Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1906

Những người khác cũng lần lượt đứng về hàng ngũ của mình, nghe theo sự sắp xếp của ông cụ.

“Việc cấp thiết nhất là phải hỏi rõ ràng, rốt cuộc là bởi vì nguyên nhân gì dẫn đến việc nhà họ Doãn tạm dừng thu mua vật liệu của nhà chúng ta.” Mặc dù bây giờ ông cụ Cảnh đã không quan tâm nhiều đến việc của công ty, nhưng khi gặp phải chuyện lớn như vậy, lời nói vẫn rất có trọng lượng: “Các con nói cái gì giống như tranh cãi? Không sợ người khác cười nhạo hay sao? Mỗi người đều năm mươi, sáu mươi tuổi hết rồi! Tại sao còn không thận trọng bằng một đứa trẻ vậy? Cảnh Dung, Cảnh Lân đâu? Tại sao hai người họ không ở đây?”

Bà cụ Cảnh đang ngồi một bên, nhẹ giọng đáp: “Cảnh Dung về nước rồi, Cảnh Lân cũng đi cùng.”

Ông cụ Cảnh thở dài, con trai và cháu trai tiền đồ nhất đều không ở đây, để lại một đống chuyện phiền lòng.

“Họ không ở đây, các con là anh em chú bác cũng phải có trách nhiệm!” Ông cụ Cảnh nói tiếp: “Bây giờ Tổng giám đốc Doãn đang ở đâu, đây là cơ hội tốt nhất! Mấy ngày này các con đừng bận tâm bất cứ chuyện gì, cho dù dùng cách gì, cho dù dùng thủ đoạn gì, nhất định phải khiến nhà họ Doãn nhìn thấy thành ý của chúng ta, khôi phục thương mại! Còn phía nhà họ Mặc đó, phải nhanh chóng hàn gắn lại mối quan hệ! Ở thị trường trong nước, nhà họ Doãn và nhà họ Mặc chiếm tám mươi phần trăm, nói gì thì nói các con cũng không được từ bỏ! Khụ khụ khụ khụ!”

Bà cụ Cảnh vội vàng nói: “Nhìn các con xem, khiến ông cụ tức giận như vậy!”

“Được rồi, các con đi đi.” Nhìn mấy người con đang trừng mắt với nhau quyết không chịu thua, ông cụ Cảnh cảm thấy rất phiền lòng.

“Vậy bọn con đi trước.” Bác cả Cảnh dẫn đầu hàng rời đi, những người khác cũng lần lượt rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại ông cụ Cảnh, bà cụ Cảnh và Đại Nhĩ.

Đại Nhĩ đứng lên: “Con cũng đi trước ạ.”

“Đại Nhĩ đợi một chút.” Bà cụ Cảnh lập tức nói: “Cháu ra ngoài sân đợi bác một chút.”

“Vâng.” Đại Nhĩ quay người rời đi.

Ông cụ Cảnh bất mãn nói: “Cảnh Dung không còn ở trong nước, bà tính để cô ấy ở nhà chúng ta để làm gì?”

“Không phải vì Cảnh Dung sao?” Bà cụ Cảnh nói: “Mấy người anh trai của nó, không ai tốt cả. Khi có ông ở đó thì còn tốt, nếu ông đi rồi, thì chúng tôi phải sống như góa phụ và trẻ mồ côi sao?”

Bà cụ Cảnh nén những giọt nước mắt không tồn tại ở khóe mắt, tủi thân nói: “Đại Nhĩ là một đứa con ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại không cần danh phận. Cảnh Dung có thêm một người con nữa, cũng không đến mức lo sợ như vậy. Nếu không phải vì Mặc Tử Huyên nhất định không chịu sinh thêm đứa thứ hai, tôi có cần phải đắc tội người ta như vậy không?”

Ông cụ Cảnh thở dài: “Bà làm chuyện này không sợ đắc tội với nhà họ Mặc, đắc tội với Mặc Tử Huyên sao?”

“Nếu đắc tội lần nữa, cháu của tôi vẫn là cháu của tôi.” Bà cụ Cảnh kiên quyết đáp: “Nhà mình không lợi dụng nhà họ Mặc, trái lại uy quyền làm chủ cũng đủ rồi. Mặc Tử Huyên đi thì cũng đi rồi, còn đưa cả cháu tôi đi cùng! Đây không phải là khoét sâu vào trái tim của tôi à! Ngoài ra, nếu như Đại Nhĩ có thể sinh con trai nhiều hơn con gái, thì trong tâm trí của Mặc Tử Huyên không phải nhớ đến việc này nữa hay sao? Cô ta không tốn công mà vẫn có thêm con, vậy cô ta còn cái gì không hài lòng?”

Mặc dù ông cụ Cảnh biết vợ mình nói không đúng, nhưng cũng không nghĩ ra sai chỗ nào.

Tư tưởng của thế hệ họ vẫn tiếp nối tư tưởng của thế kỷ trước.

“Được rồi, bỏ qua chuyện này trước.” Ông cụ Cảnh đưa ra quyết định cuối cùng: “Đầu tiên phải vượt qua được rào cản trước mắt. Tôi nghe được tin tức rồi, ngày mốt nhà họ Doãn sẽ mở tiệc mời chúng ta, đến lúc đó nhất định phải để bọn nhỏ biểu hiện thật tốt, không nói gì khiến nhà họ Doãn chán ghét. Nhất định phải nhận được sự thứ lỗi của nhà họ Doãn, nhanh chóng vận chuyển hàng hóa tồn đọng trong nhà kho ra ngoài! Để tôi xem họ giải thích như thế nào với các cổ đông!”

Bà cụ Cảnh vỗ vỗ vào lưng ông ta, nói một cách mơ hồ: “Vậy thì để Đại Nhĩ đi cùng nhé. Nói không chừng, Đại Nhĩ được bà chủ Doãn xem trọng và giúp thuyết phục Tử Huyên đồng ý?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK