Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2090

Giọng hát của Minh Hâm thật sự rất tốt, hát rất hay, trong những người khác đến tham gia buổi lễ cũng có không ít người trẻ tuổi là fans của Minh Hâm, bọn họ vỗ tay hoan hô cho màn biểu diễn của Minh Hâm.

“Ayo, tên nhóc này cũng được đó chứ.” Doãn Nhất Nặc đùa giỡn nói.

“Cậu ta có vẻ như lớn hơn em đó.” Mễ Tiểu Anh phá đám.

“Cậu ta quá yếu ớt rồi.” Doãn Nhất Nặc lắc lắc đầu không tán đồng: “Tay nhỏ, chân cũng nhỏ, tôi chỉ cần dùng một cánh tay thôi cũng có thể xách lên.”

Doãn Nhất Nặc tỏ vẻ chê bai.

Mể Tiểu Anh lập tức mỉm cười: “Làm ngôi sao thì được mấy người mập đâu? Bọn họ đều phải kiểm soát cân nặng! Cao một mét tám mươi thì cân nặng không tới sáu mươi ký, thế này cũng bình thường thôi. Cơ thể giống như cậu cố và cậu Doãn là không thể nào có được.”

“Hi hi.” Doãn Nhất Nặc nhìn một cái rồi chuyển tầm nhìn đi nơi khác, kéo theo Mễ Tiểu Anh đến một góc yên tĩnh để xem náo nhiệt.

Mễ Tiểu Anh thấy sự nhàn hạ của Doãn Nhất Nặc thì cũng không biết nói gì nữa.

Được thôi, chắc có lẽ đã ở trong sơn trang Lạc Hà riết chán rồi nên mới đi ra ngoài cho khuây khoả, đến lễ đính hôn của nhà họ Lý mà cũng cảm thấy thú vị.

Vậy thì còn có thể nói gì được nữa?

Đi cùng thôi!

Mễ Tiểu Anh mặt không chút biểu cảm kéo lấy cái ghế rồi ngồi xuống bên cạnh Doãn Nhất Nặc, thưởng thức các tiết mục biểu diễn trên sân khấu.

Sau khi Minh Hâm hát xong thì có mấy cô gái lên nhảy múa, nhảy cũng tạm ổn, bầu không khí cũng được đốt nóng lên.

Bây giờ nghi thức còn chưa chính thức bắt đầu nên để cho mấy người bọn họ làm nóng sân khấu.

Doãn Nhất Nặc xem một lúc thì lại cảm thấy chán, cũng định quay về rồi.

Hai người vừa bước ra đến hành lang bên ngoài thì nhìn thấy Minh Hâm đang cầm trên tay một ly rượu, sau đó hắt thẳng lên mặt của một người khác: “Dù tôi có chết cũng sẽ không làm ra những chuyện như vậy!”

Người đó bị tạt nguyên một ly rượu lên mặt nhưng lại không hề tức giận, ngược lại còn hưởng thụ mà liếm lấy rượu dính trên mặt, đôi mắt say mèm mơ mơ màng màng nhìn Minh Hâm và nói: “Minh Hâm, cậu đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Tổng giám đốc Tần nhìn trúng cậu thì đó là phúc của cậu! Cậu thật sự nghĩ rằng cậu có thể dựa vào cô chủ nhà họ Doãn thì có thể ngủ ngon giấc được rồi à?”

“Cô chủ nhà họ Doãn là ai?” Minh Hâm chau mày hỏi: “Không quen biết.”

“Ha ha, tôi cũng không cần quan tâm là cậu thật sự không quen biết hay là giả bộ không quen biết.” Người đó tiếp tục nói: “Nếu như cậu thật sự từ chối tổng giám đốc Tần thì giới giải trí này cậu không tiếp tục làm được nữa đâu. Tổng giám đốc Tần là thật lòng thích cậu, vì vậy nên mới hết lần này đến lần khác bao dung cậu, nhưng nếu như thật sự chọc cho tổng giám đốc Tần không vui lên thì Minh Hâm, cậu có từng suy nghĩ đến việc phải bồi thường bao nhiêu tiền cho việc huỷ hợp đồng chưa? Cậu thật sự không quan tâm đến tiền trị liệu cho mẹ cậu nữa hả?”

Sắc mặt của Minh Hâm đột nhiên thay đổi: “Anh uy hiếp tôi?”

“Đó vốn dĩ là sự thật.” Vẻ mặt người kia như đúng rồi: “Tôi là suy nghĩ cho cậu nên mới khuyên cậu đấy.”

“Minh Hâm, không phải ai cũng có sự nhẫn nại như tổng giám đốc Tần đâu. Bỏ qua tổng giám đốc Tần, cậu cảm thấy cậu còn có thể bám vào người giàu có nào khác hay sao?” Người đó tiếp tục thuyết phục: “Có tổng giám đốc Tần che chở và hộ tống cậu, trong giới giải trí này, cậu muốn đi bao xa cũng đều có thể đi được. Ai lại không nể mặt của tổng giám đốc Tần cơ chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK