Chương 2198
Thật đúng là xung quan giận dữ!
Cảnh Thiếu Hoài liền gọi điện thoại cho Doãn Nhất Nặc: “Anh Nặc, vừa rồi Tần Trọng sai người tới nói chuyện với em, nói là không cẩn thận đắc tội với chị, nhờ em hỗ trợ hòa giải.”
“Không cần hòa giải.” Doãn Nhất Nặc lạnh lùng nói: “Tôi đây chính là muốn cho ông ta biết người mà Doãn Nhất Nặc tôi muốn bảo vệ, ai cũng không thể động vào. Ai cho ông ta lá gan đó, biết rõ là người của tôi còn dám ra tay? Đây là cảm thấy nhà họ Doãn tôi tốt bụng nên dễ bắt nạt đúng không?”
“Ai ai ai, anh Nặc, ca sĩ nhỏ Minh Hâm kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chị sẽ không thực sự coi trọng hắn đấy chứ?” Cảnh Thiếu Hoài nhiều chuyện hỏi: “Chị cũng không thể làm ra chuyện có lỗi với anh Cố Miểu của em chứ!”
“Tôi cũng không nông cạn như vậy.” Doãn Nhất Nặc không nhịn được nói: “Cút cút cút, cậu nói cho Tần Trọng, đây chỉ là một cảnh cáo nho nhỏ. Nếu như còn dám ra tay với Minh Hâm, cái tôi muốn tiếp theo không chỉ là một cái chân của ông ta mà là toàn bộ nhà họ Tần của ông ta!”
“Được rồi! Em nhất định sẽ chuyển lời.” Cảnh Thiếu Hoài cũng không nói nhảm nữa, ngay sau đó cúp điện thoại, liền đem nguyên lời thoại nói cho Tần Trọng, thuận tiện nói thêm mấy câu: “Giám đốc Tần cũng là người trải qua gió to sóng lớn, dù sao cũng nên biết cái gì gọi là đánh chó phải ngó mặt chủ. Mặc kệ tên Minh Hâm khi trước đây làm gì, chỉ cần lọt vào mắt chúng ta, đó chính là người chúng ta cần bảo vệ, giám đốc Tần mấy lần ba phen tìm phiền toái như vậy, rốt cục là muốn gây phiền phức cho Minh Hâm hay là muốn đánh vào mặt nhà họ Doãn chúng tôi?”
Lời nói này truyền tới tai Tần Trọng, liền dọa cho Tần Trọng tiểu luôn tại chỗ!
Tần Trọng nào còn dám quan tâm đến Minh Hâm?
Chỉ là một ca sĩ nhỏ thôi mà!
Sao lại có sự uy hiếp của cả nhà họ Doãn với nhà họ Cảnh rồi?
Tần Trọng nếu không phải là bị gãy chân không đi được, sợ là muốn lăn liền một vòng đến chỗ Doãn Nhất Nặc nhận lỗi rồi!
Tần Trọng lần này bị gãy chân, cuối cùng cũng làm mát cái đầu nóng.
Tỉ mỉ hồi tưởng một chút, nhất thời hận cái miệng thối của mình.
Hắn trêu ai chọc ai không tốt?
Tại sao lại chọc phải nhà họ Doãn?
“Giám đốc Tần… bọn tôi còn cần đi tìm Minh Hâm không?” Bảo vệ thận trọng hhỏ.
“Tìm cái gì mà tìm? Muốn chết à!” Tần Trọng thẹn quá hóa giận: “Cút hết cả đi!”
Bảo vệ nhanh chóng cút đi.
Chính vì vậy Cảnh Thiếu Hoài biết sự tồn tại của Minh Hâm, vì thế đã trực tiếp tới cửa nhà Mễ Tiểu Anh: “Chị Tiểu Anh!”
“Ơ? Sao em lại tới đây?” Mễ Tiểu Anh kinh ngạc nhìn Cảnh Thiếu Hoài.
“Chị và anh Nặc gần đây đều sống ở nơi này à.” Cảnh Thiếu Hoài nhìn căn phòng một chút nhất thời hướng về phía ghế sa lông hất mặt một cái: “Vậy em cũng tới đây ở.”
“Nhà em không phải sắp xếp chuyện cho em rồi à?” Mễ Tiểu Anh cười hỏi, thuận tay rót cho Cảnh Thiếu Hoài một chén nước.
“Điều đó cũng không thể trì hoãn việc em đến đây ở! Với lại phòng ở đây nhiều như vậy, chị gái tốt của em, chị bố thí cho em một cái để ở đi! Em ở một mình thật buồn chán!” Cảnh Thiếu Hoài hạ thấp giọng hỏi: “Em cũng thuận tiện tới xem ca sĩ Minh Hâm kia, đến cùng là có mị lực gì mà có thể khiến cho Dạ ca vạn sự không quan tâm lại chủ động hỗ trợ ra tay giáo huấn Tần Trọng!”