Chương 1263
“Hay!” Một giọng nói đột ngột truyền từ phía sau tới.
Lập tức cắt đứt tiếng hát của Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na cùng quay đầu sang nhìn, thấy Chu Mãng lộ vẻ mặt không đứng đắn tới.
Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, đúng là xui xẻo, tại sao lại gặp anh ta ở chỗ này?
Chu Mãng không thèm khách sáo với các cô, ngồi thẳng xuống ghế ở giữa Cổ Hề Hề và Mộc Nhược Na.
Đám vệ sỹ đồng loạt đứng lên, Cố Hề Hề xua tay. bọn họ mới không đi tới.
“Chu tổng cũng có nhã hứng nghe Hoàng Mai kịch?” Mộc Nhược Na không thèm nâng mí mắt lên, thản nhiên nói: “Tôi còn tưởng rằng Chu tổng ở nước ngoài nhiều năm, chỉ nghe nhạc dương cầm hay violon thôi.”
Chu Mãng đưa mắt nhìn Cố Hề Hề, ánh mắt của anh ta không khác gì ánh mắt chó sói, anh ta không trả lời câu hỏi của Mộc Nhược Na, nhưng lại nói với Cố Hề Hề: “Không ngờ cô Cố lại hát khúc hay đến thế.”
Cố Hề Hề chuyển thẳng cho Chu Mãng: “Anh đọc hết quyển sách này đi, rồi sẽ biết tôi hát cái gì.”
Chu Mãng bị buộc phải nhồi một quyển sách: “…”
Bây giờ theo đuổi con gái đều đòi hỏi phải có yêu cầu cao đến vậy?
Phải biết được nhiều kiến thức đến vậy?
“Anh có biết tôi hát đoạn nào không? Có biết bài hát này kể về câu chuyện gì không?”
“Cái này…” Chu Mãng bị Cố Hề Hề hỏi đến á khẩu không trả lời được.
Chu Mãng nào không biết hôm nay mình rất mất mặt?
Anh ta muốn nổi giận, nhưng lại không muốn mất thể diện ở trước mặt Cố Hề Hề, chỉ có thể mặt dày nói: “Cô nói cho tôi biết, vậy chẳng phải tôi sẽ biết hay sao?”
Lâm Phong không dám cười, nhưng cũng sắp không nhịn được nữa.
Tiểu Vương và những người khác đều không thể nín nổi, bật cười ngay tại chỗ.
Chu Mãng: “Ừ…”
“Anh có biết đây là hý kịch gì không? Là Kinh kịch? Việt kịch? Hoàng mai Kịch? Lã kịch? Dự kịch? Xuyên kịch?”
Tiên nữ quả nhiên là tiên nữ, đây đúng là tiên nữ được cất giấu trong kho báu mà!
Trước kia anh ta luôn cảm thấy phụ nữ hát ca kịch quá tục, bây giờ mới biết, phụ nữ Trung quốc hát khúc rất hay!
Tại sao những người dẫn chương trình nổi tiếng trên mạng kia đều không bị hỏi thế này?
Mộc Nhược Na bưng ly trà lên giả vờ uống trà, cũng không giấu nổi nụ cười trên môi.
Cố Hề Hề nhìn anh ta bằng ánh mắt giễu cợt, nói với tiểu Vương: “Lấy Huyền Chí tới đây.”
“Dạ.” Tiểu Vương lập tức mở túi ra, lấy một quyển sách thật dày từ bên trong đưa cho Cố Hề Hề.
Lữ Kịch: Là loại hí Kịch địa phương phổ biến ở hầu như ba tỉnh Sơn Đông, Giang Tô, An Huy.
Chu Mãng: “Á…”
“Nếu Chu tổng còn không biết tôi hát cái gì, thì sao biết được tôi hát có hay hay không?” Cố Hề Hề hỏi thẳng ra.
“Cái đó…” Chu Mãng như ngồi trên đống lửa.
Xuyên kịch: là loại hí Kịch địa phương của vùng Tứ Xuyên, nở rộ lên trong giai đoạn Côn khúc suy tàn. Cũng được coi là nằm trong nhánh của Kinh kịch