Chương 1722
“Đợi đã!” Không để Dư Khiết rời khỏi, đột nhiên người phụ nữ đó kêu lên, ngay lập tức đã chặn Dư Khiết lại: “Trợ lý Dư, cô cho chúng tôi một cơ hội nữa đi! Nó chỉ là chưa được hiểu chuyện, tôi nhất định sẽ nghiêm túc dạy dỗ lại nó!”
Cậu ấm nhà giàu này lại bật cười lên, nói: “Mẹ, mẹ cũng không mở mắt ra nhìn xem, đây là đối tượng xem mắt gì chứ? Nếu như là trợ lý Dư xem mắt với con thì còn được. Nhìn trợ lý Dư thì có thể thấy được cô ấy chính là người biết lo cho sự nghiệp, con cưới cô ấy về nhà làm con dâu cho mẹ, có cô ấy kế thừa sản nghiệp của nhà mình, vậy thì con có thể ăn uống vui chơi thoải mái… ưm ưm…”
Anh ta còn chưa kịp nói xong thì đã bị mẹ anh ta bịt miệng lại.
Dư Khiết cứ coi như không hề nghe thấy gì, đứng dậy rời khỏi.
Lý Tư cười như không cười nhìn cậu ấm nhà giàu đó một cái, bộ dạng cô ta uể oải cùng Dư Khiết rời khỏi.
“Cái tên chết tiệt này, con nói năng lung tung gì đó hả!” Người phụ nữ đó vô cùng lo lắng, đánh con trai bà ta mấy cái: “Đó là trợ lý đặc biệt bên cạnh Tổng giám đốc Mặc đó! Con có thể với tới được hả?”
“Sao con lại không thể với tới được chứ?” Cậu ấm đó nói với giọng điệu trách móc: “Điều kiện của con cũng đâu có kém? Con cũng có chân dài eo nhỏ chứ bộ, con còn trẻ nữa, con mới hai mươi sáu tuổi thôi, con có chỗ nào không được à? Trợ lý Dư đó là độc thân có đúng không? Con theo đuổi cô ấy không được sao? Mẹ, lúc nãy mẹ cũng không chịu nhìn thử cái người tên là Lý Tư kia đi, cô ta đó gọi là lập dị, con mà nhìn trúng cô ta hả? Con đâu có bị điên?”
“Con, con, con đúng là oan gia mà!” Đột nhiên người phụ nữ đó bật khóc lên, vừa la hét vừa khóc lóc.
Dư Khiết đứng ở bên ngoài, đưa tay lên bấm chiếc chìa khoá xe, chiếc ô tô kêu tít tít lên một tiếng.
Dư Khiết mở cửa bước lên xe, Lý Tư ngồi ngay bên cạnh, nói: “Thật ra thì người đàn ông đó cũng tốt lắm.”
“Tôi không cảm nhận được cái tốt mà cô nói.” Dư Khiết lạnh lùng nói: “Nếu như thật sự ổn thì lúc nãy cô cũng sẽ không lạnh lùng như vậy.”
“Đó là lúc nãy, bây giờ tôi lại cảm thấy khá ổn.” Lý Tư chầm chậm trả lời.
Dư Khiết lập tức đưa tài khoản wechat của đối phương cho Lý Tư: “Nếu như cô cảm thấy ổn thì cô tự liên hệ với anh ta đi.”
Lý Tư cầm điện thoại lên, thêm đối phương làm bạn bè: “Anh có muốn theo đuổi Dư Khiết không, tôi giúp anh?”
Đối phương đã trả lời lại rất nhanh chóng: “Thật hả?”
Lý Tư nhếch khoé miệng lên: “Còn thật hơn cả vàng thật nữa.”
Cậu ấm nhà giàu mà hôm nay xem mắt với Lý Tư đó tên là Hùng Hùng. Đúng, anh ta họ Hùng, tên là Hùng Hùng.
Tên nghe có vẻ rất mạnh mẽ và oai hùng, nhưng mà người thật thì… như một con gà yếu.
Chính là ý nghĩa mặt chữ của từ gà yếu.
Mong manh yếu đuối, gió thổi cũng bay.
Cao một mét bảy tám, cân nặng đoán tầm sáu mươi ký.
“Aiz, cô gái à, sao cô lại có lòng tốt như vậy, còn giúp tôi theo đuổi trợ lý Dư nữa?” Tin nhắn Hùng Hùng gửi đến.
Lý Tư nhìn sang Dư Khiết đang lái xe, nhắn tin trả lời: “Bởi vì tôi nhìn thấy cô ấy thì thấy phiền, anh nhanh chóng rước cô ấy về nhà thì tôi cũng được yên tĩnh.”