Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2195

Nói rồi, Doãn Nhất Nặc đứng dậy rời đi.

Doãn Nhất Nặc rời đi không lâu thì Tiểu Cát trở lại, nhìn về phía cửa rồi nói: “Vừa rồi có phải tôi hoa mắt rồi không? Có phải cái người tiểu bạch kiểm họ Doãn kia tới đây? Không ngờ cô ta lại tốt bụng như vậy, còn tới thăm anh?”

Minh Hâm buột miệng thốt lên: “Cô ấy không phải tiểu bạch kiểm.”

Cô ấy rõ ràng là con gái nhà giàu đàng hoàng đứng đắn!

Tiểu Cát bĩu môi: “Không phải tiểu bạch kiểm thì ai mới phải đây? Được rồi được rồi, bây giờ anh đang bị thương, tôi không chấp anh. Vừa rồi tôi đã trả tiền rồi, giờ thì hay rồi, tiền trên người tôi đều đã trả tiền thuốc cả, lấy đâu ra mà trả tiền nhà nữa đây! Vậy là không thể rời khỏi căn nhà này được rồi, hay là chúng ta cứ ở tiếp đi!”

Minh Hâm không nói nữa.

Anh ta hiện tại nào dám rời căn phòng ở đường Thuận Giang?

Nói không chừng, mới đi nửa đường đã bị bắt đi!

Trong đáy lòng Tiểu Cát khá vui mừng.

Mặc dù tốn kém tiền bạc, thế nhưng không cần dọn ra ngoài, vậy là được rồi.

“Được rồi, cậu cứ ở đây, tôi về hầm cho cậu bát canh.” Tiểu Cát nói rằng: “Cậu yên tâm, tiền thuốc men vẫn còn đủ. Vừa rồi tôi đã tạm giữ chứng minh thư và giấy phép lái xe của tên tài xế kia, nếu hắn dám không quay về lấy tiền, chúng ta đi tìm hắn tính sổ!”

“Ừm.” Minh Hâm tâm trạng nặng nề.

Dù sao đi nữa Tiểu Cát cũng là một thẳng nam, anh cũng không nói thêm gì nữa, liền xoay người trở về.

Khi Mễ Tiểu Anh về nhà liền thấy bát canh nóng hổi bốc khói nghi ngút bên cạnh, không nhịn được liền hỏi: “Đây là cái gì vậy?”

Tiểu Cát nhìn thấy Mễ Tiểu Anh, liền nhanh chóng chạy ra ngoài kể khổ: “Chị Tiểu Mễ, chị không biết đấy, hôm nay suýt nữa em đã không còn gặp được chị nữa rồi!”

“Đây là thế nào?” Mễ Tiểu Anh nhìn thấy Tiểu Cát như sắp khóc đến nơi, mở miệng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Còn không phải là vì người họ Tần đấy sao? Vài ngày trước anh ta vẫn luôn không có động tĩnh, em và Minh Hâm còn tưởng rằng anh ta đã đi rồi. Kết quả hôm nay chúng em vừa mới rời công ty, anh ta liền tìm người muốn bắt cóc chúng em! Minh Hâm thà chết cũng không theo, liền xoay người chạy đi, bị oto đâm phải, hiện tại vẫn đang nằm trong bệnh viện.” Tiểu Cát thêm mắm thêm muối nói: ”Mấy hôm trước chúng em đã thương lượng, chúng em đã ở đây lâu như vậy rồi, vì thế nên khá ngại, đang nghĩ về việc chuyển ra ngoài. Thế nhưng xảy ra chuyện như vậy, chúng em đem tất cả tiền trên người đều nộp cho bệnh viện rồi, đến cả tiền thuê nhà để nộp cho chị cũng không còn.”

Mễ Tiểu Anh giật giật khóe miệng nói: “Em không cần trả tiền thuê nhà, lúc cho các em thuê, chị không định lấy tiền thuê nhà của các em. Minh Hâm thế nào rồi?”

“Xương chân trái bị gãy, não bị chấn động. Bác sĩ nói rằng cần được chăm sóc tốt, em liền trở về nấu chút canh cho cậu ấy bồi bổ.” Tiểu Cát lau một chút nước mắt nói rằng: “Cậu ấy ở đây không có bất kì người thân ào, nếu em không chăm sóc cậu ấy, thì cậu ấy phải làm thế nào?”

Mễ Tiểu Anh gật gật đầu nói: “Tiền viện phí có đủ không?”

“Tạm thời thì đủ.”

“Vậy thì tốt. Chị đi cùng em đến bệnh viện thăm cậu ấy.” Mễ Tiểu Anh gật gật đầu: “Em đợi chị thay quần áo một chút.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK