Chương 2277
Hào Sâm cảm thấy hơi bất an trong lòng.
Hào Sâm là một đứa trẻ mồ côi, được gia tộc Kofi nhận làm con nuôi.
Tuy nhiên, đất nước đó luôn đầy biến động, dù có được gia đình Kofi nhận nuôi thì Hào Sâm cũng không thể có cuộc sống ổn định như người bình thường.
Gia tộc Kofi có thể cho anh ta một miếng cơm ăn cũng là một ân huệ to lớn trời ban rồi.
Mà khi còn là một đứa trẻ lượng cơm anh ta ăn đã rất nhiều rồi, chút cơm đó đối với anh ta mà nói chẳng qua chỉ là muối bỏ biển mà thôi.
Đúng lúc anh ta đói đến nỗi chóng mặt, Casey khi ấy mới bảy tuổi, giống như một thiên thần từ trên trời rơi xuống, đã đưa cho anh ta một nửa chiếc bánh ngọt mà người khác ăn còn thừa.
Đó là một món ăn ngon mà anh ta chưa từng ăn bao giờ, khiến anh ta mãi ghi khắc những khoảnh khắc hạnh phúc đó trong cuộc đời mình.
Dù trong mắt người khác, đó chỉ là cô công chúa nhỏ Casey cao cao tại thượng, tiện tay bố thí nửa miếng bánh chẳng khác gì rác rưởi cho cậu bé Hào Sâm tội nghiệp.
Nhưng trong mắt Hào Sâm, Casey chính là ân nhân cứu mạng của anh ta.
Vì vậy, Hào Sâm thầm thề trong lòng rằng sau này nhất định phải bảo vệ Casey thật tốt, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương cô ta.
Sau đó, để có thêm thức ăn, Hào Sâm đã bí mật rời quê hương và theo những người khác đi đấu võ kiếm tiền.
Chiến đấu ngày qua ngày, anh ta đã đạt được một thể chất cực kỳ cường tráng, tạo nên danh tiếng trong đấu trường quyền anh ngầm.
Hào Sâm vốn đã thoát khỏi vấn đề cơm ăn áo mặc, trước mặt người khác cũng được là một nhân vật có chút tên tuổi. Nhưng trước mặt Casey, anh ta vẫn luôn là một cậu bé nghèo hèn năm đó.
Chính vì vậy, khi biết Casey sẽ lén lút bỏ nhà đi tìm tình yêu với chàng trai phương Đông Doãn Ngự Hàm, anh ta đã không ngần ngại đến bên cạnh Casey, giúp cô ta bảo vệ chính bản thân mình.
Nếu không có Hào Sâm đi theo, làm sao Casey có thể bỏ nhà đi dễ dàng như vậy?
Tộc trưởng không phải là kẻ ngốc.
Ông ta biết rằng nếu có Hào Sâm ở đó, không ai có thể làm tổn thương Casey.
“Casey, chỉ cần tôi còn một hơi thở, tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương cô.” Lời nói của Hào Sâm như một lời thề, nhưng cũng là tiếng nói từ trái tim anh ta.
Tất cả điều này là do anh ta cam tâm tình nguyện.
Chỉ cần Casey hạnh phúc thì dù phải gánh chịu mọi thiệt thòi, anh ta cũng sẽ vui vẻ chịu đựng.
Cho dù phải giúp Casey theo đuổi những người đàn ông khác, anh ta cũng không oán hận một câu.
Casey nghe được những gì Hào Sâm nói, cô ta tươi cười rạng rỡ, nói: “Tôi biết anh là người đối xử với tôi tốt nhất.”
Hào Sâm mỉm cười.
Một câu như vậy là đủ rồi.
Đã hai giờ rưỡi sáng.
Đó là thời điểm yên tĩnh nhất trong thành phố.
Trừ những người làm ca đêm, hầu hết mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ.