Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2203

“Bây giờ cũng không muộn mà.” Doãn Nhất Nặc liếc nhìn cậu ta.

“Đúng đúng đúng, bây giờ cũng không muộn, em quyết định vào đây ở, em muốn mỗi ngày đều xem náo nhiệt.” Cảnh Thiếu Hoài không phản đối để cho người ta đem hành lý của mình đưa tới.

Có vẻ như muốn thường trú ở đây.

Mễ Tiểu Anh còn có thể nói gì nữa.

Hai cái người không đáng tin cậy này.

Đối với Doãn Nhất Nặc và Cảnh Thiếu Hoài loài này xem náo nhiệt không chê việc lớn, Mễ Tiểu Anh thật sự im lặng.

Tuy nhiên, đáy lòng cô ngược lại muốn mượn chuyện này nhất định phải tìm cơ hội giáo dục cho Tiểu Cát thật tốt, làm người không thể đi đường tắt.

Cuộc sống này không có đường tắt để đi.

Nếu có đường tắt cô tội gì từ nhỏ đến lớn khổ cực cố gắng học tập làm việc như vậy?

Địa vị hiện tại và sự tôn trọng của cô ấy là do cô cố gắng mà đạt được , mà không phải dựa vào đi đường tắt.

Cơ hội này rất nhanh đã tới rồi.

Bởi vì ngày nghỉ, Mễ Tiểu Anh không có đến công ty, vì vậy cô tự nấu ăn ở nhà một chút, Doãn Nhất Nặc và Cảnh Thiếu Hoài ngồi ở trong phòng khách đánh cờ.

Đã làm xong điểm tâm, Mễ Tiểu Anh sẽ đưa tới.

Cảnh Thiếu Hoài không ngại mà khen ngợi cô: “Tay nghề của chị Tiểu Anh càng ngày càng tốt! Mỗi lần ăn điểm tâm của chị Tiểu Anh làm, đều có thể vui vẻ cả ngày!”

Mễ Tiểu Anh vừa cười vừa nói: “Thiếu Hoài, miệng của em ngọt như vậy, chắc phải lừa gạt không ít cô gái rồi!”

Cảnh Thiếu Hoài lập tức nói: “Đâu có đâu có, em chỉ là dỗ chị Tiểu Anh một chút. Trên thế giới này ngoại trừ chị TIểu Anh, không ai có tư cách để tôi dỗ dành đâu!”

Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh đồng thời nhìn hắn một cái

Kỹ năng nói ngọt của tên này quả thật là giỏi lên qua từng năm.

Nếu không phải tình bạn lớn lên từ nhỏ, thật có thể đã bị cậu ta dụ rồi.

“Mọi người ăn trước đi, chị đi siêu thị gần đây mua thức ăn.” Mễ Tiểu Anh vừa cười vừa nói: “Vốn có ý để cho nhân viên đưa tới, nghĩ lại thì thôi hay là là mình tự đi chọn.”

Vị thiếu gia này rất kén ăn.

Nguyên liệu nấu ăn bình thường, có thể là không thỏa mãn được miệng của anh ta.

Đối với người em trai này Mễ Tiểu Anh cũng sẵn sàng cưng chiều.

“Cảm ơn chị Tiểu Anh, chị Tiểu Anh cực khổ rồi.” Khuôn mặt của Cảnh Thiếu Hoài lập tức tươi cười.

Mễ Tiểu Anh thay quần áo, sau đó đi ra bên ngoài.

Vừa đến tầng hầm giữ xe, liền thấy Tiểu Cát vội vã chạy ra nói: “Chị Tiểu anh!”

“Ừ?” bước chân của Mễ Tiểu Anh dừng lại quay đầu nhìn Tiểu Cát: “Có việc gì à?”

“Chị muốn đi đâu vậy?” Tiểu Cát hỏi.

“Đi siêu thị nhìn một chút.” Mễ Tiểu Anh trả lời.

“Thật đúng dịp, em cũng muốn đi siêu thị, đi cùng chị nhé?” Tiểu Cát tranh thủ thời gian nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK