Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1239

Lâm Phong nửa tỉnh nửa mê kéo chăn cho Mộc Nhược Na, sợ cô bị lạnh. Mộc Nhược Na lại bị động tác này của anh ta làm cho bừng tỉnh, cô mở mắt ra.

Cô không nhìn Lâm Phong mà nhìn về hoa hướng dương.

Ừm, chưa quay đầu.

Vẫn gục đầu như cũ.

Mộc Nhược Na nhìn hoa hướng dương rồi mới nhớ tới mình đang dựa trên người Lâm Phong mà ngủ cho nên cảm thấy ngượng ngùng.

Cô muốn nhích người thì Lâm Phong bừng tỉnh, thuận miệng hỏi: “Có lạnh hay không?”

Mộc Nhược Na ngồi ngay ngắn. “Không lạnh, ngại quá, tôi ngủ quên mất, còn… dựa vào bả vai cậu mà ngủ.”

“Không có việc gì.” Giọng nói của Lâm Phong nhẹ nhàng xen lẫn sung sướng: “Tôi là đàn ông mà, cho chị gối bả vai một chút cũng không sao. Mộc Nhược Na bị Lâm Phong chọc cười: “Đừng như thế, bả vai của cậu là giữ lại cho bạn gái cậu gối. Nói xem, cậu thích dạng phụ nữ như thế nào? Có muốn tôi giới thiệu cho không?”

Mộc Nhược Na nửa đùa Lâm Phong.

Lâm Phong nhìn cô chăm chăm, rất muốn buột miệng nói ra giống như chị vậy.

Nhưng anh ta biết, những lời này không thể nói ra, nếu nói ra, không khí đêm nay sẽ bị phá hư.

Lâm Phong cười khẽ: “Giới giải trí nhiều cô gái xinh đẹp như vậy, loại mẫu nào mà không có tính gì cho mệt.”

Mộc Nhược Na nghĩ nghĩ cũng cảm thấy đúng.

Chỗ nào mỹ nữ nhiều nhất?

Giới giải trí không cần phải nói!

“Nhưng nếu có một nữ minh tinh như chị thì tốt rồi.” Lâm Phong cũng nửa nói giỡn, nói: “Như vậy tôi sẽ không khẩn trương.”

“Bởi vì sợ hãi chính mình sẽ không xứng với chị. Nếu đều ở giới giải trí mà nói, tôi tin tưởng nhất định có thể xứng đôi.”

Nghe Lâm Phong trả lời như vậy, nháy mắt Mộc Nhược Na cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

“Có lẽ đời này tôi sẽ không thể có nhiều tiền như chị.” Lâm Phong thở dài một tiếng: “Cho nên nếu chị ở giới giải trí thì tốt biết bao? Tôi đây nhất định sẽ nỗ lực làm kỹ thuật diễn của mình mài giũa thành ảnh đế, sau đó có thể che chở cho chị.”

Nói xong, Lâm Phong còn nghịch ngợm chớp chớp mắt.

Mộc Nhược Na chỉ cảm thấy trái tim mình như sóng nước trên sông, loạn không nói nên lời.

May mắn mình lớn hơn cậu ta mấy tuổi, nếu không thật sự sẽ dễ dàng bị cậu ta dỗ cho trong lòng nở hoa.

Khó trách Chu Nghệ sẽ giữ cậu ta ở bên người lâu như vậy, không phải không có lý. “Cái miệng nhỏ của cậu quá ngọt.” Mộc Nhược Na nghẹn họng nhìn Lâm Phong: “Cậu muốn lấy lòng một cô gái, đối phương quả thực không có sức chống cự.”

“Vậy còn chị thì sao? Chị có bị tôi lấy lòng không?” ánh mắt của Lâm Phong đầy bình tĩnh nhìn Mộc Nhược Na, đáy mắt lộ ra sự nôn nóng và khát vọng không nói nên lời.

“Không phải tôi đang bị cậu lấy lòng sao?” Mộc Nhược Na phong tình vạn chúng nở nụ cười, thật lóe mù đôi mắt Lâm Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK