Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1731

“Quên đi, cứ để cô ấy đi.” Dư Khiết nhẹ giọng nói: “Dù sao về sau cũng sẽ không giao tiếp.”

Những người khác đều im lặng.

Đúng vậy, chắc chắn sẽ không có cơ hội gặp lại trong tương lai.

Trừ khi Dương Phi Phi cần Dư Khiết giúp đỡ trong vụ kiện nào đó.

Nhưng phải nói rằng, nếu có thể khiến cho Dư Khiết giúp mình để chống lại một vụ kiện nào đó, thì đó sẽ là một vụ án lớn như thế nào mới có thể?

Dương Phi Phi, e rằng không có cơ hội như vậy.

“Mọi người ăn xong chưa?” Dư Khiết cười nói: “Hôm nay chiêu đãi không tốt, xin thứ lỗi!

“Đâu có đâu có.” Những người xung quanh lại nhao nhao nịnh nọt.

“Tôi còn có chuyện phải làm, tôi đi trước một bước vậy.” Dư Khiết nhìn những người khác nói: “Sau này có cơ hội sẽ lại tụ họp cùng nhau.”

Những người khác còn có thể nói gì?

Đương nhiên, Dư Khiết được tiễn đi một cách khách khí.

Ngay khi Dư Khiết rời đi, có người xúc động nói: “Người này, người nghèo không sợ, chỉ sợ tâm nghèo.”

Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý.

Nguồn tài nguyên tốt như Dư Khiết, không bám vào nó cho tốt mà thay vào đó lại mở miệng ép buộc này nọ, Dương Phi Phi này thực sự có có vấn đề về não mà.

Nếu chuyện hôm nay lan rộng, ước chừng công việc lễ tân của cô ta cũng sẽ không giữ nổi.

Quên đi, so đo làm gì với cái loại não tàn như vậy?

Không kéo bọn họ xuống nước cùng là được.

Tất cả bọn họ đều đã đoán đúng.

Hành vi của Dương Phi Phi tối hôm nay đã bị lộ cho công ty luật.

Sau khi nghe được điều này, ông chủ của công ty luật đã lập tức gửi email đến Ban Tài chính và Ban Tổ chức Nhân sự để sa thải Dương Phi Phi.

Tối hôm nay Dương Phi Phi quả thật hái được hạt vừng, nhưng lại mất đi hạt dưa hấu.

Nhưng đấy là chuyện sau này.

Bên cạnh đó, sau khi Dư Khiết rời khỏi khách sạn, cô đang định lái xe rời đi thì nhìn thấy có người đang đi về phía mình với vẻ đầy phấn khích: “Dư đặc trợ!”

Dư Khiết quay đầu nhìn, đóng cửa xe lại: “Mấy món vừa rồi là cậu Hùng gọi sao?”

Hùng Hùng ngượng ngùng nở nụ cười: “Đúng vậy, tôi thấy mấy món kia rất ngon nên gọi cho cô, tôi đều trả tiền rồi, cô không cần băn khoăn…”

“Cám ơn, nhưng lần sau đừng làm thế.” Dư Khiết khách khí nói: “Tôi vẫn có thể trả được tiền ăn của mình.”

“Ý tôi không phải như vậy, trợ lý Dư…” Hùng Hùng nôn nóng giải thích. “Tôi chỉ muốn mời cô ăn bữa cơm mà thôi. Vậy… tôi sẽ không gọi món thay cô nữa, tôi có thể mời riêng cô ăn một bữa chứ?”

“Xin lỗi anh, tôi còn có việc bận.” Dư Khiết bình tĩnh lại xa cách làm Hùng Hùng rất không quen.

“Trợ lý Dư…” Mà Hùng Hùng còn chưa nói xong Dư Khiết đã lên xe, quay đầu xe rời đi.

Hùng Hùng đứng tại chỗ như hòn vọng thê, chờ đến xe của Dư Khiết hoàn toàn khuất mất vẫn nhìn theo không rời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK