùng tham dự. Chúng mày làm thế nào để thu hút được sự chú ý của cô ta thì phải dựa vào năng lực của chúng mày. Chỉ cần chúng mày có thể khiến cô ta thích một trong số những người ở đây, tao nhất định sẽ thưởng cho hai mươi vạn.”

“Ha ha ha ha, chị Đào đúng là lợi hại. Chị cứ đợi đấy mà nhìn em! Giải thưởng đó nhất định là thuộc về em.” Một người đàn ông hơn hai mươi tuổi mươi phấn khích hét lên.

Anh ta một trai bao được thuê đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK