Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2275

Casey đắc thắng gật đầu, vừa định đưa ổ USB trên tay cho Mễ Tiểu Anh, Hào Sâm đang đứng cạnh cô ta đột nhiên nói: “Khoan đã. Lời nói của cô Mễ bây giờ chỉ là lời nói từ một phía thôi, vẫn nên chờ sau khi Doãn xác định đã chia tay với cô Mễ rồi chúng ta hẵng trả đồ lại cho cô Mễ.”

Tay Casey vừa đưa ra ngoài lập tức rụt về lại.

Trong lòng Mễ Tiểu Anh khó chịu.

Đều do người đàn ông này!

Nếu không có anh ta thì hôm nay cô đã cầm được ổ USB này về.

Casey này là người được chiều chuộng, ngang ngược và độc đoán, nhưng cũng có tính cách đơn giản, thuộc loại người khá dễ lừa dối.

Nhưng người đàn ông này…

Dáng vẻ Mễ Tiểu Anh hơi nheo mắt lại, cực kỳ giống như dáng vẻ đang suy tư của Doãn Ngự Hàm.

“Thế này đi, nếu cô Casey không tin, vậy thì cạnh tranh công bằng là được.” Mễ Tiểu Anh nói: “Dù sao thì không nhất định cô sẽ tin những gì tôi nói đúng không? Vẫn là tai nghe không bằng mắt thấy. Chờ anh Doãn quay lại, tôi sẽ không ngăn cản cô gặp anh ấy. Chỉ cần anh Doãn bằng lòng chấp nhận cô Casey, tôi nhất định sẽ chúc phúc cho cả hai người.”

Nói tới đây, Mễ Tiểu Anh mỉm cười: “Hơn nữa, ngoại hình của cô Casey đẹp hơn tôi rất nhiều. Cô Casey phải rất tự tin về bản thân chứ nhỉ? Có một người gầy như tôi làm vật tham chiếu, chắc hẳn anh Doãn có thể nhanh chóng đưa ra phán đoán của mình.”

Mễ Tiểu Anh quay đầu nhìn về phía Hào Sâm, nở nụ cười đầy ẩn ý sâu xa: “Vị này cảm thấy thế nào?”

Hào Sâm nhìn Mễ Tiểu Anh với ánh mắt phức tạp, sau đó một lúc lâu sau mới nói: “Vậy thì hãy làm theo lời cô đi.”

Mễ Tiểu Anh đứng dậy nói: “Nếu đã như vậy thì tôi về trước. Sau đó, chúng ta tự thân chiến đấu, cạnh tranh công bằng.”

Quả nhiên dục vọng thắng thua của Casey bị khơi mào, cô ta đắc ý nói: “Tôi nhất định sẽ đánh bại cô!”

“Vậy thì tôi mong đợi chiến thắng của cô Casey.” Mễ Tiểu Anh gật đầu với Casey và Hào Sâm: “Tạm biệt!”

Ra khỏi khách sạn, Mễ Tiểu Anh dừng lại, gọi điện thoại cho Doãn Nhất Nặc: “Nhất Nặc, cho chị mượn người của em dùng một chút.”

“Được ạ.” Doãn Nhất Nặc yếu ớt nói qua điện thoại: “Chị muốn dùng người nào thì cứ dùng, không cần phải nói với em. A, em sắp chết rồi! Em là người, không phải là trâu cày!”

Nghe được những lời trào phúng và phàn nàn của Doãn Nhất Nặc, khóe miệng Mễ Tiểu Anh cong lên, tâm trạng u ám cuối cùng cũng được xua tan đi một chút.

Đến buổi tối, Mễ Tiểu Anh đang thu dọn phòng thì tiếng gõ cửa vang lên: “Trợ lý Mễ, cô tìm tôi.”

“Mời vào.” Mễ Tiểu Anh lập tức đặt thứ trong tay xuống, quay đầu nhìn về phía cửa: “Cửa không khóa.”

Cửa mở, Nguyên Thập Tam lặng lẽ xuất hiện trong phòng.

Mễ Tiểu Anh cảm thấy Nguyên Thập Tam có vẻ lạnh lùng và hướng nội hơn trước.

Cô gái nhỏ từng sợ hãi thế giới dường như đã không còn nữa.

Bây giờ sống trên thế giới này là một sát thủ có tên Nguyên Thập Tam.

“Tôi có chuyện muốn phiền cô.” Mễ Tiểu Anh mang vẻ mặt tươi cười nhìn Nguyên Thập Tam: “Tôi không thể để cho người nhà họ Doãn làm chuyện này. Cô rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người, không ai biết cô, cho nên tôi muốn giao nó cho cô. Cô biết đấy, nếu thất bại, tôi sẽ không thừa nhận là tôi đã sai cô làm việc này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK