Chương 2058
“Nghe nói em đến sơn trang Lạc Hà, có vài lần tôi suýt chút nữa không nhịn được muốn đến sơn trang Lạc Hà tìm em. Nhưng tôi đã kịp giữ mình, tôi không muốn đem đến rắc rối cho em. Em không phải là người làm việc không có quy tắc. Em làm như vậy, nhất định có lý do của em.” Doãn Ngự Hàm tiếp tục nói: “Tôi muốn đích thân em nói cho tôi nghe lý do của em.”
“Không có lý do gì cả.” Mễ Tiểu Anh nhẹ nhàng trả lời: “Tôi không có lý do gì để nói.”
Doãn Ngự Hàm bất lực nói: “Em thật sự…Ngay cả lý do để qua loa với tôi cũng không muốn nói à.”
“Nói qua loa, có nói cũng như không.” Mễ Tiểu Anh nói: “Vậy nên tốt nhất là đừng nói.”
“Được rồi. Nhưng cho dù như vậy, em đừng nghĩ rằng sẽ khiến tôi biết khó mà lui.” Doãn Ngự Hàm cười khẩy nói: “Nhưng em yên tâm, tôi không phải loại người thích theo dõi.”
Đương nhiên Mễ Tiểu Anh biết điều này.
Nếu không thì cô ta cũng sẽ không đi với anh ấy.
“Tôi vẫn nói câu đó, nếu như em có chuyện gì thì cứ nói với tôi.” Doãn Ngự Hàm nói: “Dù sao chúng ta vẫn còn trẻ, đều có thể chờ đợi được. Em cũng không cần phải lấy bố mẹ tôi làm cái cớ. Bố mẹ tôi rất văn minh, em là người biết rõ nhất. Cho dù tôi ba mươi tuổi không kết hôn, bố mẹ cũng sẽ không nhiều lời. Vả lại vẫn còn có Tiểu Nặc! Đều cùng là người thừa kế nhà họ Doãn.”
Lần này Doãn Ngự Hàm chặn mọi lý do của Mễ Tiểu Anh, khiến cô ta muốn từ chối cũng không thể nào từ chối được.
“Tôi và Cố Miểu đã bàn bạc rồi. Nếu như cả đời này tôi thật sự không kết hôn, anh ta và Tiểu Nặc sinh thêm một đứa con để giao cho bố mẹ, nó sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Doãn. Vì vậy em không cần lo lắng nhà họ Doãn sẽ không có người nối dõi. Nếu như người phụ nữ tôi thật sự yêu mà không thể cưới thì tôi sẽ độc thân như vậy cả đời. Con của tôi, chỉ có thể gọi người phụ nữ tôi yêu là mẹ, những người khác không xứng sinh con cho tôi. Em còn nhớ mấy năm trước, chúng ta cùng nhau đến gặp bà cố nội không? Bà nói, đàn ông nhà họ Doãn sống rất tình cảm, nhưng cũng rất tuyệt tình. Đời này đã xác định ai thì sẽ không thay lòng đổi dạ. Năm đó ông cố nội cũng thế, bố tôi cũng thế và giờ tôi cũng như thế. Tôi nói với em những điều này, không phải là đạo đức giả. Mà chỉ là muốn nói với em thái độ và quyết định của tôi. Nếu như có một ngày, em gặp được người em thật sự thích và em thật sự muốn gả cho anh ta. Tôi sẽ không ngăn cản, không xúi giục, tôi sẽ đích thân chúc phúc, tiễn em về nhà chồng, làm hậu thuẫn cho em, để cả đời này không ai được ức hiếp em.”
Mễ Tiểu Anh nghe Doãn Ngự Hàm nói, trong lòng vô cùng phức tạp.
Làm sao cô ta có thể thích người khác được?
Cô ta cũng không phải loại người dễ thay lòng đổi dạ!
Tình cảm nhiều năm như vậy, bạn chơi chung từ bé cùng nhau lớn lên, làm sao nói buông là buông được?
Trái tim Mễ Tiểu Anh có chút rung động, cô ta muốn nói ra tất cả, nói ra sự thật việc cô ta rời khỏi Doãn Ngự Hàm.
Chính vào lúc này, điện thoại của cô ta đột ngột reo lên.
Là có tin nhắn đến.
Ánh mắt của cô ta lướt qua tên người gửi, trong lòng có chút bực mình, giống như bị chậu nước lạnh dội xuống.
Người gửi là người bố cặn bã của cô ta.
Ông ta gửi tin nhắn đến, chắc chắn không có chuyện gì khác ngoài đòi tiền.
Không phải vừa gửi cho ông ta một khoản tiền sao, mới mấy ngày đã hết rồi à?