Chương 1190
Chẳng lẽ chính là khi ấy?
Mộc Nhược Na cho đó là chuyện đương nhiên rồi tự mình tưởng tượng, thêm thắt vào câu chuyện của Lâm Phong và Amy. Sau đó, Lâm Phong cũng không giải thích mà chỉ khẽ cười.
“Hèn chi, tuổi của Amy cũng rất hợp với anh.” Mộc Nhược Na gật đầu nói: “Một cô gái nhỏ, cũng không tệ.”
“Ừ, tôi cũng cảm thấy cô ấy rất tốt, vì thế nên mới chủ động tỏ tình với cô ấy.” Lam Phong mở cái túi nhỏ mà mình mang bên người, lấy hộp đồ ăn sáng ra rồi đưa cho Mộc Nhược Na: “Cô vẫn chưa ăn sáng phải không? Tôi mang chút đồ ăn cho cô đây.”
Mộc Nhược Na ngạc nhiên xen lẫn vui mừng: “Thật sự đã để anh đoán trúng rồi, đúng là tôi chưa ăn sáng. Hai người đã ăn chưa?”
Lâm Phong cười gật đầu: “Chúng tôi đã ăn rồi.”
Mộc Nhược Na chợt đứng dậy nói: “Tôi mang cho Hirayama một ít, anh ấy cũng chưa kịp ăn!”
“Không cần đâu!” Lâm Phong lập tức mở miệng ngăn cản Mộc Nhược Na, anh nhìn Amy đang ở cùng Hirayama Jiro rồi nói: “Amy đã đưa cho anh ấy rồi.”
Ánh mắt Mộc Nhược Na khẽ đổi.
Cô cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
Lâm Phong là người thông minh tới mức nào chứ, anh ngay lập tức bổ sung thêm một câu: “Dù sao Amy cũng là trợ lý của anh Hirayama, chăm sóc tốt cho sếp của mình cũng là chuyện nên làm, phải không? Tôi không để ý đâu, Nhược Na, cô cũng sẽ không để ý nhỉ?”
Chính chủ nhà người ta cũng đã nói như vậy, nếu như mình nói mình để ý thì có phải có chút làm kiêu không?
Mộc Nhược Na thu tay về, lại ngồi xuống, cười nói: “Sao lại để ý chứ?”
Ánh mắt Lâm Phong khẽ động, lập tức thúc giục, nói: “Cô nhanh ăn đi, nếu không đồ ăn nguội rồi sẽ không ngon nữa. Đúng rồi, cô xem, tôi còn chuẩn bị bản đồ và cả các mẹo hướng dẫn du lịch nữa.”
Lâm Phong ngồi xuống cạnh Mộc Nhược Na một cách rất tự nhiên, mở ra sổ ghi chép và bản đồ, ý bảo Mộc Nhược Na xem thử.
Mộc Nhược Na vừa nhìn thấy thì bật cười: “Đã thời đại nào rồi mà anh còn tự tay viết mẹo hướng dẫn thế? Ồ, mấy hướng dẫn này anh viết cũng ổn nha! Vẽ bản đồ cũng đẹp!”
Lâm Phong như có thoáng ngại ngùng, thấp giọng rủ rỉ: “Bởi vì có nhiều bản hướng dẫn cứ bị đối ngược nhau, thế nên tôi bèn sưu tập thật nhiều bản hướng dẫn, thế rồi tự viết lại thành một bản, như thế thì sẽ càng thêm rõ ràng hơn hẳn.”
Mộc Nhược Na gật gật đầu, đúng là rất rõ ràng rành mạch.
Văn hay tranh lại đẹp, có thể thấy được khả năng hội họa của Lâm Phong rất tốt.
“Tôi định đặt khách sạn ở chỗ này.” Lâm Phong chỉ vào một chỗ trong bản đồ, nói với Mộc Nhược Na: “Chỗ này cách ba khu phong cảnh rất gần, lái xe tầm nửa tiếng là được, đường đi lại cực kỳ thuận lợi.”
Lâm Phong mở điện thoại ra, dùng gps để định vị vị trí cụ thể, bật chế độ xem vệ tinh cho Mộc Nhược Na xem: “Cô xem chỗ nông vườn này, có một phạm vi trồng trọt ruộng đất rất rộng, bây giờ đang là đúng vụ mùa gặt lúa, chúng ta có được tầm nhìn bao quát cả vùng ruộng lúa này thì đến mùa thu hoạch thì phong cảnh sẽ rất thú vị. Với chỗ này nữa, là một khoảng ruộng trồng cải dầu, tuy rằng đã qua mùa cải dầu nở hoa nhưng mà quang cảnh từng khóm từng khóm cải dầu rộng bạt ngàn cũng rất tuyệt đấy!”
Mộc Nhược Na cũng tâm lý góp lời: “Tầm tháng năm cũng là mùa thu hoạch cải dầu rồi.”
Lâm Phong ngẩn ra, trên mặt thoáng đỏ bừng: “Ơ, tôi không biết.”
Mộc Nhược Na thấy vẻ mặt của Lâm Phong thì chợt bật cười: “Không sao mà, nhìn cảnh thu hoạch cải dầu cũng sẽ thú vị lắm.”