Chương 1372
“Xin chào Bà cả Thẩm, cháu tên là Đậu Miêu, là đồng nghiệp của Khả Khả, phục vụ bên cạnh cô hai nhà họ Vân.” Đậu Miêu xách một giỏ trái cây vừa tiện tay mua ngoài đường với giá 100 tệ đưa sang: “Thật làm phiền mọi người quá.”
Bà cả Thẩm lập tức cười tươi như hoa: “Là đồng nghiệp của Khả Khả à, nhanh, mau vào nhà đi. Hiểu Tinh, mau qua đây giúp mẹ đón tiếp khách.”
Thẩm Hiểu Tinh bày ra gương mặt công tử nhà giàu đẹp trai đến chào hỏi Đậu Miêu: “Cô Đậu, tôi tên là Thẩm Hiểu Tinh, em trai của Thẩm Khả Khả, hoan nghênh cô đến nhà tôi chơi.”
Đậu Miêu nhìn điệu bộ của Thẩm Hiểu Tinh thì trong lòng liền hiểu ra được ý đồ.
Thôi được rồi, cô cũng không cần phải dùng mỹ nhân kế làm gì nữa.
Con cá đã chủ động bơi đến và cắn câu rồi.
Xem ra nhà họ Thẩm thực sự không thể nào chờ đợi thêm được nữa.
Vậy cũng tốt, lúc ra tay cũng thuận tiện hơn.
Đậu Miêu giả vờ như không thấy động tác của Thẩm Hiểu Tinh, nở một nụ cười thật tươi rồi bước vào nhà.
Thẩm Ngư là người chủ gia đình, tất nhiên ông ta sẽ tiếp đón Đậu Miêu một cách lịch sự, sau đó nhân cơ hội bảo Thẩm Khả Khả đến phòng làm việc để nói chuyện riêng với ông ta.
Thẩm Khả Khả đợi lâu đến nỗi sắp mất kiên nhẫn, cô quay người lại liền đi theo ông ta vào phòng làm việc.
Vừa bước vào cửa, Thẩm Khả Khả đã hỏi: “Tìm tôi có việc gì?”
“Bố là bố của con, con nói chuyện với bố bằng thái độ này sao?” Thẩm Ngư còn làm ra vẻ phụ huynh mà đập mạnh lên bàn: “Mẹ con đã dạy dỗ con như vậy sao?
“Mẹ tôi đã chết rồi!” Nghe được Thẩm Ngư nhắc tới mẹ mình, Thẩm Khả Khả không kiềm được sự tức giận, đập bàn nói: “Năm đó chính ông là người đã đuổi tôi và mẹ tôi ra khỏi nhà, ông không có tư cách để nói những lời này!”
“Đồ phản nghịch!” Thẩm Ngư vung tay lên định tát cô, giống như lúc ông ta đánh vợ đánh con năm đó.
Tuy nhiên, bây giờ Thẩm Khả Khả đã không còn là Thẩm Khả Khả của ngày xưa nữa rồi.
Cô không hề nhúc nhích, lạnh lùng nhìn Thẩm Ngư: “Ông muốn đánh tôi sao? Ông đánh đi, đánh vào đây này, đánh mạnh vào, tôi không ngại để cho mọi người trên toàn thế giới nhìn thấy Thẩm Ngư ông đối xử với người trợ lý bên cạnh cô hai nhà họ Vân, cũng như phu nhân chủ tịch Tập đoàn tài chính Doãn Thị như thế nào đâu.”
“Con!” Quả nhiên là Thẩm Ngư không dám đánh nữa.
Ông ta sau này còn phải nhờ Thẩm Khả Khả giúp nữa.
Thẩm Ngư cay đắng rút tay về rồi nói: “Nếu đã trở thành thành viên của Tập đoàn tài chính Doãn Thị rồi, vậy thì con hãy giúp đỡ em trai mình đi. Em trai con đã tốt nghiệp đại học rồi, đến bây giờ vẫn chưa ra đời. Con giúp nó tìm một công việc ở Tập đoàn tài chính Doãn Thị đi, cũng không cần chức vị quá cao đâu, chỉ cần liên quan đến bộ phận giám đốc là được.”
Thẩm Khả Khả tức đến nỗi sắp bật cười.
Nó muốn làm vị trí nào ở Tập đoàn tài chính Doãn Thị chứ?
Dọn rác sao?
Một đứa vô dụng như Thẩm Hiểu Tinh, ngay cả việc đến Tập đoàn tài chính Doãn Thị để lau nhà còn không xứng đáng nữa mà.
“Ông thực sự đánh giá cao tôi như vậy sao.” Thẩm Khả Khả khẽ cười nói: “Tôi chỉ là một trợ lý nhỏ bên cạnh mợ chủ mà thôi, làm gì có khả năng lớn đến nỗi có thể để bất cứ người nào đến Tập đoàn tài chính Doãn Thị làm việc chứ? Tôi chỉ là một trợ lý, chứ không phải là chủ đâu!”