Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2260

Mễ Tiểu Anh đứng bên cạnh ráng nhịn cười, đến lúc nhịn không được nữa bèn quay đầu đi chỗ khác giả bộ ngắm nhìn phong cảnh.

Đêm qua, Doãn Ngự Hàm đã thông đồng với cô và tiết lộ trước kế hoạch nho nhỏ của anh cho Mễ Tiểu Anh biết.

Mễ Tiểu Anh suy nghĩ một lúc thì cô cũng hiểu được kế hoạch của Doãn Ngự Hàm.

Lúc đó Mễ Tiểu Anh đã giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ đồng ý với Doãn Ngự Hàm.

Quả nhiên Doãn Ngự Hàm xứng đáng là con cháu nhà họ Doãn, khả năng tính toán tâm kế này đúng thật là tài sản gia truyền của nhà họ Doãn mà.

Chỉ là không biết, rốt cuộc ai sẽ là người trong số những người bị tính kế lần này kháng cự lại trọng trách này đây?

Doãn Nhất Nặc xoa xoa lỗ tai hỏi: “Anh à, đúng là anh định để cho chúng em đi trồng trọt cày cấy thật sao? Thật ra không phải là chúng em không thể trồng trọt vì chúng em có nhiều người như vậy thế nào cũng trồng được thôi. Nhưng, đây có phải là trừng phạt không vậy?”

Doãn Ngự Hàm nhìn em gái của mình bằng ánh mắt tán thành, thấp giọng nói: “Có một chuyện tốt, em có muốn tham gia không? Điều kiện tiên quyết là em phải biết trồng trọt…”

Sau đó, Doãn Ngự Hàm nhìn mọi người bằng một ánh mắt đầy ẩn ý.

Chính vì vậy, đám thanh niên lúc nãy còn nhìn nhau bằng ánh mắt ngờ vực thì bây giờ lập tức ưỡn ngực, chỉ hận không thể vỗ thật to đến mức rung chuyển cả đất trời: “Anh à, không thành vấn đề. Chắc chắn chuyện này đối với em không thành vấn đề. Có chuyện gì tốt thì anh tuyệt đối không được quên em đó.”

Bọn họ đều biết rõ rằng nếu Doãn Ngự Hàm đã nói là chuyện tốt thì chắc chắn đó sẽ là chuyện tốt.

Anh trai muốn kéo họ ra, họ có dám nói không được hay không?

Hơn nữa, những chuyện mà Doãn Ngự Hàm cho là những chuyện tốt thì chắc chắn không thể sai được.

Có thể đó là một dự án lớn hàng tỷ đến hàng chục tỷ.

Nếu họ làm được điều đó thành công thì trước mặt bố mẹ của họ, trước dòng họ của họ và trước mặt các cổ đông sẽ là một chuyện đáng để lên mặt tự hào.

Cho nên không được cũng phải được. Để tạo ra cơ hội thì cũng phải xông lên.

“Các em chắc chứ?” Doãn Ngự Hàm hơi kéo dài dọng nói và tỏ vẻ không tin tưởng lắm.

“Chắc chắn, chắc chắn.” Cảnh Thiếu Hoài, Mặc Tử Việt tỏ rõ thái độ đầu tiên: “Anh à, anh yên tâm đi. Chắc chắn chúng em sẽ trồng trọt cày cấy hết sức tỉ mỉ cẩn thận và chuyên tâm ạ.”

Doãn Ngự Trinh và Thượng Tiểu Cẩn chậm hơn một bước, nhưng sau đó lập tức bày tỏ thái độ: “Chúng em cũng khẳng định không thành vấn đề.”

Doãn Nhất Nặc nhìn quanh không thấy Cố Miểu đâu, bèn hỏi: “Anh Cố Miểu đâu rồi.”

Doãn Ngự Hàm nói một cách ung dung: “Cố Miểu có chuyện riêng nên đã về trước rồi. Bởi vì đi vội quá nên không kịp chào hỏi em. Yên tâm đi, nếu không dùng được thì vài ngày nữa sẽ quay lại đây.”

Doãn Nhất Nặc có vẻ hơi chột dạ nên không dám hỏi có phải Cố Miểu đã tức giận không.

Lúc này vẻ mặt của mọi người đều rất nhẹ nhàng thoải mái, họ đều cảm thấy việc trở về lần này của Cố Miểu chỉ đơn giản như trở về nhà mà thôi.

Nhưng họ lại không biết rằng có một tấm lưới lớn đang từ trên trời rơi xuống và hướng về phía Cố Miểu.

Cố Miểu vừa đi thì đã long trời lở đất rồi.

Suýt chút nữa anh đã phá hỏng hôn ước với Doãn Nhất Nặc, lại suýt chút nữa đường ai nấy đi với người tình bé nhỏ từ nhỏ đến lớn của anh và lại suýt chút nữa đã khiến Cố Miểu hoàn toàn rời khỏi nhà họ Doãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK