Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2120

Tiểu Anh rất muốn gật đầu nói đúng vậy, nhưng giống như trong phim, cô không thể nói vậy mà chỉ có thể nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”

“Là em đã làm chuyện gì khiến chị ghét sao?” Tiểu Cát thấp giọng, dáng vẻ ấm ức nói: “Nên chị mới tránh em như vậy?”

Tiểu Mễ Anh thật sự không biết nói gì.

Cô thật sự muốn nói với Doãn Nhất Nặc, cô không muốn phối hợp nữa!

Nhưng mà…

Doãn Nhất Nặc rất ít khi quan tâm đến những chuyện như vậy nhưng một khi đã cảm thấy hứng thú thì sẽ theo dõi liên tục.

Đương nhiên Tiểu Cát đã trở thành đối tượng mà Doãn Nhất Nặc để ý.

Là trợ lý đặc biệt, cho dù cô không muốn thì cũng phải phối hợp với cấp trên.

Tiểu Mễ Anh chỉ có thể nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi, không có chuyện đó đâu.”

“Sao chị không nói cho em biết chị tên là gì? Chúng ta là hàng xóm mà chị lại lạnh lùng như vậy.” Tiểu Cát càng lúc càng tủi thân: “Chị lại còn nói là không ghét em? Là do em không đẹp trai? Hay là em không đáng yêu?”

Tiểu Cát thật sự là kiểu thiếu niên đẹp trai tỏa sáng.

Thật sự rất dễ được các cô gái nhỏ yêu thích.

Nhưng những cô gái nhỏ đó không bao gồm Mễ Tiểu Anh.

“Không có.” Mễ Tiểu Anh bất lực nói: “Tôi họ Mễ, cậu có thể gọi tôi…”

“Chị Tiểu Mễ, em gọi chị như vậy được không?” Tiểu Cát ra vẻ một em bé ngoan ngoãn: “Em họ Cát, tên là Cát Triết, vậy nên bạn bè gọi em là Tiểu Cát hoặc Tam Cát. Năm nay em 22 tuổi, có lẽ nhỏ hơn chị một tuổi.”

Mễ Tiểu Anh 23 tuổi: “… Cậu thích gọi thế nào cũng được.”

“Chị Tiểu Mễ, em không biết bôi thuốc, chị giúp em được không?” Tiểu Cát bắt đầu nũng nịu với Mễ Tiểu Anh: “Em bôi không được.”

Mễ Tiểu Anh cạn lời nhìn Tiểu Cát đang làm nũng. Một lúc sau, cô quay đầu nhìn về phía Lam Bảo: “Lam Bảo, qua đây bôi thuốc giúp Tiểu Cát.”

“Vâng thưa chủ nhân.” Lam Bảo tạch tạch bước qua rồi nhanh chóng kéo ống quần của Tiểu Cát lên, làm lộ ra bắp chân trắng nõn mềm mại. Lam Bảo cầm lấy thuốc, xịt mấy cái là xong.

Rồi quay người rót một ly nước, lượng nước đúng bằng lượng thuốc rồi đưa đến bên miệng của Tiểu Cát.

Tiểu Cát còn chưa kịp từ chối thì mọi thứ đã được làm xong.

Tiểu Cát không cam tâm để Lam Bảo cho mình uống thuốc.

“Lam Bảo giỏi quá.” Mễ Tiểu Anh khen ngợi Lam Bảo.

Lam Bảo vô cùng vui mừng rồi quay người đi lau nền nhà.

Đúng là một em bé chăm chỉ!

Đã uống thuốc và bôi thuốc xong, Tiểu Cát không còn lý do gì để ở lại nữa.

Tiểu Cát không đành lòng lại nhìn Mễ Tiểu Anh thêm một lần nữa, cậu ta đã ngoan như vậy rồi sao Mễ Tiểu Anh vẫn không có chút phản ứng nào vậy?

“Sao vậy?” Mễ Tiểu Anh nhìn thấy Tiểu Cát im lặng không nói gì nên hỏi: “Cậu còn cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK