Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1883

“Anh nói như vậy, tôi càng không thể ích kỷ.” Mặc Tử Huyên nghiêm túc nhìn Chu Lập Đức nói: “Tôi thật sự coi anh là bạn, chính vì chúng ta là bạn bè nên tôi làm sao có thể nhẫn tâm lợi dụng anh đây?”

“Nhưng mà đã muộn rồi.” Chu Lập Đức xảo trá cười nói: “Hình ảnh vừa rồi chúng ta tranh chấp với nhau, tôi đã cho người chụp lại, hơn nữa cũng đã gửi tới cho Cảnh Dung. Tử Huyên, xin lỗi, tôi làm trước nói sau. Nếu Cảnh Dung thật sự yêu em, anh ta sẽ hy sinh vì em. Nếu anh ta không yêu em, tôi sẽ tự tay chặt đứt quan hệ của hai người để tự mình bảo vệ em!”

“Anh…” Mặc Tử Huyên bất đắc dĩ lắc đầu: “Anh bảo tôi phải làm sao mới tốt đây?”

Chu Lập Đức chỉ mỉm cười nói: “Chúng ta là bạn bè, không tiếc mạng sống giúp bạn mình không phải là chuyện nên làm sao?”

“Tùy anh đất.” Mặc Tử Huyên bất đắc dĩ nói: “Dù sao thì những gì cần nói tôi cũng đã nói rõ ràng rồi. Được rồi, bây giờ trong lòng tôi rất rối loạn, tôi đi tìm Nhược Na uống vài ly. Đi trước đây!”

Nói rồi, Mặc Tử Huyên giống như bị người ta truy đuổi, chật vật chạy đi.

Thấy bóng dáng Mặc Tử Huyên rời đi, Chu Lập Đức chậm rãi ngước mắt nhìn, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm túc và bướng bỉnh.

Đây là chấp niệm suốt đời này của anh ta.

Chấp niệm không cách nào buông bỏ.

Mặc Tử Huyên lập tức đi tới nhà Mộc Nhược Na.

“Ồ, khách quý tới sao!” Mộc Nhược Na đá giày cao gót ra, nhìn Mặc Tử Huyên ngồi ở quầy bar trong nhà mình, cười ha hả đi tới: “Rượu nhà tớ không ngon lắm đâu.”

“Phiền phức.” Mặc Tử Huyên tức giận trừng mắt nhìn Mộc Nhược Na: “Hề Hề lại bị Doãn Tư Thần lôi đi xã giao rồi, tớ chỉ có thể tìm cậu than vãn thôi.”

“Được rồi.” Mộc Nhược Na quay đầu nói với người giúp việc: “Tối nay chuẩn bị cho chúng tôi vài món đồ nhắm rượu đi.”

Nói rồi, Mộc Nhược Na cầm bình rượu lên, rót rượu cho Mặc Tử Huyên: “Hôm nay Jiro bận làm thí nghiệm nên cũng chưa về. Tớ đưa bọn trẻ tới chỗ bố mẹ tớ rồi, đêm nay tớ uống tới bến cùng cậu luôn!”

“Nghĩa khí lắm!” Mặc Tử Huyên vui vẻ đập bàn: “Vẫn là cậu đối xử tốt với tớ nhất!”

“Nói đi, lại xảy ra chuyện gì thế?” Mộc Nhược Na ngồi đối diện Mặc Tử Huyên, hỏi thẳng vào vấn đề: “Tớ thấy gần đây cậu có số đào hoa lắm đấy!”

“Có khi nào tớ không có số đào hoa đâu?” mtg liếc mắt nhìn Mộc Nhược Na: “Phiền chết tớ mất.”

“Nói đi xem nào.”

“Tớ có một bạn học cũ tên là Chu Lập Đức, quen nhau từ hồi còn học mẫu giáo. Tư khi còn nhỏ, anh ta đã rất thích tớ rồi. Lúc đó, tớ vẫn còn chưa hiểu chuyện, chỉ đơn thuần coi anh ta là bạn tốt. Mãi tới khi học trung học, tớ mới loáng thoáng cảm nhận được, anh ta đối xử với tớ không giống những người khác, thế nên tớ bắt đầu trốn tránh anh ta.”

“Sau đó, lên đại học không học cùng nhau nữa, cũng không còn gặp nhau nữa. Tớ tưởng rằng đoạn tình cảm thời niên thiếu đó đã phai nhạt, không ngờ mấy hôm trước gặp lại tớ mới biết, bao nhiêu năm qua anh ta vẫn không buông bỏ những tương tư năm đó.”

“Nhưng, Nhược Na, cho dù tớ và Cảnh Dung chia tay, tớ cũng không thích anh ta, cho nên tớ dứt khoát nói rõ với anh ta, nhưng anh ta lại nói với tớ không cần cảm thấy có bất kỳ gánh nặng nào, anh ta chỉ muốn tốt cho tớ. Cậu nói xem, anh ta có phải đồ ngốc không? Tớ cũng chẳng phải cô gái nhỏ mười mấy tuổi năm đó nữa, không phải nghe mấy lời ngọt ngào là có thể bị dụ dỗ, Mặc Tử Huyên không nhịn được nói hết những chuyện xảy ra mấy ngày nay cho Mộc Nhược Na: “Bên phía Cảnh Dung cũng hỏng bét. Khi anh ta học cấp hai, có một cô gái từng yêu thầm anh ta, cô ta tên là Đại Nhĩ, là người mẫu. Tới giờ vẫn chưa kết hôn. Bà mẹ chồng không đáng tin kia của tớ, không hiểu sao tìm ra Đại Nhĩ, đẩy cô ta tới chỗ Cảnh Dung. Rõ ràng Cảnh Dung đối với cô ta cũng có chút kỳ lạ, từ chối hết những người khác, chỉ giữ lại một mình Đại Nhĩ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK