Chương 2223
“Được thôi, vẫn là cậu hiểu rõ ý tôi nhất.” Voss Kofi cầm chén trà lên, vẻ mặt rất hưởng thụ.
Voss rất thích uống trà của phương Đông, nhưng mà GJ là một quốc gia vừa mới được thành lập không được bao lâu, hơn nữa đối với bên ngoài thì vẫn chưa xây dựng được quan hệ ngoại giao nhiều, thế nên những đồ xa xỉ của phương Đông thì lại càng khó khăn hơn.
Song, sau khi Cố Miểu đến đây, tặng ông ta không ít món quà của phương Đông, những món quà ấy đều khiến Voss Kofi vô cùng vui mừng, đi lại với Cố Miểu cũng càng ngày càng nhiều hơn.
Cố Miểu mỗi lần gặp Voss đều không bao giờ nói đến chuyện công việc, chỉ đơn thuần là buôn chuyện mà thôi.
Đây thật sự là gãi vào đúng chỗ ngứa của Voss, tài hoa và khả năng nói chuyện của Cổ Miểu khiến Voss hối hận vì không thể quen biết sớm hơn.
Hai người này rất nhanh trở thành người bạn rất tốt của nhau.
“Cậu đang xem sách gì vậy?” Voss nhìn thấy một quyển sách được đặt ở không xa, tò mò hỏi: “Cậu lại đang đọc tác phẩm nổi tiếng nào vậy?”
“Ồ, là một quyển sách lịch sử.” Cố Miểu giả vờ như là vô ý, đặt quyển sách ra trước mặt, mở ra rồi lại gấp lại: “Đây là kể về một đoạn rất nổi tiếng trong lịch sử của đất nước chúng tôi, gọi là sự biến Huyền Vũ Môn.”
“Câu chuyện rất thú vị sao?” Voss cảm thấy hứng thú liền hỏi tiếp.
“Có thể nói là thú vị. Chủ yếu là kể về một vị đế vương trong lịch sử của chúng tôi, ông ấy vốn là một đứa con trai không có tư cách kế vị, sử dụng thủ đoạn tiêu diệt người đầu tiên có thể kế thừa rồi tự mình ngồi lên lên ngai vàng.” Cố Miểu giả vờ như không hề bận tâm trả lời, nói: “Đây đều là những câu chuyện lịch sử thôi, không nói đến nó nữa.”
“Vậy ư? Nhưng tôi lại thấy đây là một câu chuyện thú vị đấy.” Tai của Voss động đậy, hình như là nghĩ đến chuyện gì đó, nói: “Thế cậu có thể nói với tôi về câu chuyện này không?”
“Chuyện này…” Cố Miểu do dự một lúc: “Chúng ta không phải đã nói trước rồi sao, chỉ nói chuyện phong cảnh, không nói những chuyện khác sao?”
“Dẫu sao thì cũng là những chuyện đã qua, vậy thì cũng chỉ là một câu chuyện mà thôi.” Nhìn thấy Cố Miểu vẫn không muốn kể, Voss liền cảm thấy trong câu chuyện này chắc chắn có thứ mà ông ta muốn nghe, liền sốt ruột nói: “Cố Miểu, người bạn của tôi, cậu hãy thỏa mãn tính hiếu kỳ của tôi đi. Cậu biết đấy, nơi này của chúng tôi từ xưa đến này đều rất khép kín, cho đến bây giờ vẫn không có giao lưu gì với bên ngoài, bản thân đất nước chúng tôi cũng không có lịch sử trọng đại nào, thế nên tôi mới đặc biệt muốn nghe những câu chuyện ở bên ngoài.”
Cố Miểu khẽ nhếch mép mỉm cười, rất tốt, con cá đã mắc câu rồi, không uổng công cậu ấy sắp xếp người luôn ở bên cạnh Voss nói bóng nói gió, ca ngợi văn hóa vĩ đại của Trung Quốc.
Bằng không sao Voss lại yêu thích trà và những câu chuyện của phương Đông như vậy chứ?
Con cá đã cắn câu, vậy đã là lúc cậu ấy có thể thu lưới rồi.
Cố Miểu làm ra vẻ như là rất đấu tranh, cuối cùng thì cũng bị thuyết phục vậy, mở miệng nói: “Được thôi, ông đã muốn nghe câu chuyện này thì tôi sẽ kể cho ông nghe vậy. Nhưng mà chúng ta nói trước nhé, sau này chỉ nói chuyện phong cảnh, không nói những chuyện khác.”
Voss vui vẻ nhận lời.
“Đoạn lịch sử này là như thế này. Ở đất nước của chúng tôi từng có một triều đại, gọi là đời Đường.” Cố Miểu thao thao giảng về lịch sử và quy mô của triều đại nhà Đường, đồng thời miêu tả cho Voss nghe về một đất nước có vô số của cải, lớn mạnh phồn hoa, người dân của đất nước đó hạnh phúc đến thế nào, đồ ăn như thế nào, ăn mặc ra làm sao, văn chương viết cái gì, nói chung là miêu tả đẹp đẽ hết mức có thể, khiến Voss hoàn toàn bị cuốn hút vào câu chuyện.