Chương 1865
Mà lúc này, nhà họ Cảnh đang đối mặt với đống cục diện rối rắm.
Từ khi các anh em phát hiện ông cụ rất chú ý tới tình thân trong gia đình, bọn họ liền đánh bài tình cảm, không làm gì thì đi tới trước mặt ông cụ chứng minh sự tồn tại.
Nhất là con cả và con thứ hai, gia đình đông con, cháu nội cũng nhiều lên.
Đặc biệt là gia đình của người con thứ hai, bọn họ đã lên tới đời thứ tư!
Mọi người đều hăng hái ra sức chỉ để sinh con, lên kế hoạch giành được nhiều cổ phần nhất bằng cách dựa vào chiến thuật số lượng.
Còn về phần con trai út Cảnh Dung, là người cô đơn nhất, hiện chỉ có một mình Thiếu Hoài là con trai trưởng.
Cho nên bây giờ lão phu nhân của nhà họ Cảnh cứ mở miệng ra là phàn nàn.
“Ông nói xem sao có thể khiến người ta bực bội như vậy?” Lão phu nhân nhà họ Cảnh, mẹ ruột của Cảnh Dung năm nay mới ngoài năm mươi tuổi chưa đến sáu mươi, tức giận vỗ bàn, nói với người quản gia đáng tin cậy của bà ta: “Ông già này đúng là hồ đồ! Vậy mà lại không biết phân biệt trắng đen gì cả, đi chia tiền theo đầu người! Như vậy không phải Cảnh Dung là người chịu thiệt nhất sao? Nhìn đám thằng cả, thằng hai, thằng ba đều ra sức đưa các cháu nội tới trước mặt ông ấy, đây không phải là đang chê cười Cảnh Dung nhà tôi chỉ có một đứa nhỏ thôi sao?”
“Lão phu nhân, tôi nói câu này, bà đừng không thích nghe.” Quản gia bình tĩnh mà trả lời: “Thật ra bà vẫn luôn nhìn sai trọng điểm. Bà chỉ có một người con trai, một người con dâu, mặc kệ bọn họ có cả đám người! Chỉ cần dỗ con dâu của bà cho thật tốt, một nửa nhà họ Mặc đều là của Thiếu Hoài. Có nhà họ Mặc ủng hộ, ông cụ cũng không dám đối xử bất công.”
Lão phu nhân nhà họ Cảnh tỏ vẻ không đồng tình: “Ông đang nói cái gì vậy? Tử Huyên đã là người của nhà họ Cảnh chúng ta rồi, làm gì có chuyện để mẹ chồng đi dỗ con dâu? Nhiều năm như vậy, nó chỉ sinh cho Cảnh Dung một đứa nhỏ, tôi vẫn chưa tìm nó để tính sổ đâu! Ông xem xem, nhìn xem thái độ của nó là như thế nào? Không phải tôi chỉ mời một vài cô gái nhỏ đến nhà ăn cơm thôi sao, vậy mà nó dám bày sắc mặt ra cho người mẹ chồng là tôi xem, lại còn không nói tiếng nào đã mang Thiếu Hoài về nước đi học! Trong mắt của nó còn có người mẹ chồng là tôi sao?”
“Lão phu nhân, lúc trước bà đã hứa với nhà họ Mặc rồi. Nếu như làm ầm chuyện lên, e rằng nhà họ Mặc sẽ làm chỗ dựa cho thiếu phu nhân.”
“Làm phản!” Lão phu nhân nhà họ Cảnh lại càng khó chịu hơn: “Còn có tôn ti trật tự hay không? Tôi là mẹ chồng của nó! Nó không giúp tôi thì thôi, còn dám ngáng chân của tôi sao? Nó đã sinh cho con trai tôi một đứa con rồi, còn muốn ly hôn với Cảnh Dung của tôi nữa sao?”
“Nếu cô ấy là người thường, đương nhiên sẽ không dám ly hôn. Nhưng cô ấy không phải người bình thường, cô ấy là cô chủ của nhà họ Mặc!” Quản gia còn muốn thuyết phục, nhưng lão phu nhân nhà họ Cảnh không muốn nghe thêm bất cứ điều gì.
Người quản gia thở dài.
Lão phu nhân thời trẻ biết phân biệt đúng sai.
Ai ngờ càng ngày càng lớn tuổi thì càng ngày càng hồ đồ, mấy ngày nay đều đang làm những chuyện gì?
Hỗn loạn hết cả lên!
Hy vọng nhà họ Mặc không để ý đến chuyện này, nếu không, bọn họ thật sự không chịu nổi.
Quản gia còn muốn thuyết phục thêm vài câu, liền thấy có người đi vào thông báo: “Lão phu nhân, ông cả mang theo mợ cả, mấy cậu chủ, thiếu phu nhân cùng các cậu chủ nhỏ, cô chủ nhỏ đến thăm ông cụ.”
Vẻ mặt của Cảnh lão phu nhân càng ngày càng đen: “Sao lại tới nữa? Đúng là dai như đỉa! Nói cho bọn họ biết, không cần đến chỗ tôi, chỉ cần đến chỗ ông già là được.”