Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1120

Lại nói về phía Hirayama Jiro, anh ta nghe nói xong mà cảm thấy có chút choáng váng, dường như mơ hồ cũng đã đoán được một phần ẩn ý trong lời nói của Mộc Nhược Na.

Nhưng với tính cách của anh ta, có thể hiểu được ba phần thôi cũng đà là may mắn lắm rồi.

Dù sao thì, anh ta cũng vẫn kiên quyết một điều, đó là không được chia tay hay ly hôn, còn những thứ khác, Mộc Nhược Na có nổi nóng với anh ta như thế nào cũng được..

Hirayama Jiro vẫn cân nhắc điều đó và nói: “Anh cần chắc khoảng một tuần mới có thể hoàn thành thí nghiệm ở bên đó. Phần còn lại của thí nghiệm có thể mang về Trung Quốc tiếp tục tiến hành. Chỉ là những thí nghiệm này hiện cần rất nhiều không gian thí nghiệm lẫn sự điều phối trực tiếp của người đối với cây thí nghiệm nên anh không thể bỏ mặc trong lúc này được.”

Mộc Nhược Na nhếch miệng, thầm nghĩ,cái cây bên đó cũng khổ thật, phải xui xẻo lắm, mới gặp phải Hirayama Jiro. Bình thường thấy người khác thì há răng múa vuốt, uy hiếp đủ kiểu nhưng khi nhìn thấy Hirayama Jiro cũng chỉ là những cành cây biết rụt rè.

Hết cách rồi, con người quá “độc ác” rồi.

Phải, chính là nghĩa trên mặt chữ, quá độc ác rồi.

Mỗi lần đến, anh ta sẽ cắt nước từ cơ thể của cái cây đó và rắc một thứ bột khủng khiếp lên trên cái cây.

Thứ bột kinh khủng đó, chỉ cần cành cây bị nhuộm màu một chút là cả cành sẽ bị hóa đen và đóng thành cacbon trong tích tắc!

Trời ạ, con người này thật ghê gớm, cái cây có lẽ không muốn ở đây thêm giờ phút nào nữa, nó muốn về nhà, muốn về rừng nguyên sinh của nó!

Tuy nhiên, nó đã được đem đi cấy ghép mất rồi…

Nó không bao giờ có thể quay trở lại.

Vì vậy, mỗi lần như vậy nó chỉ có thể lắc lư thân thể, để cho con người kinh khủng này hút sạch nước trên người, dùng làm thí nghiệm.

Thỉnh thoảng anh ta cũng phải hợp tác với các thí nghiệm của cô ấy, chẳng hạn như nuốt chửng cả một con linh dương hay một con sói.

Khoan đã, vậy còn cuộcc sống của cái cây sẽ kết thúc như vậy sao?

Nó đã có chút tuyệt vọng.

Ngay cả lá của cây cũng đã rụng rất nhiều.

Khi Mộc Nhược Na rời đi, cô ấy có thể cảm thấy cái cây đáng thương, nhìn cô ấy với vẻ mong đợi, hy vọng cô ấy có thể mang nó đi khỏi con người khủng khiếp này…

Nghĩ đến cảnh đó, Mộc Nhược Na không thể nào nhịn cười.

Hết cách rồi, cái cây đó thực sự…quá đặc biệt rồi.

Hirayama Jiro nhìn thấy Mộc Nhược Na cười, tưởng cô ấy đã không còn tức giận nữa nên trong lòng càng thêm quyết tâm, chỉ đợi ngay sau khi thí nghiệm kết thúc, anh ta sẽ trở về Trung Quốc.

Suy nghĩ của hai người hoàn toàn không cùng tần số, thậm chí họ còn ăn bữa trưa này một cách yên bình.

Ăn xong, Mộc Nhược Na và Hirayama Jiro trở về khách sạn, mãi sau này Mộc Nhược Na mới nhớ ra, cô ấy đã quên mất Lâm Phong rồi!

Còn Hirayama Jiro thì càng tệ hơn, anh ta không nhớ gì về Amy cả nên vui vẻ trở về phòng, sau đó lấy chai lọ ra, quyết định giúp Mộc Nhược Na chế tạo thêm thuốc thử, khi cần thiết anh ta sẽ làm phần còn lại để giúp cô ấy hoàn thành thí nghiệm của cô ấy. Sự tồn tại của Amy sớm đã biến mất trong đầu anh ta rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK