Chương 1672
Trải qua một chuyện như thế này, quan hệ giữa Tống Sĩ Triết và Dư Khiết ngược lại lại tốt hơn rất nhiều, hai người nói một ít chuyện vụn vặt.
Sau khi Tống Sĩ Triết trở về từ nước ngoài, là muốn kế thừa sự nghiệp gia đình.
Công ty trong nước và công ty ngoài nước không giống nhau, có rất nhiều văn kiện pháp luật cũng không giống nhau.
Tống Sĩ Triết vừa trở về, gặp rất nhiều chuyện không thuận lợi, thế là liền mượn cơ hội này xin Dư Khiết chỉ bảo một chút.
Dư Khiết làm luật sư nhiều năm, giỏi nhất là các loại kiện tụng về kinh tế, đương nhiên hiểu được mong muốn của Tống Sĩ Triết.
Cho nên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, Dư Khiết liền nói ý kiến và cách nhìn của bản thân cho đối phương, thuận tiện nhắc nhở đối phương tránh khỏi nguy hiểm gì.
Tống Sĩ Triết tưởng như được xối nước lên đầu, trong nháy mắt liền hiểu ra, trước đây có rất nhiều chuyện mơ hồ, thoáng cái iền hiểu rõ ràng rồi.
Ánh mắt Tống Sĩ Triết nhìn Dư Khiết, càng nhìn càng thấy nóng.
Người con gái vừa có năng lực vừa có bản lĩnh thế này, sao trước đây chẳng gặp qua nhỉ?
Dư Khiết cười nói: “Tôi biết những chuyện này, cũng là từ khi làm việc bên cạnh tổng giám đốc Mặc, tự nhiên cũng tiếp xúc nhiều với những cái này, tổng giám đốc Mặc tin tưởng tôi, có rất nhiều vụ án lớn cũng có sự tham gia của tôi. Tập đoàn Mặc thị có đội luật sư riêng, tôi chỉ là một thành viên trong số đó. Trong trường hợp không có vụ án nào, thì tôi chính là trợ lý của giám đốc Mặc, ví dụ nói, đối tượng xem mắt của cô Lý Tư, chính là nội dung công việc của trợ lý. Bởi vì công việc này không thích hợp giao cho trợ lý nam, cho lên liền giao cho tôi. Đáng tiếc, tôi khiến tổng giám đốc Mặc thất vọng rồi, lựa chọn người thanh niên tài giỏi và đẹp trai cho cô Lý Tư, mà cô ấy chẳng nhìn chúng ai cả. Đương nhiên, cũng không ngờ người tài trí hơn người chân chính như anh Tống đây, cũng thấy gai mắt với vẻ tuỳ tiện của cô ấy.”
Tống Sĩ Triết bật cười: “Thẳng thắn mà nói, lúc tôi vừa biết đối tượng xem mắt là cô Lý Tư, rất thất vọng đấy. Nhưng có thể quen cô Dư Khiết, tôi lại cảm thấy cực kì may mắn. Cuộc trò chuyện hôm nay, tôi thực sự được rất nhiều lợi. Ngoài chuyện công việc ra, tôi còn muốn trở thành bạn bè với cô Dư Khiết, không biết có thể trao đổi cách liên lạc không? Nếu tôi có gì không rõ, có thể xin cô Dư Khiết giúp đỡ giải thích?”
“Đương nhiên có thể rồi.” Dư Khiết mỉm cười nói: “Anh chính là cháu của tổng giám đốc Tống, tuy không phải là người của tập đoàn Mặc thị, nhưng cũng coi như là thân thích, tôi có thể giúp nhất định sẽ giúp.”
Dư Khiết lấy điện thoại ra, sau khi trao đổi wechat với đối phương xong, lại mở miệng nói: “Bình thường tôi rất bận buổi sáng, thời gian làm việc cũng không ổn định, nếu có trả lời tin nhắn chậm, xin đừng để ý nhé, tôi không phải là không muốn trả lời đâu, mà là không có thời gian xem điện thoại.”
Tống Sĩ Triết nở nụ cười khẽ: “Sẽ không. Cô Dư Khiết giỏi như thế, tôi có thể đoán được, cô sẽ ở trong cảnh bận rộn thế nào.”
Lúc này, Lý Tư hai mắt hồng hồng, đi ra từ phòng vệ sinh.
Rõ ràng là vừa mới khóc ở bên trong.
Dư Khiết dở khóc dở cười.
Người bị mắng là cô còn chưa khóc, người mắng người khác ngược lại khóc trước.
Còn có thiên lý nữa không đây?
Lý Tư nói: “Tôi vừa mới gọi điện thoại cho anh Tử Hân rồi, một lát nữa tôi sẽ đi tìm anh ấy.”
Đi cáo trạng với Mặc Tử Hân hả?
Tuỳ ý đi.