Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1321

Cô ta chưa từng có cơ hội dùng những thứ đó!

Nhìn xem lần này cậu tẩy trắng thế nào!

Lần trước, cô ta giả vờ như vô tình hay hữu ý tiết lộ cho đàn chị biết, Mộc Nhược Na quyến rũ bạn trai của đàn chị, kết quả vẫn không thể phá hủy Mộc Nhược Na.

Lần này, Mộc Nhược Na có tẩy cũng tẩy không trắng được?

Tôn Nghiên dùng tài khoản phụ của mình đăng nhập vào diễn đàn, giả vờ giải thích cho cô ở khu bình luận: “Mọi người cũng không thể nói Nhược Na như vậy được? Nói không chừng người ta là con nhà giàu! Nếu không, rõ ràng mọi người đều cùng mười tám tuổi, tại sao cô ta lại trổ mã tốt như vậy, tại sao vóc dáng và khuôn mặt của cô ta lại tiêu chuẩn như vậy?”

Nhóm người phía dưới lại bắt đầu hùa theo: “Đúng vậy, cậu không nói tôi cũng không nghĩ tới điều này đâu! Chẳng lẽ mọi người không phát hiện ra Mộc Nhược Na trổ mã quá tốt à? Nếu không có đàn ông… Hì hì hì hi, mọi người biết rồi đấy.”

“Tôi hoài nghi lầu trên đang lái xe, nhưng tôi không có chứng cớ.”

“Cùng hoài nghi.”

“Ha ha ha, mấy người lầu trên thật là xuất sắc. Các cậu thích tranh cãi như vậy, tại sao không đi ra công trường làm việc đi, quản đốc chắc chắn sẽ rất thích các cậu. Ai nói con gái sinh ra không thể xinh đẹp diễm lệ như vậy? Các cậu lùn ha xấu xí thì mặc các cậu, sao cứ muốn kéo người khác xuống ngang tầm với mình, sao các câu không nghĩ đến chuyện phất đấu bước lên trời, sánh vai cùng mặt trời! Còn cả chủ topic nữa, chỉ bằng mấy bức ảnh của cậu, tại sao cậu có thể kết luận Mộc Nhược Na chắc chắn bị người ta bao nuôi? Chẳng phải có rất nhiều bạn họ vừa đi học vừa đi làm, dựa vào năng lực của mình để kiếm tiền hay sao?”

Gõ xong đoạn bình luận này, Lưu Phương Phương thở phì phò nói với Chu Hiểu Lượng: “Tức chết đi được! Mình thật sự không ngờ, trong trường chúng ta còn có loại người rác rưởi thế này!”

Chu Hiểu Lượng cũng đã xem topic này, cô ấy sóng vai cũng Lưu Phương Phương chiến đấu ở trễn diễn đàn trường.

Lúc này, Mộc Nhược Na đi vào từ bên ngoài, nhìn thấy cả hai đều oán giận ốm điện thoại di động, cô tò mò nói: “Các cậu làm sao vậy?”

“Uả, cậu tới lúc nào đấy? A nha nha, tức chết đi được, cậu mau xem topic trên diễn đàn trường đi, có người bối xấu cậu đấy.” Chu Hiểu Lượng chu mỏ nói: “Cũng không biết loại người có trái tim đen tối nào!”

Mộc Nhược Na lấy điện thoại di động ra, lên diễn đàn trường xem.

Hiện tại, điện thoại di động thông minh mới xuất hiện trên thị trường, còn chưa phổ biến.

Chu Hiểu Lượng vẫn dùng điện thoại di động bán thông minh.

Lưu Phương Phương và Mộc Nhược Na đều đã dùng điện thoại di động thông minh.

Tuy nhiên, điện thoại di động bán thông minh cũng được coi là điện thoại di động thông minh, đều có màn hình cảm ứng, camera và chức năng lên mạng.

Mộc Nhược Na nhìn rất nhanh, xem xong, cô lập tức bật cười: “Nhìn thế này là quá rõ rồi, đối phương có thể chụp được nhiều ảnh của mình thế này, chứng tỏ là người bên cạnh chúng ta. Những lọ mỹ phẩm kia của mình đều được mình cất ở trong tủ đồ, chỉ khi nào rửa mặt xong mới lấy ra dùng. Rất dễ suy ra ai có thể tiếp xúc với nó.”

Lưu Phương Phương lập tức đáp lại: “Đúng vậy! Chỉ có mấy người trong ký túc xá mới nhìn thấy được đồ của cậu. Chẳng lẽ nói, có người cố tình bôi đen cậu?”

Chu Hiểu Lượng nắm chặt tay thành quyền, nói: “Như vậy cũng thật là quá đáng! Mọi người đều là bạn học của nhau, vậy mà có người muốn bôi đen cậu!”

“Mình đã gặp loại chuyện hắt nước bẩn này nhiều rồi.” Mộc Nhược Na tùy ý cười nói: “Chuyện này có thể báo cảnh sát! Đây là tội vu không và bôi nhọ danh dự của người khác.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK