Chương 1315
Ừ, không sai, thực tập trước.
Bạn nữ cùng phòng ký túc xá gật đầu chào: “Mình học khoa tiếng Anh, tên là Chu Hiểu Lượng.”
Ngành quản trị kinh doanh, Mộc Nhược Na.” Hai cô gái nhìn nhau cười, coi như là làm quen với nhau.
Sau khi sắp xếp lại đồ giúp Mộc Nhược Na, trợ lý rời khỏi phòng ký túc xá.
Chu Hiểu Lượng nhìn đường cong đáng kiêu ngạo của Mộc Nhược Na, không nhịn được đưa mắt nhìn thêm mấy lần.
Mộc Nhược Na nhớ đến người tên Nguyễn Nhu ở sân trường vừa nãy, không nhịn được hỏi: “Cậu có biết Nguyễn Nhu của khoa bảo chí không?”
“Biết chứ.” Chu Hiểu Lượng đẩy đẩy gọng kính, nói: “Là hoa khối của khoa báo chí, kiêm hoa hậu giảng đường của trường chúng ta trong hai năm liên tiếp gần đây. Tuy nhiên, năm nay cậu nhập học, mình nghĩ chức hoa hậu giảng đường của trường sẽ phải đổi người.”
Lại có người nói như vậy.
Mộc Nhược Na đã miễn nhiễm với chức hoa hậu giảng đường này rồi.
Cô muốn dựa vào đầu óc ăn cơm, chứ không tính dựa vào sắc đẹp.
Sau khi nhập học xong, đến khóa học quân sự đầu khoá.
Đồng phục huấn luyện quân sự được may thống nhất một kiểu, mặc ở trên người người khác đều là rộng thùng thình, nhìn không thể nào đỡ nổi, khó coi muốn chết đi được.
Nhưng mặc bộ đồ này ở trên người Mộc Nhược Na, ngực cúp G, eo thon nhỏ, đôi chân dài, mông cong, chỉ có thể nói là đầy cám dỗ.
Thậm chí, có rất nhiều nam sinh còn mượn cơ hội ở căn tin và khu uống nước, chụp trộm ảnh của Mộc Nhược Na.
Sau đó, tất cả các topic trên diễn đàn trường đều đang thảo luận về sắc đẹp của cô đàn em năm nhất này, chỉ đơn giản là nghịch ý trời, sau đó lần lượt đăng ảnh chụp trộm của mấy nữ sinh trong trường lên, muốn chuẩn bị bỏ phiếu bình chọn hoa hậu giảng đường năm nay.
Tuy nhiên, Mộc Nhược Na không biết gì về những chuyện này.
Đúng, cô chính là người rõ ràng có thể dựa vào mặt để ăn cơm, nhưng cố tình muốn dựa vào tài năng của mình để thành công trong truyền thuyết.
Nhưng mà, Mộc Nhược Na càng không quan tâm đến ngoại hình và vẻ đẹp của mình, khuôn mặt quá diễm lệ của cô lại càng nổi tiếng ở trường học.
Ba ngày sau, gần như tất cả nam sinh trong trường đều biết, năm nay có một đàn em cực kỳ xinh đẹp quyến rũ nhập học trường chúng ta.
Khi vừa nhìn thấy Mộc Nhược Na mặc đồng phục huấn luyện quân sự, đã có mấy nam sinh bị chảy máu mũi ngay tại chỗ.
ĐM, quá kích thích, quá kích thích.
Vì vậy, càng ngày càng nhiều nam sinh vô tình gặp được cô, càng ngày càng nhiều đàn anh ân cần hỏi han cô, cũng càng ngày càng nhiều người tặng quà mời cô ăn cơm.
Mộc Nhược Na vừa vào cửa, đã nhìn thấy đống quà tặng ở trên giường của mình.
Khỏi cần phải nói cũng biết, đều là quà do đám nam sinh nhờ bạn cùng phòng của cô tặng giúp.
Mộc Nhược Na tối sầm mặt lại, nói với mấy người bạn cùng phòng ký túc xá: “Các cậu chia nhau hết đống này đi, sau này đừng nhận giúp mình nữa. Mình không muốn nhận.”
Chu Hiểu Lượng nói: “Nếu cậu không muốn qua lại với bọn họ, không muốn nhận cũng tốt.”