Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1827

Tống Sĩ Triết thở hắt nói: “Nếu như cậu muốn dạy cô ấy bơi thì có thể cậu phải thất vọng rồi.”

Kerry không hiểu nhìn qua: “Hả?”

“Dư Khiết khi học đại học năm ba làm trao đổi sinh ở nước Mỹ đã từng tham gia qua cuộc thi bơi lội của địa phương, dưới tình huống không hề mang bất kì trang bị nào bơi qua eo biển. Lúc đó cô ấy cùng thi với mấy trăm người, trong đó nam nữ đều có, trung niên thanh niên thiếu niên đều có, cô ấy giành được hạng hai. Hạng nhất là một tuyển thủ thi đấu bơi lội chuyên nghiệp.” Tống Sĩ Triết với gương mặt bình thản khoe khoang công tích vĩ đại năm đó của Dư Khiết.

Cái loại chuyện khen thưởng qua lại này chính là phải như vậy.

Bạn khen tôi tôi khen bạn, như vậy mới thể hiện rõ sự cao cấp.

Quả nhiên, sắc mặt của Kerry rất xanh.

Kerry nặn cả nửa ngày trời cũng không nói được lời nào.

Dư Khiết và Tống Sĩ Triết nhịn cười nhịn tới sắp bị nội thương, cảm giác đang ăn hiếp trẻ em vậy!

Ai kêu mấy bạn nhỏ này không có mắt chủ động xông tới tìm sự kích thích chứ?

Hỏa Đào và Kerry quả nhiên bị đả kích rất mạnh, Hỏa Đào nhịn không được mở miệng nói: “Tôi lại không biết cô Dư đây có việc gì không biết không?”

Dư Khiết từ tốn trả lời: “Có chứ, ví dụ như cải lão hoàn đồng. Cô Hỏa, cô biết chứ?”

Hỏa Đào bực bội: “Không biết, cô biết sao?”

“Ừm, tuy rằng tôi không có cách nào cải lão hoàn đồng, nhưng tôi là luật sư danh dự của một công ty các sản phẩm trang điểm, cho nên tôi cũng được tính là tham dự vào sự nghiệp cải lão hoàn đồng rồi. Cô Hỏa, cô nói có phải không?” Dư Khiết chậm rãi trả lời.

“Tính…” Hỏa Đào cắn răng nói.

Kerry liền nói ha ha: “ y da, nếu như đều không muốn bơi nữa vậy chúng ta đi ăn cái gì đi! Bọn họ nói thịt nướng sắp xong rồi, còn không ăn nữa là nguội đó.”

Được, lại quay về rồi.

Dư Khiết và Tống Sĩ Triết ngoan ngoãn nghe lời thay đồ xong xuôi, lau khô tóc cùng quay trở về phòng.

Trên bàn đã bày sẵn đầy đồ ăn, chỉ là mọi người đều không có khẩu vị.

Dư Khiết cầm một xiên thịt nướng lên đưa cho Tống Sĩ Triết: “Thử xem, mai mốt chúng ta cũng làm một lò nướng, ở nhà nướng cũng rất tốt đó.”

“Được đó.” Tống Sĩ Triết thuận miệng nói: “Căn bếp ở nhà em có đủ không gian không? Nếu như không đủ anh sẽ mua thêm căn nữa, chỉ dùng để nướng thịt thôi cũng được.”

“Bỏ đi, mua nhà chỉ dùng để nướng thịt thì không đáng. Như vậy đi, để em hỏi Hề Hề mượn dùng trang viên ở ngoại ô của cô ấy, ở đó có núi có nước có hoa có cỏ, nếu như nướng thịt thì rất thuận tiện.”

“Cũng được. Đúng rồi, khi nào bọn họ quay lại?”

“Cũng sắp rồi. Hôm kia em nói chuyện điện thoại với Hề Hề, nói là cuối cùng cũng sắp kết thúc hành trình đi nước ngoài rồi.”

“Được đó, cứ quyết định như vậy đi.”

“Ừm, cứ giao cho em là được rồi.”

Tống Sĩ Triết và Dư Khiết nói chuyện như bên cạnh không có người, chọc cho Hỏa Đào và Kerry rất không vui.

Hỏa Đào vẫn muốn mở miệng nói, Kerry kéo cô ta lại, Kerry cứ cảm thấy có gì đó không đúng.

Khí chất mà hai người này biểu hiện ra ngoài căn bản không hề giống với người bình thường.

Tại sao Hỏa Đào nói hai người bọn họ là người bình thường chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK